– Hả? Hồn lực thất giai đỉnh phong?
Khóe miệng Hỏa Quyền Vũ Đế lộ ra nụ cười, thầm nói:
– Quả nhiên giống như ta nghĩ, Diệp Huyền này là Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong trẻ tuổi như vậy ở Thần Đô cũng cực kỳ hiếm thấy, đáng tiếc chỉ bằng hồn lực như vậy muốn mê hoặc Phỉ Liệt ta… Đó là chuyện cười!
Diệp Huyền trước sau sử dụng tới vực giới, hồn lực thất giai đỉnh phong, để tự tin trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế càng sâu, cũng càng thêm ma túy.
Mà đúng lúc này…
– Bại đi.
Trong lòng Diệp Huyền phun ra sát cơ, thân hình đột nhiên hơi động.
– Ầm!
Phảng phất như sao chổi vẫn lạc, cả người Diệp Huyền nhanh như tia chớp nhằm về phía Hỏa Quyền Vũ Đế, tốc độ kia trong nháy mắt nhảy lên tới cực hạn, đồng thời đỉnh đầu hắn đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu vàng đất, Thất Tinh Đại Địa Võ Hồn trong nháy mắt thôi thúc đến mức tận cùng.
Vù!
Một luồng đại địa chi lực càng thêm đáng sợ bao phủ ở trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, trong giây lát này, Huyền Nguyên trong cơ thể Hỏa Quyền Vũ Đế bị áp chế vượt qua bốn phần mười.
Ầm!
Trong cùng một lúc, Trấn Nguyên Thạch toả ra khí tức rộng rãi điên cuồng xoay tròn, từ trên đầu Hỏa Quyền Vũ Đế mạnh mẽ đập xuống.
– Đây chính là toàn bộ công kích của ngươi sao?
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế cười lạnh, đối mặt Diệp Huyền cường lực tiến công không sợ chút nào, Vũ Đế lĩnh vực trong cơ thể phóng thích ra ngoài.
– Ầm!
Vũ Đế lĩnh vực bao phủ.
Tiếng kèn kẹt vang lên, Diệp Huyền sử dụng tới vực giới ầm ầm nát tan, Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản bị áp chế bốn phần mười Huyền Nguyên hầu như trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng.
– Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng, vĩnh viễn đừng nghĩ có thể cùng Vũ Đế tranh đấu.
Hỏa Quyền Vũ Đế cười gằn, đồng thời Vũ Đế lĩnh vực đáng sợ cấp tốc bao phủ Diệp Huyền, áp chế Huyền Nguyên trong cơ thể hắn đến không đủ hai phần mười, mà hư không bốn phía cũng trong cùng một lúc bị phong tỏa.
– Thật không?
Nhưng mà trên mặt Diệp Huyền không có một chút sợ hãi, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.
Định Không Châu!
Một viên thạch châu đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, thạch châu kia tỏa ra ánh sáng mông lung, lực lượng không gian đáng sợ kích đãng.
Trong tiếng kèn kẹt, bài xích Vũ Đế lĩnh vực ra ngoài.
– Cái gì?
Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn trong khiếp sợ, nhưng đầu óc của hắn đột nhiên mê muội.
Thần Linh Đồng Thị… Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Hồn lực thất giai đỉnh phong, trong nháy mắt tăng lên tới bát giai, loại hồn lực xung kích đáng sợ này, để vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản không để ý chút nào lập tức kinh ngạc lên, đầu óc cũng rơi vào mê muội.
Cộng thêm Diệp Huyền đột nhiên sử dụng tới lĩnh vực thạch châu, để Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức hiểu được, từ đầu đến cuối, Diệp Huyền vẫn luôn ẩn giấu thực lực, phía trước võ đài tái, hắn chưa bao giờ sử dụng tới toàn bộ thực lực của mình.
Buồn cười mình còn hoàn toàn không để đối phương ở trong mắt.
Mà lúc này Diệp Huyền cách Hỏa Quyền Vũ Đế đã không đủ trăm mét, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng dưng hóa thành một đạo lôi trụ màu xanh lam, đánh về Hỏa Quyền Vũ Đế.
Tinh Thần Kiếm Pháp… Nhất Kiếm Tinh Hà!
– Ầm!
