– Chậm đã!
Vào lúc này một giọng nói vang lên, từ trong một gian phòng số 1, chính là Bành cung phụng nói chuyện:
– Âm vương phi muốn thí nghiệm công hiệu của Thanh Xuân Bất Lão Đan, kính xin Thông Thiên các mang Thanh Xuân Bất Lão Đan lên đây.
Lời này làm toàn trường khiếp sợ.
Quy củ của Thông Thiên các bình thường sau khi đấu giá hội kết thúc mới tiến hành giao vật phẩm, Âm vương phi làm như vậy chẳng phải phá quy củ Thông Thiên các? Cũng hoài ghi công hiệu của Thanh Xuân Bất Lão Đan?
Nghĩ lại cũng phải, công hiệu của Thanh Xuân Bất Lão Đan được phủ lên truyền thuyết quá nghịch thiên, có thể làm bất cứ kẻ nào khôi phục thời khắc thanh xuân nhất trong đời, hơn nữa dung mạo bảo trì không thay đổi.
Hơn nữa phẩm giai của nó chỉ là ngũ phẩm đỉnh phong, đan dược như thế thật sự tồn tại trên đời?
Vẻ mặt của đấu giá sư cứng lại, nhíu mày nói:
– Vị quý khách kia, dường như không hợp quy củ ah?
Thông Thiên các có quy củ như sắt, hơn nữa chưa từng có chuyện thử đan dược ngay tại chỗ.
– Đấu giá sư, kính xin bỏ qua cho, bổn cung cũng không hoài nghi Thông Thiên các các ngươi, mà là ta quá mức chờ mong Thanh Xuân Bất Lão Đan, mong dàn xếp một hai.
Giọng nói lười biếng của Âm vương phi truyền ra, thành thục động lòng người.
Vào lúc này hậu trường đấu giá hội xôn xao.
– Âm vương phi làm cái gì?
– Nàng chính là vương phi đứng đầu chúng phi của Hạo Thiên đế quốc, nàng làm như vậy đặt Thông Thiên các chúng ta ở nơi nào?
Thần sắc một tên quản sự không vui.
Nếu là khách hàng bình thường đã sớm bị bọn họ đuổi ra ngoài, nhưng Âm vương phi thân phận không giống, lúc này Thông Thiên các tiến thoái lưỡng nan.
– Mang Thanh Xuân Bất Lão Đan qua.
Vào lúc này Từ Vị trưởng lão nhàn nhạt nói ra.
– Trưởng lão… Này…
Vài tên quản sự vẻ mặt nghi hoặc.
Từ Vị khoát khoát tay:
– Làm theo lời ta, Âm vương phi cũng phải đáp ứng điều kiện của Thông Thiên các chúng ta…
Lúc này một mệnh lệnh được truyền xuống.
Bàn đấu giá.
Lão giả áo xanh nhận được mệnh lệnh cao tầng tại hậu trường cho nên hắn cũng không nói gì.
– Âm vương phi, xét thấy Thanh Xuân Bất Lão Đan tương đối đặc thù, nó chưa từng xuất hiện qua trên thị trường, bởi vậy vương phi đại nhân yêu cầu được Thông Thiên các chúng ta đáp ứng, nếu Thanh Xuân Bất Lão Đan, thật có công hiệu cũng mời Âm vương phi đại nhân biểu hiện với mọi người một phen.
Lão giả áo xanh lên tiếng.
– Cái gì? Bảo Âm vương phi biểu hiện một phen?
– Ý của hắn là muốn Âm vương phi xuất đầu lộ diện trước mặt mọi người?
– Thông Thiên các thật lớn mật!
Võ giả ở đây nghẹn họng nhìn trân trối, trợn mắt há hốc mồm.
– Lớn mật.
Trong một gian phòng, Bành cung phụng tức giận quát lớn.
Không chờ hắn nói chuyện đã bị Âm vương phi cắt lời, nàng nói chuyện mang theo uy nghiêm truyền ra ngoài:
– Tốt, nếu như Thanh Xuân Bất Lão Đan thực sự thần kỳ như vậy, ta đáp ứng thì có làm sao?
– Ha ha, tương truyền Âm vương phi đại nhân lúc tuổi còn trẻ là đệ nhất thiên tài của Huyền Âm Cốc, hôm nay gặp mặt quả nhiên đại khí.
Đấu giá sư cũng vuốt mông ngựa một câu.
Lúc này mười viên Thanh Xuân Bất Lão Đan được đưa tới gian phòng số 1.
– Vương phi đại nhân, lão thần thử một chút…
Bành cung phụng cất đi tới, ánh mắt cảnh giác, chuẩn bị tiến lên thí nghiệm thuốc.
