Thiên Dịch lão nhân trầm tư trong chốc lát, lớn tiếng nói:
– Còn không đến mức đó a, yêu tộc đối với trận pháp nhất đạo không có thiên phú, dù cho là Yêu Đế cửu giai cũng đừng mong nhìn thấu bố trí của chúng ta ở trong đại điện. Huống chi hồn niệm của huyền thú cấp bậc Yêu Vương kia đã nhiễm phải hồn độc của ta, coi như đào tẩu cũng không sống được qua đêm nay.
– Chỉ là vào lúc này bên trong Cổ Dương Thành đột nhiên xuất hiện một đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương quái lạ như thế. Hơn nữa lại đi tới bên trong cung điện cổ này, ta luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Thiên Dịch lão nhân làm thất phẩm luyện hồn sư, cảm giác của hắn vẫn rất nhạy cảm, có thể cảm nhận được rất nhiều chỗ không đúng.
Đường Chiêu lấy làm kinh hãi, sắc mặt trầm trọng nói:
– Lão tổ, ngươi nói là huyền thú cấp bậc Yêu Vương này cố ý nhảy vào chỗ của chúng ta?
Nếu như vậy thì sẽ rất là phiền phức a, đầu huyền thú cấp bậc Yêu Vương này tuyệt đối có mục đích từ trước nha.
Thiên Dịch lão nhân khẽ lắc lắc đầu:
– Ta cũng không rõ ràng cho lắm, trước tiên không cần phải nghĩ nhiều như vậy, bố trí ở đây còn cần thời gian một ngày nữa mới có thể hoàn thành. Đến lúc đó coi như bị những thế lực khác phát hiện ra thì cũng đã muộn. Chỉ có điều, tốt nhất ngươi nên phái người ra đi tìm hiểu một phen. Vào lúc này trong Cổ Dương Thành đột nhiên xuất hiện huyền thú cấp bậc Yêu Vương, chung quy ta vẫn cảm thấy có chút vấn đề.
Đường Chiêu cung kính nói:
– Vâng.
Thiên Dịch lão nhân ngồi xuống trên cái ghế hào hoa phú quý, sắc mặt âm trầm, ánh mắt không ngừng biến ảo, trong miệng lẩm bẩm nói:
– Vừa nãy một chiêu cuối cùng của huyền thú cấp bậc Yêu Vương kia lẽ nào là hồn chiến bí kỹ của yêu tộc? Tại sao ta luôn có cảm giác như là hồn quyết của nhân loại vậy a?
Bên trong một khách điếm ngoài hoàng cung, một đạo lưu quang màu đen nhanh chóng đi vào trong đó, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi.
– Phụt!
Hai mắt nhắm chặt của Diệp Huyền mở ra, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi đen ngòm, vẻ mặt của hắn nghiêm nghị, đầu tiên là đem dấu vết của Thôn Phệ võ hồn quét sạch không còn một mống, sau đó lập tức vận chuyển Vô Tương Hồn Quyết đến.
Đan điền của hắn, Thôn Phệ võ hồn màu đen có vẻ hơi uể oải, ở trên người có vô số quang mang mông lung màu đen bao phủ, không ngừng ăn mòn Thôn Phệ võ hồn. Diệp Huyền vận chuyển hồn lực hùng hậu, không ngừng gột rửa huyền hải Thôn Phệ võ hồn của hắn.
Toàn bộ thân thể của hắn có huyền mang mông lung lập loè, đủ loại quang mang ở trên người hắn lưu động, giống như một ống kính vạn hoa, bảy màu và xán lạn.
Chỉ là mặc cho Diệp Huyền gột rửa làm sao, tầng lực lượng màu đen ăn mòn ở trên Thôn Phệ võ hồn trước sau vẫn không có cách nào bị gột rửa sạch sẽ.
Sắc mặt Diệp Huyền khẽ thay đổi, hắn đã nhìn ra, lực lượng ăn mòn màu đen này chính là hồn độc.
Hồn độc là một loại độc tố có thể ăn mòn võ hồn và hồn niệm, một khi bị nhiễm phải, rất khó có thể triệt để diệt trừ, nó sẽ từng chút một thẩm thấu đến bên trong võ hồn và hồn niệm, cuối cùng chậm rãi đem võ hồn và hồn niệm hóa thành hư vô.
– Luyện hồn sư Huyền Cơ Tông này cũng thật là ác độc.
