TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1486: Ngươi thua rồi (2)

Bởi vì song phương chiến đấu, toàn bộ khu vực võ đài tái hiện tại tất cả đều là đá vụn, khắp nơi bừa bộn, căn bản không nhìn ra ở đâu là võ đài, ở đâu là ngoài sàn đấu.

Nhưng dựa theo vị trí phân chia, địa phương lúc trước Hỏa Quyền Vũ Đế té rớt xác thực là ngoài sàn đấu, bởi vì nơi đó đã tới gần lồng phòng hộ.

Vì lẽ đó căn cứ quy củ của Đấu Vũ Hội võ đài tái, hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực đã thua, đã mất đi cơ hội tiếp tục chiến đấu.

– Chuyện này… Ta…

– A!

Hỏa Quyền Vũ Đế đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào.

Lực lượng hỏa diễm cuồng bạo nhắm bốn phương tám hướng nổ tung, từng luồng từng luồng lực lượng to lớn quấy nhiễu hư không, xung quanh gợn sóng kịch liệt, những trận pháp phòng ngự bát giai đỉnh phong kia ở dưới oanh kích kịch liệt, tất cả đều xuất hiện vô số vết rạn nứt, từng cái từng cái phù văn không ngừng phá diệt.

Rầm rầm rầm!

Khu vực vũ đài, vô số đá tảng tất cả đều nổ tung, hóa thành bột mịn.

Khí tức mạnh mẽ, khiến cho vô số khán giả ở phía dưới trong lòng kinh hãi, cảm giác như thế giới tận thế đến.

Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế không cam lòng, hắn không cam lòng.

Nhưng không cam lòng lại như thế nào, dựa theo quy củ của võ đài tái, hắn đã thua.

– Ta chịu thua!

Phẫn nộ rít gào hồi lâu, Hỏa Quyền Vũ Đế rốt cục khàn giọng nói, thanh âm cực kỳ trầm thấp.

Diệp Huyền nở nụ cười.

Này ở trong dự đoán của hắn.

Hắn cũng chỉ có thể dùng phương pháp như vậy kết thúc thi đấu.

Lại chiến đấu tiếp, Diệp Huyền có niềm tin đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng nếu như vậy, hắn nhất định phải sử dụng tới lá bài tẩy khác, Thôn Phệ Võ Hồn, Sinh Mệnh Võ Hồn, Thiên Hỏa, những lá bài tẩy này bất luận cái nào, hắn đều không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy bại lộ.

Huống chi, Hỏa Quyền Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, ai biết thời điểm đối mặt sinh tử, hắn có còn lá bài tẩy gì hay không?

Chí ít lúc trước chịu đựng Linh Hồn Đông Kết, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn dám phát rồ xông lên như thế, Diệp Huyền dám khẳng định lá bài tẩy của người này chưa chắc đã triển khai ra hết.

Vì lẽ đó hắn nghĩ ra một biện pháp như thế.

Lợi dụng Linh Hồn Đông Kết đáng sợ thương tổn, trong nháy mắt đánh Hỏa Quyền Vũ Đế bay ra khu vực võ đài.

Như vậy hắn vừa thu được thi đấu thắng lợi, lại bảo tồn lá bài tẩy của mình.

Huống chi, nơi này là Đấu Vũ Hội võ đài tái, nếu như thật sự sinh tử đại chiến, Diệp Huyền tin tưởng cường giả Đấu Vũ Hội tuyệt đối không cho phép Vũ Đế hộ pháp của mình, chết ở trên võ đài tái.

Mà mục đích của Diệp Huyền cũng chỉ là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh.

Vì lẽ đó hiện tại mới là phần kết tốt nhất.

– Diệp Huyền.

Hỏa Quyền Vũ Đế nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, ánh mắt phẫn nộ, hơn nữa mang theo không cam lòng:

– Ngày hôm nay thi đấu, là ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ mới thắng lợi, tuy ta thua, nhưng ta không phục, nếu như là cuộc chiến sinh tử, ngươi nhất định sẽ chết ở trong tay ta, nhất định.

Tức giận nói xong lời này, Hỏa Quyền Vũ Đế cũng không nguyện ở trên lôi đài nữa, hóa thành một đạo hỏa diễm, trong nháy mắt đi vào trong phòng quý khách.