– Không cần.
Âm vương phi vung tay lên, nàng có phần hiểu dược lý, nàng cảm thấy mười viên đan dược này không tầm thường, có hấp dẫn không tên.
Nàng không chút do dự ăn đân dược ngay sau đó.
Âm vương phi năm nay đã gần bốn mươi, tuy thực lực cường đại, có thuật trú nhan nhưng năm tháng vẫn lưu lại vài dấu vết trên mặt của nàng.
Mặc dù nàng thùy mị vẫn còn nhưng đã không hề trẻ tuổi, thanh xuân tịnh lệ sớm đã không thấy, chỉ còn lưu lại hàm súc thành thục.
Sau khi ăn một viên Thanh Xuân Bất Lão Đan vào bụng.
Nhiệt lưu đặc biệt sinh ra, nó không ngừng lưu chuyển trong người của nàng.
Trên mặt Âm vương phi mang theo một tia chờ mong.
Thân thể nàng vào lúc này đỏ hồng và tràn ngập sức sống lan tỏa toàn thân.
– Âm vương phi, ngươi… Mặt ngươi…
Đám người Bành cung phụng không dám tin và kinh hô thành tiếng.
Nếp nhăn mờ mịt trên khoé mắt không thấy, da thịt bóng loáng và trở nên chặt chẽ, tràn ngập co dãn, gương mặt đẫy đà vào lúc này đã trở nên thanh xuân tịnh lệ.
Đẹp, sắc đẹp như thắm vào ruột gan.
Đồng thời sức sống cường đại không ngừng lưu chuyển trong thân thể Âm vương phi.
Nhìn vào trong gương, Âm vương phi cũng phải ngây người.
Không có một nữ nhân không yêu cái đẹp, không có một nữ nhân nào không sợ năm tháng trôi qua.
Vào lúc này đã qua hơn mười năm, tất cả thanh xuân mất đi cũng quay trở lại.
Hơn nữa trên người của nàng tỏa ra khí chất khác biệt không tầm thường.
Ban đầu Âm vương phi giống như quả đào mật đỏ hồng, tràn ngập thùy mị nói không nên lời.
Âm vương phi hiện tại không khác gì một đóa hoa hồng xinh đẹp, đại khí, thành thục, các khí chất hỗn hợp với nhau hình thành một loại sắc đẹp làm say lòng người.
– Thanh Xuân Bất Lão Đan, đúng là thực…
Tuy m vương phi biết rõ với danh tiếng Thông Thiên các dám mang vật phẩm lên đấu giá thì tuyệt đối không lừa gạt…
Nhưng thanh xuân mất đi chính thức trở lại lần nữa…
Âm vương phi, nghẹn ngào.
Nước mắt nóng bỏng không ngừng chảy trên gương mặt.
Đó là nước mắt hạnh phúc.
Đại sảnh phòng đấu giá.
Vào lúc này toàn bộ đại sảnh vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đang chờ đợi phòng số 1.
Tất cả mọi người hiếu kỳ Âm vương phi sau khi phục dụng Thanh Xuân Bất Lão Đan sẽ như thế nào.
Thanh Xuân Bất Lão Đan có hiệu quả như nó vẫn lưu truyền hay không?
Lúc này mọi người tràn ngập hiếu kỳ với Âm vương phi.
Bởi vì tại Hạo Thiên đế quốc, bản thân Âm vương phi chính là một truyền kỳ, truyền kỳ tràn ngập sắc thái.
Ở đây chỉ rải rác mấy người từng gặp qua Âm vương phi mà thôi.
Hôm nay có cơ hội nhìn thấy dung nhan của nàng, tất cả mọi người nín thở.
– Khởi giá, hồi cung!
Trong khi mọi người chờ đợi trong yên tĩnh, một tiếng hét to vang lên, nó vang lên rất đột ngột.
Mọi người ngây ngốc.
Đó là thân ảnh tuyệt mỹ bước ra khỏi gian phòng số 1.
Vài tên cường giả khí thế kinh thiên đi theo.
Dáng đi của nàng thướt tha như tiên nữ xuất trần.
Khí chất nàng lãnh ngạo giống như quần tinh trên bầu trời.
Mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ cười của nàng đều tràn ngập ma lực khuynh quốc khuynh thành.
Vào lúc này ánh mắt mọi người nhìn sang, mọi người nhìn chằm chằm không rời mắt.
Nàng giống như lỗ đen hấp thu tất cả ánh nhìn của mọi người.
Vào lúc này tất cả mọi người dừng hô hấp.&