Trần quản sự nghe xong, hơi nhướng mày, dường như có hơi không thích, hắn nói:
– Cửa hàng loại cỡ lớn cũng chỉ còn ba cửa hàng này, nếu như mấy vị không hài lòng, như vậy liền rất đáng tiếc. Ồ, đúng rồi…
Hắn đột nhiên nói:
– Cửa hàng loại cỡ lớn còn có một, đó chính Tô Tâm Lâu trước đó. Gần đây vừa mới trở nên trống không, chỉ có điều giá cả thuê Tô Tâm Lâu là gần ba vạn trung phẩm huyền thạch một năm.
– Mấy vị có thể cẩn thận suy nghĩ, cũng thương lượng một chút, nếu như vừa ý lại tới tìm ta một chút. Tiểu Hồng, ngươi tới tiếp đón đám người Tô các chủ cho ta.
Trần quản sự nói xong, cũng không có nhiều lời mà lập tức xoay người rời đi.
Cát Phác Tử cau mày nói:
– Xảy ra chuyện gì? Sao thái độ của Trần quản sự này chuyển biến cũng quá nhanh đi.
Đông Phương Hiên nói:
– Vừa bắt đầu hắn rất nhiệt tình, chỉ muốn thăm dò thực lực của chúng ta một hồi. Nếu như chúng ta có thể thuê lại một trong ba cái cửa hàng kia thì là chúng ta đáng giá để hắn đi quan tâm. Nếu như chúng ta ngay cả một chút thực lực này cũng không có, như vậy cũng không cần hắn phải quan tâm a.
– Kết quả hắn nhìn thấy chúng ta đối với ba cửa hàng kia đều không hài lòng, rất tự nhiên đã cho là chúng ta ngại giá cả đắt, cho nên thái độ mới chuyển biến.
– Còn có nguyên nhân này sao?
Cát Phác Tử ngạc nhiên nói một câu, thường thường hắn ở học viện rất ít khi trải qua chuyện như vậy, vì lẽ đó không có nghĩ thấu triệt được như Đông Phương Hiên.
– Hẳn là nguyên nhân này.
Diệp Huyền cười nói.
Trong tất cả mọi người ở đây, đối với chuyện thương mại kinh doanh đám người Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Cửu Trần căn bản một chữ cũng không biết, Tương Hoa Vinh và La Mẫn mới nghĩ cao thâm hơn một chút. Còn Đông Phương Hiên, phỏng chừng là người nghĩ thấu triệt nhất ở chỗ này.
Đây cũng bởi vì hắn là hội trưởng của thương hội, đối với đạo lí đối nhân xử thế, giao thiệp với các thế lực lớn quá là rõ ràng.
– Chỉ có điều Diệp thiếu. Vị trí của ba cửa hàng này dường như cũng không phải cực kỳ tốt a.
Đông Phương Hiên lắc lắc đầu nói.
– Ba cái vị trí này còn không tốt?
Tô Tú Nhất dùng giọng khó có thể tin nói:
– Ta đã ở Khu Tây thành không ít năm, ba vị trí này hẳn là mấy nơi hot nhất hiện nay trong Khu Tây thành a.
Diệp Huyền cười nói:
– Vị trí cũng không nhất định cần phải tốt nhất. Chuyện này kỳ thực ta cũng không quá để ý, chỉ cần không phải là địa phương đặc biệt hẻo lánh là được.
– Như vậy chúng ta phải chú ý ở điểm nào?
Tô Tú Nhất vẫn không hiểu.
Đông Phương Hiên giải thích:
– Ta cho rằng ba địa phương này có vị trí không được, đó là bởi vì ba địa phương này đều là trung tâm thương nghiệp của Khu Tây thành, nối liên với nội thành.
Nối liền nội thành?
Đám người Tô Tú Nhất đều đầu óc mơ hồ.
Chỉ có Diệp Huyền gật gật đầu nói:
– Đông Phương Hiên nói không sai, nguyên nhân chính là không đủ gần với nội thành.
Ba cái cửa hàng này to nhỏ cũng tạm được, vị trí ở Khu Tây thành cũng xem như là tốt, thế nhưng mục tiêu của Diệp Huyền cũng không chỉ hạn chế Khu Tây thành. Sau này tất nhiên hắn sẽ phát triển thêm nữa, cho nên vừa nhìn qua ba cái cửa hàng này đều có tính chất hạn chế rất lớn.
