Lúc trước hắn nhận mật lệnh của tông môn, khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên Lam Quang học viện, vì phòng ngừa bị Huyền Vực trừng phạt, lợi dụng Huyền Cơ Tông ở trong bóng tối thẩm thấu, rốt cục nắm giữ toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên ở trong lòng bàn tay.
Không ngờ ở thời khắc mấu chốt, mấy đại nhân vật của Lam Quang học viện dĩ nhiên chạy ra bọn họ khống chế, trong đó Vô Lượng Sơn trưởng lão Giang Văn Huy bởi vậy vẫn lạc, mà tôn nhi của hắn Tề Thừa, cũng bị một người Phệ Hồn tộc thần bí nào đó đoạt xá thân thể, ngay cả hồn niệm phân thân của hắn giáng lâm cũng không thể ngăn cản.
Càng đáng thương chính là, sau khi khống chế Lam Quang học viện, tuy hắn tìm tới cấm địa của Lam Quang học viện, nhưng bởi vì cấm địa kia bị Chân Long Ấn phong ấn, trước sau không cách nào mở ra, để hắn bị cao tầng tông môn mạnh mẽ trách phạt một phen.
Chuyện này, vẫn là mối hận trong lòng hắn.
Trong hai năm qua, hắn vẫn tìm kiếm phần tử Lam Quang học viện chạy trốn khắp nơi cùng tôn nhi Tề Thừa của mình, nhưng thủy chung không tin tức.
Lại không nghĩ rằng, Vô Lượng Sơn dĩ nhiên có đệ tử lúc trước ở trong không gian bí ẩn, nhìn thấy tôn nhi của hắn Tề Thừa.
Như Huyền Diệp, đệ tử Vô Lượng Sơn dưới trướng hắn dù sao chỉ là xem qua hình ảnh đối phương, không hẳn nhận thức chuẩn xác, nhưng Tề Thừa là tôn nhi của Tề Thác, đệ tử chân truyền của Vô Lượng Sơn, hắn tin tưởng đệ tử dưới trướng hắn, là tuyệt đối sẽ không nhận sai.
– Tề Thác Nguyên Lão, chúng ta làm sao bây giờ?
Trung niên Vũ Hoàng kia dò hỏi.
Tề Thác híp mắt, lạnh lùng nói:
– Lập tức truyền lệnh của ta, điều động hết thảy đệ tử Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực tam trọng, tìm kiếm tung tích người của Lam Quang học viện, đồng thời cũng thay ta phát sinh lệnh truy nã, chỉ cần hỗ trợ bắt được hai người này, Vô Lượng Sơn ta sẽ dành cho hậu báo.
– Vâng.
Trung niên Vũ Hoàng gật gù, lại cau mày nói:
– Nguyên Lão, đã như thế, có thể bại lộ Vô Lượng Sơn chúng ta bố cục ở Mộng Cảnh Bình Nguyên hay không?
Tề Thác lạnh nhạt nói:
– Thời điểm tuyên bố, chỉ cần để các thế lực hỗ trợ tìm kiếm tin tức tôn nhi Tề Thác của ta cùng Huyền Diệp kia liền được, còn đuổi bắt những người khác của Lam Quang học viện, chỉ cần lan truyền ở trong đệ tử Vô Lượng Sơn ta.
– Vâng.
– Ngươi chuẩn bị một chút, lão phu muốn đích thân đi Huyền Vực tam trọng một chuyến, lão phu ngược lại muốn xem xem, đến tột cùng là ai dám đoạt xá tôn nhi của lão phu.
Trong con ngươi Tề Thác phóng ra hàn ý lạnh lẽo.
Kỳ thực trong lòng hắn càng bức thiết, là muốn nhìn một chút có thể cứu lại tính mạng của Tề Thừa hay không, Tề Thác hắn chỉ có một tôn nhi như thế, lúc trước tuy bị người Phệ Hồn Tộc thần bí đoạt xá nhục thân, nhưng khiến Tề Thác khiếp sợ chính là mệnh giản của tôn nhi Tề Thừa ở Vô Lượng Sơn dĩ nhiên vẫn không có nát.
Điều này làm cho trong lòng hắn khó tránh khỏi tồn tại một tia ảo tưởng.
Ở sau khi Tề Thác phát ra mệnh lệnh, từng đạo từng đạo mật lệnh thông qua các loại thủ đoạn, lặng yên lao về phía các thế lực lớn ở Huyền Vực tam trọng.