Ánh chớp màu xanh lam bao bọc vô số đại tinh lấp loé, như một Ngân hà càn quét thiên hạ, hoàn toàn bao phủ Hỏa Quyền Vũ Đế ở trong đó.
– Muốn chết!
Mà thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế bị mê hoặc tâm thần cũng trong nháy mắt phục hồi lại, đáy lòng hắn phẫn nộ gào thét một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một cự tê hỏa diễm, tám đạo tinh hoàn rung động, một bộ áo giáp hỏa diễm cấp tốc tràn ngập toàn thân hắn, đồng thời nắm đấm cũng như đạn pháo nổ ra…
Từ bị mê hoặc đến trong nháy mắt tỉnh táo, Hỏa Quyền Vũ Đế phản ứng cực nhanh.
– Ầm!
Nắm đấm phải của hắn cùng Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà oanh kích cùng nhau.
– Đùng!
Tinh thần đầy trời nát tan, Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà ở trong chớp mắt biến thành tro bụi.
– Hả?
Nhưng sau khi Hỏa Quyền Vũ Đế nổ ra cú đấm này, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Bởi vì hắn chỉ bắn trúng kiếm khí, lại không bắn trúng thực thể Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, trọng kiếm của Diệp Huyền căn bản không ở chỗ này.
Thái Thanh kiếm kỹ… Nhất Thức Băng Thiên!
Xèo!
Mà lúc này một thanh trọng kiếm lặng yên không một tiếng động đột nhiên xuất hiện ở dưới sườn của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên trọng kiếm kia ánh chớp lấp loé, hóa thành một mảnh điện trụ làm người tuyệt vọng, trong nháy mắt liền đến chỗ trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế.
– Răng rắc!
Áo giáp hỏa diễm của Hỏa Quyền Vũ Đế trong nháy mắt xuất hiện vết rạn nứt, một đạo kiếm khí vô hình dọc theo vết nứt mạnh mẽ nhằm về phía trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng thời điểm tiếp xúc thân thể của Hỏa Quyền Vũ Đế, lại bị một nguồn lực lượng vô hình ngăn lại, nguồn lực lượng này ngừng một chút, liền lần thứ hai phá tan.
– Không được!
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế kinh nộ lo lắng, vội vàng dùng tay trái mạnh mẽ vỗ một cái, như đạn pháo nổ tung, trực tiếp đánh vào trên trọng kiếm.
– Đùng!
Trọng kiếm của Diệp Huyền trực tiếp bị oanh lệch khỏi phương hướng.
– Cái gì?
Diệp Huyền cũng chấn kinh rồi.
– Hỏa Quyền Vũ Đế kia ở thời điểm như thế còn có thể phản ứng lại?
Mình đột nhiên sử dụng tới Định Không Châu, Huyễn Cấm Chi Nhãn cũng là đột nhiên tăng lên, cộng thêm Tinh Thần Kiếm Pháp, dựa theo đạo lý Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản phản ứng không kịp nữa.
Nhưng Hỏa Quyền Vũ Đế này không những đúng lúc tỉnh táo lại, còn ở thời khắc mấu chốt lấy biện pháp tốt nhất, hơn nữa, bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế ngoại trừ Võ Hồn biến thành áo giáp hỏa diễm ra, vẫn còn có một tầng phòng ngự đặc thù mạnh mẽ, cho hắn thời gian quý báu phản kích.
– Loại phòng ngự kia, không phải phòng ngự vật chất, mà là một loại lực lượng hỏa diễm đặc biệt, hẳn là một loại áo nghĩa nào đó của Hỏa hệ, hình thành vòng bảo vệ vô hình.
Diệp Huyền trong nháy mắt liền hiểu được, Hỏa Quyền Vũ Đế này ở phương diện Hỏa hệ, trình độ thậm chí còn trên hắn.
Chính bởi vì tầng Hỏa hệ vô hình này phòng ngự, khiến cho một kiếm then chốt nhất của hắn chịu đến ảnh hưởng.
Nhưng dù như vậy…
Bởi vì Diệp Huyền ẩn giấu quá sâu, ở trong chớp mắt liên tiếp phát động mấy lần công kích, hồn lực bát giai, thạch châu lĩnh vực, cộng thêm Tài Quyết Chi Kiếm che mắt, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế đúng lúc oanh ra Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, vẫn như cũ không thể chạy trốn kết cục bị đâm trúng.