Tô Tú Nhất cau mày nói:
– Phương diện thương mại này, ta không hiểu quá rõ. Toàn bộ phải xem các ngươi a. Chỉ có điều nếu như ba cửa hàng này còn không được, vậy thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Cát Phác Tử đột nhiên nói:
– Đúng rồi, cuối cùng không phải Trần quản sự kia đã nói tới Tô Tâm Lâu sao? Chỗ đó thế nào?
Tô Tú Nhất nói:
– Tô Tâm Lâu ta biết, ở tận cùng phía đông Khu Tây thành. Nơi đó vẫn được tính là phồn hoa, lượng người đi không thấp. Tô Tâm Lâu có thể tính là kiến trúc tiêu biểu khu đó, tổng cộng có bảy tầng, chủ nhân đời trước của nó cũng là một tên tán tu, thực lực còn mạnh hơn ta, đã đạt đến Bát Giai Nhị Trọng, chỉ là mấy năm trước đi mạo hiểm, nghe nói đã ngã xuống ở bên ngoài. Không nghĩ tới hiện tại lại trống không, có lẽ là đã bị quản sự phủ thu hồi.
Ở bên trong Thiên Đô Phủ, tán tu là người có địa vị kém nhất, hơn nữa một khi bọn họ ngã xuống, sản nghiệp ở Thiên Đô Phủ cũng sẽ bị người ta dùng các loại thủ đoạn thu hồi.
Làm trung tâm tán tu tập trung ở Thiên Đô Phủ, thế lực ở trong Khu Tây thành cũng đã biến hóa rất nhiều lần.
Diệp Huyền suy nghĩ một chút nói:
– Vị trí của Tô Tâm Lâu này ở nơi nào, chỉ cho ta nhìn một chút, nó lớn bao nhiêu?
Tô Tú Nhất nói với Tương Hoa Vinh:
– Hoa vinh, ngươi nói một chút cho Diệp thiếu nghe đi.
Tương Hoa Vinh ở bên cạnh ngay lập tức đem địa đồ vị trí Tô Tâm Lâu nói ra, đồng thời còn nói:
– Diện tích Tô Tâm Lâu ước chừng mười bảy mười tám vạn mét vuông.
Vị trí này!
Diệp Huyền và Đông Phương Hiên liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của hai người đồng thời lộ ra vẻ kinh hỉ, đây tuyệt đối là một vị trí tương lai vô cùng có tiềm lực phát triển, rất phù hợp với mục tiêu của Huyền Quang các.
– Được, rất tốt, chúng ta sẽ mua Tô Tâm Lâu này.
Diệp Huyền không chút do dự nói.
Tô Tú Nhất lấy làm kinh hãi nói:
– Nhưng mà giá cả Tô Tâm Lâu này, vừa nãy Trần quản sự đã nói rồi, gần ba vạn trung phẩm huyền thạch một năm a.
Ba vạn trung phẩm huyền thạch, Tú Nhất Các hắn hiện tại doanh thu một năm cũng chỉ chừng con số này thôi.
Diệp Huyền kiên quyết nói:
– Giá cả không là vấn đề, then chốt là Tô Tâm Lâu này chúng ta nhất định phải thuê được.
– Cái gì? Các ngươi quyết định muốn thuê Tô Tâm Lâu?
Sau khi nghe đám người Diệp Huyền nói, Trần quản sự đang thản nhiên uống trà suýt chút nữa đem nước trà trong miệng phun ra ngoài.
Vừa nãy hắn nhìn thấy đám người Diệp Huyền đối với ba cửa hàng vị trí đầu đều có chút bất mãn. Cho nên hắn mới cho rằng đám người Diệp Huyền cũng không đủ tài lực đi thuê, cố ý tìm cớ, cho nên đối với đám người Diệp Huyền đã sớm mất đi hứng thú, ai biết sau đó người ta lại vừa ý Tô Tâm Lâu càng đắt giá hơn.
Phí dụng thuê một năm của Tô Tâm Lâu là năm mươi ngàn trung phẩm huyền thạch, giá cả vô cùng đắt đỏ, một ít thế lực khá lớn cũng chưa chắc đã thuê nổi, một Tú Nhất Các nho nhỏ có tài lực này sao?
Đông Phương Hiên rất là bình tĩnh nói:
– Đúng, Trần quản sự, chúng ta vừa ý Tô Tâm Lâu, chỉ có điều cũng không chuẩn bị dùng phương thức thuê.
– Không chuẩn bị thuê, vậy ý ngươi là?