TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1378: Chờ đợi đã lâu (1)

Rất nhanh đám người Tô Tú Nhất liền làm ra quyết định, cùng Tiêu gia rời đi.

Như vậy có hai chỗ tốt, một, thông qua đường hầm không gian bí mật rời đi, thần không biết quỷ không hay, chờ Úy Trì gia phát hiện bọn họ đã rời xa Thiên Đô Phủ, Úy Trì gia muốn truy kích cũng không thể.

Thứ hai, Tiêu gia dù sao cũng là gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ, cường giả đông đảo, một khi bại lộ, xác suất sinh tồn cũng sẽ cao hơn một chút.

Cuối cùng Huyền Quang Các ở trong bóng tối cùng Tiêu gia liên hệ, tiến vào liên lạc càng thêm mật thiết, lập ra một phen kế hoạch.

Trên thực tế, trong Tiêu gia cũng đang vì có muốn thông báo Huyền Quang Các hay không, mà làm ra quá một phen tranh luận, cuối cùng vẫn là Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan đánh nhịp quyết định tiến hành thông báo.

Dù sao lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa, Diệp Huyền từng cứu bọn họ, cũng cùng bọn họ có hợp tác thân mật, mặc kệ Diệp Huyền là chết hay sống, nếu thời điểm bọn họ rút đi hoàn toàn không thông báo Huyền Quang Các, coi như là ở lương tâm bọn họ cũng không cách nào tha thứ mình.

Trải qua song phương câu thông, Huyền Quang Các cùng Tiêu gia rất nhanh đạt thành nhất trí, quyết định ở đêm khuya ba ngày sau rời đi.

Lúc này, ở một thành trì cách Thiên Đô Phủ mấy trăm ngàn dặm.

Loạch xoạch!

Hai đạo lưu quang điên cuồng lướt ra, hăng hái lướt về phía Thiên Đô Phủ.

Hai người này chính là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế vội vã chạy về.

– Đám người Tô Tú Nhất tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, còn có đám người Vân Ngạo Tuyết…

Trong lòng Diệp Huyền lo lắng như đốt.

Nếu đám người Tô Tú Nhất xảy ra chuyện, Diệp Huyền tuyệt đối sẽ không tha thứ mình, mà hiện tại hắn có khả năng làm, chính là mau chóng chạy trở về.

Một bên Huyết Kiếm Vũ Đế cũng là lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Huyền luôn luôn thận trọng càng lộ ra vẻ mặt lo lắng như vậy, không khỏi âm thầm giật mình, đến tột cùng là người nào có thể làm cho Diệp thiếu quan tâm như vậy.

Thiên Đô Phủ.

Ba ngày thời gian lặng lẽ trôi qua.

Rốt cục đến lúc rời đi.

Đêm khuya.

Đám người Tô Tú Nhất từng nhóm trong bóng tối rời đi Huyền Quang Các, đi tới Tiêu gia phủ đệ.

– Các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.

Trong Tiêu gia phủ đệ, đám người Tiêu Vô Tẫn từ lâu chờ đợi, một mặt căng thẳng nói.

Bọn họ chỉ sợ thời điểm Huyền Quang Các rút đi kinh động Úy Trì gia, dẫn đến kế hoạch thất bại.

– Hừm, Tả Viễn đại sư, ngươi làm sao cũng tới?

Tiêu Vô Tẫn nhìn thấy Tả Viễn trong đám người, không khỏi giật mình.

– Lão phu cùng Huyền Quang Các có giao tình, cũng tới giúp chút bận bịu, lấy tu vi của lão phu, có thể có một ít công dụng.

Tả Viễn từ tốn nói.

– Vậy quá tốt rồi.

Đám người Tiêu Vô Tẫn mang theo mừng rỡ, Tả Viễn tốt xấu cũng là một tên Vũ Hoàng tam trọng, hơn nữa còn là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, luận thực lực cũng không kém hắn, hơn nữa thân phận hắn là Hồn Sư tháp tháp chủ, có trợ lực này, hành động sẽ càng thêm thuận tiện.

– Vậy chúng ta lập tức hành động đi.

Tiêu Vô Tẫn liếc nhìn người Huyền Quang Các, nghiêm túc nói.

Đồng thời trong lòng của hắn cũng âm thầm hoảng sợ.

Ở hai ngày trước câu thông hắn đã biết nhân số của Huyền Quang Các, cũng biết Huyền Quang Các có một nhóm thiên tài thực lực không kém.

Nhưng bây giờ nhìn đến đám người Thiên Luân, vẫn âm thầm lấy làm kinh hãi.