Tử Hoa Thành là thế lực lớn trong Huyền Vực tam trọng, ở ngăn ngắn sau nửa canh giờ, liền đã chiếm được lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn.
Các thế lực lớn của Tử Hoa Thành lập tức xao động lên.
Vô Lượng Sơn đường đường một trong bảy đại tông môn tuyên bố lệnh truy nã, đây đối với những thế lực nhị lưu ở Huyền Vực tam trọng mà nói, tuyệt đối là cơ hội nịnh bợ đối phương cực kỳ tốt, huống chi lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn còn cho thấy, chỉ cần các thế lực lớn có thể thay bọn họ bắt được hai người này, sẽ thu được lợi ích cực kỳ lớn.
Các thế lực lớn nhất thời động tâm.
Chỉ tiếc, bởi vì không gian bí ẩn mở ra, làm cho Huyền Vực tam trọng có chút rung chuyển, các thế lực lớn ở Tử Hoa Thành cần phải xử lý sự tình cũng rất nhiều, lệnh truy nã của Vô Lượng Sơn bọn họ tạm thời quản không được.
Nếu không thì các thế lực lớn bọn họ đã sớm ở chung quanh phái người đuổi theo Diệp Huyền cùng Chiến Thương, nhưng hiện tại, bọn họ chỉ có thể truyền lệnh truy nã cho đệ tử của thế lực mình.
Có điều coi như vậy, hình ảnh của Diệp Huyền cùng Chiến Thương vẫn rất nhanh ở trong các đại cường giả của Tử Hoa Thành truyền lưu.
Trong Tử Hoa Thành các thế lực lớn đối với Diệp Huyền không chú ý, nhưng đệ tử của Vô Lượng Sơn lại không thể không chú ý.
Trong một khách sạn trung tâm của Tử Hoa Thành, từng cường giả cấp tốc tụ tập.
– Lý trưởng lão.
– La trưởng lão.
– Cố trưởng lão.
Từng cường giả lẫn nhau tụ tập, tổng cộng có hơn hai mươi người, tụ tập ở trong một gian phòng.
Những người này đều là cường giả cùng đệ tử của Vô Lượng Sơn hiện nay ở phụ cận Tử Hoa Thành, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tề Thác, lẫn nhau trong lúc đó cấp tốc đạt được liên hệ, sau đó hội tụ.
Trong này, tu vi tối cao có ba người, một thân khí tức hùng hồn bá đạo, hiển nhiên đều là bát giai tam trọng đỉnh phong.
Ngoài ra, Vũ Hoàng nhị trọng có bốn người, Vũ Hoàng nhất trọng có bảy người, còn có mười ba người đều là Vũ Vương, nhưng bên trong yếu nhất cũng là Vũ Vương nhị trọng.
– Tề Thác Nguyên Lão mệnh lệnh, mọi người đều thấy được chưa?
Một Vũ Hoàng tam trọng mặc vũ bào, gò má tương đối dài, tương tự mặt ngựa trước tiên trầm giọng nói.
Hắn ở trước mặt mọi người, trên người tỏa ra uy thế cực kỳ khủng bố, cả người như một núi lửa muốn phun trào, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nặng nề.
– Cố trưởng lão, chúng ta đều nhìn thấy.
Phía dưới rất nhiều võ giả của Vô Lượng Sơn dồn dập mở miệng.
Người này tên Cố Phỉ, là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn, cũng là một trong ba người tối cao ở đây.
Ở Vô Lượng Sơn, cường giả Vũ Hoàng liền có thể trở thành trưởng lão, nhưng bát giai nhất trọng cùng nhị trọng chỉ là trưởng lão phổ thông, mà bát giai tam trọng mới là trưởng lão hạch tâm.
Trưởng lão phổ thông ở Vô Lượng Sơn chỉ thuộc về trung tầng, trưởng lão hạch tâm miễn cưỡng ở trung tầng cùng cao tầng, còn cao tầng chân chính là Vũ Đế Nguyên Lão như Tề Thác.
Lần này không gian bí ẩn mở ra, Vô Lượng Sơn tự nhiên cũng nhận được tin tức, thế nhưng bởi vì Thánh thành nhúng tay, các thế lực lớn khác tự nhiên không muốn xen vào, có điều cũng phái ra một chút cường giả, nhìn có thể chia một chén canh hay không.
Mà Vô Lượng Sơn phái ra chính là ba người Cố Phỉ.