Ở trong mắt cường giả của Hỗn Loạn Chi Thành như bọn hắn, ba người Diệp Huyền đắc tội Đấu Vũ Hội từ lâu là một người chết, chỉ là hiện tại còn chưa tới thời gian mà thôi.
Diệp Huyền đương nhiên sẽ không để ý tới mọi người nghị luận, tùy tiện ở trước mặt tìm vị trí ngồi xuống.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người lục tục đi vào.
Sau khi nhìn đến chỗ ba người Diệp Huyền, không ít người vẻ mặt giật mình, cách đám người Diệp Huyền đều rất xa, điều này cũng dẫn đến mấy chỗ ngồi xung quanh ba người Diệp Huyền căn bản không ai dám tới.
Đây chính là tồn tại dám ở địa bàn của Đấu Vũ Hội trực tiếp cùng Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm động thủ, giả như ngồi ở bên cạnh chọc giận hắn, đối phương một chưởng vỗ lại thì làm sao bây giờ?
Mà lúc này, đột nhiên một đám cường giả khí thế cuồn cuộn từ ngoài cửa đi vào, đầu lĩnh thân mặc áo bào lam, đầu vấn búi tóc, không phải Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm thì là ai?
Sau lưng hắn, Hùng Thiên Vũ Đế cùng Thần Quang Vũ Đế theo sát mà đến, từng cái từng cái thần tình lạnh lùng.
– Người Phủ thành chủ đâu?
Sau khi Trác Nhất Phàm đi vào, đầu tiên là cười gằn liếc mắt nhìn ba người Diệp Huyền, chợt trực tiếp quát chói tai lên.
– Trác hội trưởng có dặn dò gì?
Một tên Vũ Hoàng đỉnh phong trên người mặc vũ bào phủ thành chủ vội vàng đi tới, người này bụng phệ, xem dáng dấp chính là người quản lý của Dịch Bảo Đại Hội, liền cung kính nói.
Trác Nhất Phàm hừ lạnh nói:
– Dịch Bảo Đại Hội chính là do phủ thành chủ cử hành, cường giả có thể tham gia ngoại trừ phải giao nộp một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, còn phải được mời, có điều ta xem lần này Dịch Bảo Đại Hội có chút người vớ va vớ vẩn cũng tới a, chuyện gì thế này?
Ngữ khí của Trác Nhất Phàm lạnh lùng nghiêm nghị, trong miệng nói như vậy, ánh mắt ngưng tụ tới đám người Diệp Huyền.
Tất cả mọi người đều biết, đầu mâu của Trác Nhất Phàm chỉ chính là ba người Diệp Huyền.
Đây là tiết tấu đuổi người a?
Mọi người trợn mắt ngoác mồm, bọn họ thực không nghĩ tới Đấu Vũ Hội Trác hội phó vừa đến, liền làm khó dễ ba người Diệp Huyền.
– Chuyện này…
Quản sự kia sững sờ, mặt lộ lúng túng, hiển nhiên không biết nên trả lời như thế nào.
– Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lẽ nào Dịch Bảo Đại Hội này là chỗ đổ rác sao? Ngươi thân là người quản lý phủ thành chủ, còn không đuổi những người vớ va vớ vẩn kia ra ngoài cho ta.
Trác Nhất Phàm lớn tiếng nói, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn.
Hỗn Loạn Chi Thành nghiêm cấm giao thủ, hiện tại hắn chính là muốn kích nộ ba người Diệp Huyền, chỉ cần đám người Diệp Huyền chủ động động thủ, như vậy hắn liền hoàn toàn có lý do đánh giết đám người Diệp Huyền, không cần phải chờ đám người Diệp Huyền rời đi Hỗn Loạn Chi Thành.
Quản sự kia mặt lộ bất đắc dĩ, chỉ có thể thấp thỏm đi tới trước ba người Diệp Huyền:
– Không biết các hạ có được Dịch Bảo Đại Hội chúng ta mời không, nếu như có, kính xin các hạ đưa ra bằng chứng.
Diệp Huyền lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, quản sự kia nhất thời sợ đến lùi lại mấy bước.
Tuy động tác của hắn rất buồn cười, nhưng ở tràng không có một người cảm thấy buồn cười.
Hiện trường cũng không có thiếu người lúc trước quan sát Diệp Huyền bách thắng liên tiếp, bọn họ mãi mãi cũng khó có thể quên lúc trước Diệp Huyền một cái ánh mắt liền trọng thương Đấu Vũ Hội hộ pháp Hỏa Quyền Vũ Đế.