Toàn bộ võ đài, lúc này chỉ còn dư lại Diệp Huyền, ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn về phía hắc y lão giả, từ tốn nói:

– Hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế đã thua, Đấu Vũ Hội có phải là nên tuyên bố kết quả không?

Hắc y lão giả kia mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía vị trí cao quý nhất.

Trong phòng quý khách kia, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế vừa kinh vừa sợ nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế.

– Trác hội trưởng, xin lỗi, ta thất bại.

Vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế Phỉ Liệt cụt hứng cùng không cam lòng nói:

– Diệp Huyền kia nắm giữ một luồng Băng hệ hồn lực xung kích quỷ dị, vừa nãy trực tiếp thương tổn linh hồn của ta, ta…

Hỏa Quyền Vũ Đế nói đến nửa câu, liền không nói ra được nữa, phẫn nộ đốt một cái bàn trong phòng thành hư vô.

Từ hôm nay trở đi, Hỏa Quyền Vũ Đế hắn sắp trở thành trò cười của Hỗn Loạn Chi Thành, một Vũ Đế lại thua Vũ Hoàng.

Từ trong miệng Hỏa Quyền Vũ Đế, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế rốt cuộc cũng biết nguyên nhân hắn thất bại.

– Cái gì? Một luồng hồn lực xung kích có thể đóng băng linh hồn? Thậm chí có thể uy hiếp đến Cửu Thiên Vũ Đế?

– Sao có thể có chuyện đó?

Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đều khiếp sợ không thôi.

Bình thường Luyện Hồn Sư so với võ giả, thực lực xác thực còn đáng sợ hơn một ít, bởi vì hồn lực của Luyện Hồn Sư ở trình độ nào đó sẽ mang đến uy hiếp cho võ giả cùng cấp bậc.

Nhưng vậy cũng chỉ là mang đến uy hiếp mà thôi.

Lại như Diệp Huyền là Luyện Hồn Sư bát giai, có thể lợi dụng hồn lực xung kích mê hoặc đến Hỏa Quyền Vũ Đế, đã khá là kinh người, nhưng căn cứ Hỏa Quyền Vũ Đế nói, hồn lực xung kích của Diệp Huyền dĩ nhiên có thể uy hiếp đến linh hồn của hắn, chuyện này…

Hỏa Quyền Vũ Đế là Cửu Thiên Vũ Đế a, không phải Vũ Hoàng giun dế bình thường gì.

Bọn họ thân là Vũ Đế đều rõ ràng, sau khi võ giả từ Vũ Hoàng đột phá đến Vũ Đế, linh hồn sẽ có một lần lột xác, này sẽ làm cho cường độ linh hồn của Vũ Đế so với bất kỳ một tên Vũ Hoàng nào cũng mạnh mẽ hơn nhiều.

Mà hồn lực xung kích của Diệp Huyền có thể uy hiếp đến linh hồn Vũ Đế, chẳng phải là một ánh mắt liền có thể giết chết Vũ Hoàng phổ thôngsao?

vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế cay đắng cùng tức giận nói:

– Tuy ta cũng không muốn tin tưởng, nhưng sự thực chính là như vậy, hơn nữa vừa nãy tuy ta chống lại được công kích, nhưng linh hồn của ta kỳ thực đã có một chút tổn thương.

Ở dưới Hỏa Quyền Vũ Đế phóng thích, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế lập tức cảm giác được linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực hư nhược rất nhiều, có một loại cảm giác loang lổ.

– Này sao lại thế…

Trác Nhất Phàm kinh ngạc, hắn đã từng thấy qua nhiều thiên tài, nhưng thực lực của Diệp Huyền, vẫn làm hắn cảm thấy chấn động.

Mà lúc này trên võ đài.

– Ngươi còn chờ cái gì?

Thấy hắc y lão giả kia không có ngay lập tức lên đài tuyên bố, Diệp Huyền hơi nhướng mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi.

– Bách thắng liên tiếp!

– Bách thắng liên tiếp!

– Bách thắng liên tiếp!

Mà lúc này trên thính phòng, đã có khán giả bất mãn hô.

Một tên võ giả hô to lên, tiếng hô to này vừa bắt đầu chỉ có một đạo, nhưng rất nhanh giống như dòng suối nhỏ hội tụ, càng ngày càng khổng lồ, đến cuối cùng, toàn bộ võ đài đều vang vọng tiếng hô to.

Đọc truyện chữ Full