Đám thiên tài trước mặt, có tới gần hai mươi người, mỗi một cái tuổi tác đều ở hơn hai mươi, nhưng khí tức trên người không phải bình thường.

Trong đó mấy người mạnh nhất, đều đạt đến Vũ Vương tam trọng, mà coi như yếu kém, cũng đều là Vũ Vương nhất trọng.

– Đám người kia đều là từ đâu đến? Tu vi không khỏi cũng quá khuếch đại đi!

Tiêu Vô Tẫn kinh hãi không thôi, thiên tài bực này, đã hoàn toàn vượt lên thiên tài của Tiêu gia hắn, đủ để so với một ít đệ tử chân truyền của tông môn hàng đầu.

– Xem ra đám người Diệp thiếu tất nhiên có lai lịch lớn.

Ở trong mắt Tiêu Vô Tẫn, lai lịch của đám người Diệp Huyền trở nên càng thêm thần bí, tuyệt đối là từ một thế lực hàng đầu nào đó đi ra.

Đặc biệt Diệp thiếu ở Cổ Ma Chi Địa bày ra trình độ, càng làm cho hắn kiên định điểm này.

Tiêu Vô Tẫn căn bản sẽ không nghĩ đến, đám người Thiên Luân kỳ thực đến từ Mộng Cảnh Bình Nguyên trình độ càng thấp hơn, nếu như không phải Diệp Huyền đại lực bồi dưỡng, đám người Thiên Luân e là một đời cũng vì trở thành Vũ Hoàng mà nỗ lực, căn bản đi không tới hiện tại.

Ở dưới Tiêu Vô Tẫn dẫn dắt, mọi người rất nhanh liền tới một cung điện trong Tiêu gia phủ đệ.

Nơi này, rất nhiều võ giả của Tiêu gia sớm đã chờ đợi.

– Thật không nghĩ tới, trong Tiêu gia dĩ nhiên có một đại điện như thế.

Đám người Tô Tú Nhất âm thầm hoảng sợ, Tiêu gia có thể khống chế Thiên Đô Phủ hơn hai ngàn năm, quả nhiên không phải chỉ là hư danh.

– Nơi này, là Tiêu gia chúng ta gần hai ngàn năm trước, một vị Vũ Đế lão tổ tự mình thiết trí, hắn bố trí đường hầm không gian, mục đích chính là một khi Tiêu gia ta gặp phải nguy nan, có cơ hội đào mạng đi ra ngoài.

Tiêu Vô Tẫn vừa nói, một bên dẫn người Huyền Quang Các tới trong cung điện.

– Là một Truyền Tống trận loại nhỏ.

Đám người Lục Ly, Dương Tu, bao quát Tả Viễn tháp chủ đều là ánh mắt thu lại, phân biệt ra được tính chất của truyền tống trận này.

Loại Truyền Tống trận này, khởi động thuận tiện, cần tiêu hao năng lượng cực nhỏ, hơn nữa một khi khởi động, gợi ra gợn sóng vô cùng nhỏ bé, rất khó bị người phát giác, có thể nói là thủ đoạn trong bóng tối lẩn trốn rất tốt.

Mà nhược điểm của nó chính là, truyền tống khoảng cách gần, bình thường chỉ có gần vạn dặm, hơn nữa địa phương truyền tống cố định, không thể bất cứ lúc nào thay đổi.

Ở trong một ít thế lực nhất lưu giao chiến, Truyền Tống trận như vậy không hẳn có thể phát huy được tác dụng, dù sao gần vạn dặm không gian đối với cường giả Vũ Đế mà nói cũng không tính khoảng cách đặc biệt xa xôi.

Thế nhưng vào lúc này, là một thủ đoạn đào mạng rất tốt.

Úy Trì gia chỉ có Úy Trì Hóa Đức một tên Cửu Thiên Vũ Đế, hơn nữa còn nằm ở trong bế quan, một khi Úy Trì gia phát hiện không đúng, tìm tới vị trí Truyền Tống trận, đồng thời suy đoán ra vị trí truyền tống, bọn họ đã sớm rời xa Thiên Đô Phủ.

– Dược lão, chúng ta rời khỏi nơi này, nếu như đến thời điểm Huyền Diệp trở về thì làm sao bây giờ?

Trong đám người, Vân Ngạo Tuyết đến trước mặt Dược lão, lo lắng hỏi.

Sau khi tới Thiên Đô Phủ, các nàng vẫn rất ít cùng Diệp Huyền giao lưu, mỗi người đều bế quan khổ tu, mục đích chính là vì có thể mang đến một chút trợ giúp cho Diệp Huyền.

Đọc truyện chữ Full