Trác Nhất Phàm thấy thế quát lên:
– Diệp Huyền, quản sự của phủ thành chủ hỏi ngươi, lẽ nào ngươi không nghe sao? Ngươi dám công nhiên cãi lời mệnh lệnh của phủ thành chủ?
Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn Trác Nhất Phàm, cười nhạo nói:
– Đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, nhưng làm những thủ đoạn này, chẳng lẽ không sợ bị người cười đến rụng răng sao? Làm khó dễ một quản sự của phủ thành chủ, đây chính là bản lãnh của ngươi?
Ánh mắt của Trác Nhất Phàm phát lạnh:
– Ngươi nói cái gì?
Diệp Huyền cầm lấy một linh quả màu đỏ, để vào trong miệng nhẹ nhàng nhai hai lần, phun hạt ra, sau đó cười lạnh nói:
– Muốn tìm Diệp mỗ ta phiền phức, cứ việc tự mình tới, nếu như ngươi dám ra tay, Diệp mỗ coi như khâm phục, ở bên cạnh như bà nương léo nha léo nhéo, thật làm cho ta xem thường ngươi, thật không rõ, Đấu Vũ Hội ngươi dựa vào cái gì bò đến ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, lẽ nào dựa vào chính là vô liêm sỉ?
Một bên mọi người trợn mắt ngoác mồm, từng cái từng cái trong lòng chấn động dữ dội.
Lớn mật, thật là to gan a, tuy bọn họ đều biết Diệp Huyền sớm đã đắc tội Đấu Vũ Hội, cùng Đấu Vũ Hội không chết không thôi, nhưng ở trường hợp này, Diệp Huyền dĩ nhiên nói như vậy, vẫn để cho mọi người ở đây hoàn toàn trố mắt ngoác mồm.
– Hừ, mặc dù Dịch Bảo Đại Hội này là phủ thành chủ tổ chức, nhưng Trác hội trưởng thân là Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, tự nhiên có trách nhiệm giữ gìn trật tự cho đại hội, lẽ nào hắn kiểm tra nghiêm khắc cũng có lỗi sao?
Một tiếng cười lạnh vang lên, chỉ thấy Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế từ ngoài cửa đi vào.
Đoạn thời gian gần đây, Vô Lượng Sơn cùng Đấu Vũ Hội trong lúc đó có cấu kết gì hay không bàn luận xôn xao, Trường Phong Vũ Đế vì tránh hiềm nghi, nên cố ý cùng đám người Trác Nhất Phàm tách ra hành động, ở bề ngoài cũng không tiếp xúc nhiều.
– Trường Phong Vũ Đế!
Nhìn thấy người này, ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh nhất thời phát lạnh, thời điểm ở Vô Lượng Sơn, hắn không ít lần bị người này dằn vặt.
Diệp Huyền xì cười một tiếng.
– Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, nhưng ở Hỗn Loạn Chi Thành diễu võ dương oai, trước đây không lâu còn công nhiên trái quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành, cuối cùng một chút việc cũng không có, chà chà, xem ra thời gian Vô Lượng Sơn làm chủ Hỗn Loạn Chi Thành sắp tới rồi.
Trong đại sảnh, cường giả Hỗn Loạn Chi Thành dồn dập biến sắc, sự tình trước đây không lâu, sau đó cẩn thận nghĩ đến xác thực là Trường Phong Vũ Đế gây ra, nhưng đến cuối cùng Trường Phong Vũ Đế ở dưới Đấu Vũ Hội giữ gìn một chút việc cũng không có, điều này khiến người ta không thể không hoài nghi Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn có cấu kết hay không.
– Ngươi ăn nói linh tinh cái gì?
Ánh mắt của Trường Phong Vũ Đế trầm xuống.
– Diệp Huyền tiểu hữu nói không sai, sự tình của Hỗn Loạn Chi Thành ta, lúc nào đến phiên Vô Lượng Sơn Nguyên Lão ngươi quơ tay múa chân?
Một tiếng giễu cợt vang lên, ngoài cửa lần thứ hai đi tới một đám người, trong đó đầu lĩnh chính là Không Thành Vũ Đế, hắn cười lạnh nói:
– Diệp Huyền tiểu hữu là Vũ Tu Thánh Địa ta mời tham gia Dịch Bảo Đại Hội, Trác hội trưởng, ngươi còn có dị nghị gì chứ?