Sắc mặt Diệp Huyền tái xanh, hắn đã hai lần trúng độc, một lần là Minh Tâm chủng, lần này là hồn độc. Chuyện này khiến cho Diệp Huyền hận tới mức nghiến răng.
Võ giả bình thường bị trúng hồn độc, nhất định là không có biện pháp cứu chữa. Thế nhưng Diệp Huyền thì không giống, hắn đột nhiên thúc dục Vô Tận Dung Hỏa trong đầu, nhất thời có một đạo khí tức Thiên hỏa tinh khiết tiến vào huyền hải của hắn. Thiêu đốt lên tầng lực lượng ăn mòn màu đen bên trên Thôn Phệ võ hồn.
Hồn độc rất khó bị loại trừ, thế nhưng lại có thể luyện hóa.
Chỉ chốc lát sau, một giọt chất lỏng màu đen đã bị Vô Tận Dung Hỏa tinh luyện ra, chính là lực lượng hồn độc kia. Mất đi lực lượng ăn mòn hồn độc màu đen, chỉ còn lại một đạo hồn lực tinh khiết. Đạo hồn lực này lập tức bị Thôn Phệ võ hồn nuốt chửng đến không còn một mống.
Diệp Huyền lấy ra một cái hộp ngọc, đem giọt hồn độc kia thả vào, lúc này hắn mới thở ra một hơi thật dài.
Chỉ là cho dù đã luyện hóa hồn độc đi, thế nhưng trên mặt Diệp Huyền lại không có một chút vui sướng nào. Bởi vì lúc trước hắn đã nhìn ra, người Huyền Cơ Tông đang bố trí Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.
Thất Tinh Khôn Nguyên Trận là một loại trận pháp thất giaicực kỳ mạnh mẽ, loại trận pháp này, thứ mạnh mẽ nhất chính là hiệu quả khốn trận của nó. Một khi phát động ra sẽ đem một vùng thế giới bao phủ vào bên trong, hình thành một không gian đặc thù, đem tất cả mọi người bao phủ vào bên trong.
Một khi bị vây khốn, trừ phi nắm giữ lực lượng phá giới của Võ Hoàng bát giai, bằng không dù cho là Võ Vương thất giai đỉnh cao thì cũng đừng hòng từ bên trong thoát đi ra ngoài.
Đường đường là Huyền Cơ Tông, không ngờ lại ở trong bóng tối Cổ Dương Thành bố trí Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, từ đó có thể thấy được chút ít tâm tư của bọn chúng.
Lần này nói là hai tông hòa giải, chưa chắc đã không phải là một hồi âm mưu của Huyền Cơ Tông a.
– Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, tổng cộng cần có bảy toà trận cơ, tái hiện tư thế Thất Tinh. Liên hợp thúc dục thì mới có thể hình thành một trận pháp hoàn chỉnh, trận cơ trong hoàng cung này có lẽ là trung tâm bên trong Thất Tinh trận cơ, cũng không biết Huyền Cơ Tông bố trí Thất Tinh Khôn Nguyên Trận này đã đến bước nào rồi?
Diệp Huyền nhanh chóng lấy ra một tờ địa đồ của Cổ Dương Thành, sau đó bắt đầu xem xét cẩn thận ở phía trên.
Chỉ cần biết vị trí của một toà trận cơ, muốn suy đoán ra trận cơ khác, đối với người bình thường mà nói, không thể nghi ngờ là khó như lên trời. Thế nhưng đối với trận pháp đại sư cửu giai kiếp trước như Diệp Huyền mà nói, cũng không khó khăn quá nhiều.
Rất nhanh, hắn căn cứ vào cấu tạo địa lý của Cổ Dương Thành mà có mấy suy đoán khác nhau.
Không có chút do dự gì, Diệp Huyền trực tiếp rời khỏi khách điếm, hướng về nơi thứ nhất mà mình suy đoán lao đi.
Đây là một ngọn núi nhỏ bên trong Cổ Dương Thành, mặt trên có vô số đình đài lầu các tạo thành quần thể. Cũng là một điểm du lịch khá là náo nhiệt bên trong Cổ Dương Thành, có không ít du khách ở trên ngọn núi chợp mắt, rất là náo nhiệt.
Diệp Huyền theo du khách đi vào bên trong ngọn núi nhỏ, bắt đầu quan sát kỹ manh mối ở chung quanh.