– Xin tha? Ha ha ha.
Tử Đao Vũ Đế làm càn cười to, sau đó cười lạnh nói:
– Cừu Nhiễm ta đời này cho tới bây giờ không xin tha với ai, lão phu chỉ nói một câu…
Nói đến đây, Tử Đao Vũ Đế đột nhiên chỉ tay ba người Diệp Huyền, gằn giọng nói:
– Ba người này chính là trọng phạm Đấu Vũ Hội ta truy nã, ta không quan tâm Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch các ngươi cùng ba người bọn họ là quan hệ gì, hôm nay lão phu nhất định phải bắt ba người này về, nếu Xích Phong sơn mạch các ngươi dám ngăn cản lão phu, động thủ với lão phu, như vậy chính là cùng Đấu Vũ Hội ta là địch, Đấu Vũ Hội ta cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ngươi tất nhiên không chết không thôi.
Trong giọng nói của Tử Đao Vũ Đế tràn ngập sát cơ nồng nặc, trong thanh âm ẩn chứa uy nghiêm đáng sợ, chấn động đến mức hư không run rẩy.
Dứt tiếng, Tử Đao Vũ Đế dĩ nhiên không nhìn Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế vây quanh, lại lần nữa vồ bắt tới ba người Diệp Huyền, dáng dấp kia căn bản là xem đám người Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế thành không khí.
Tất Lôi Yêu Đế sớm đã có tâm tư giết Tử Đao Vũ Đế, nếu không sẽ không đồng ý kế hoạch của Diệp Huyền, mà hiện tại Tử Đao Vũ Đế càn rỡ, càng triệt để làm tức giận hắn, thần thái này, hành động này, căn bản là hoàn toàn không để Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch vào mắt a.
– Chết đến nơi rồi, còn nói mạnh miệng.
Tất Lôi Yêu Đế cười lạnh một tiếng, nhìn Thiên Mãng Yêu Đế ra hiệu, hai Yêu Đế nhị trọng ngay lập tức xông ra ngoài.
Ầm ầm!
Ánh chớp vô tận cùng lực lượng không gian đáng sợ cắn giết, một trước một sau bắt đầu bay lên, giống như đại dương cấp tốc lao về phía Tử Đao Vũ Đế.
Ánh mắt của Tử Đao Vũ Đế nguyên bản ung dung đột nhiên ngưng lại, một tia tàn khốc lướt qua, lòng bàn tay đánh về ba người Diệp Huyền của hắn, khí tức đột nhiên tăng vọt, trên bàn tay khổng lồ lực lượng quy tắc màu đen đột nhiên bốc lên, mang theo sát cơ vô tận, điên cuồng trấn áp về phía ba người Diệp Huyền, bất kể là uy lực hay tốc độ, đòn đánh này của Tử Đao Vũ Đế trong nháy mắt đều tăng lên mấy lần, tư thế kia căn bản là không phải muốn bắt ba người Diệp Huyền, mà là chuẩn bị triệt để đánh giết.
Cùng lúc đó, Tử Đao Vũ Đế đột nhiên rút ra chiến đao, một ánh đao ẩn chứa tử khí vô tận phóng lên trời, trong nháy mắt bổ về phía Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế.
Sau khi vung đao, thân hình của Tử Đao Vũ Đế lóe lên, liền muốn trốn vào hư không.
Cử động của hắn cực kỳ cấp tốc, toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi, không có một tia đình trệ, căn bản không giống như là ở sau khi Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế ra tay mới có phản ứng, hiển nhiên sớm đã có chuẩn bị.
Tử Đao Vũ Đế là nhân vật nào, từ lúc hắn nhìn thấy đám người Tất Lôi Yêu Đế tập hợp, đồng thời còn bố trí trận pháp, liền biết Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ngày hôm nay là muốn giết mình, vừa nãy sở dĩ hắn cùng Tất Lôi Yêu Đế nói nhiều như vậy, chính là vì ma túy đối phương, làm bộ bắt ba người Diệp Huyền, kì thực là đột hạ tử thủ, mình lại bình yên trở ra.
Bởi vì hắn biết rõ, trước mắt ở dưới tình huống này, mình muốn bắt ba người Diệp Huyền về đã không thể, đã như vậy, cũng chỉ có thể đánh giết ba người bọn họ ở đây.
Hơn nữa chính hắn cũng rất rõ ràng, ở dưới hắn đột nhiên tập kích, đánh giết ba người Diệp Huyền căn bản chỉ cần một chiêu liền được.
Mà để Tử Đao Vũ Đế không nghĩ tới chính là, ở trong nháy mắt hắn ra tay uy lực tăng vọt, Diệp Huyền cũng cấp tốc hành động, căn bản không có nửa phần do dự, Trường Chu pháp bảo lập tức triển khai ra ngoài, vù, Trường Chu tỏa ra một đạo ánh sáng mông lung, bao vây lấy ba người Diệp Huyền, đồng thời Hạo Quang Đại Thiên Kính phòng ngự tầng thứ hai cũng xuất hiện ở trước người Diệp Huyền.
Oanh ầm!
Bàn tay ẩn chứa quy tắc đáng sợ mạnh mẽ chộp vào Trường Chu pháp bảo, ầm một tiếng, lồng ánh sáng đột nhiên lay động, bị vỡ ra một lỗ thủng to lớn, bàn tay suy yếu mấy phần lại lần nữa bắt tới lồng ánh sáng do Hạo Quang Đại Thiên Kính hình thành.
Răng rắc!
Hạo Quang Đại Thiên Kính tỏa ra lồng ánh sáng mông lung không ngừng dập dờn ra vô số gợn sóng, chợt xuất hiện vô số vết rạn nứt, lại lần nữa nát tan ra.
Trải qua Trường Chu pháp bảo cùng Hạo Quang Đại Thiên Kính ngăn cản, Tử Đao Vũ Đế đánh ra bàn tay uy lực đã yếu bớt rất nhiều, nhưng vẫn hung uy ngập trời, mà thời điểm bàn tay màu đen sắp đập trúng thân thể Diệp Huyền, Trấn Nguyên Thạch bị Diệp Huyền lấy ra, ở thời khắc mấu chốt chặn lại bàn tay khủng bố đó.
– Oanh…
Trấn Nguyên Thạch như một trang giấy, bị đánh bay ra ngoài.
Diệp Huyền nhân cơ hội điên cuồng thiêu đốt Huyền Nguyên, một chiêu kiếm bổ vào bàn tay màu đen.
– Ầm!
Ánh chớp vô tận phun trào, hư không xung quanh lay động từng trận, cả người Diệp Huyền bay ngược ra, áo giáp nham thạch trên người trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy, lộ ra thân thể.
Một luồng lực lượng đáng sợ trong nháy mắt nhảy vào trong cơ thể Diệp Huyền, trải qua nhiều ngăn cản như vậy, công kích của Tử Đao Vũ Đế đã yếu bớt đến chỉ còn một phần năm, nhưng vẫn chấn đến mức lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền chấn động, khí huyết cuồn cuộn.
Công kích thật đáng sợ, trong công kích của Tử Đao Vũ Đế này dĩ nhiên ẩn chứa một loại quy tắc tử vong nào đó, không hổ là Thánh Thành Chấp Pháp điện Phó điện chủ.
Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ, vừa nãy tuy một đòn kia bị hắn chặn lại, thậm chí không bị thương, nhưng đó là bởi vì Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn đã đạt đến thất chuyển, chỉ luận cường độ nhục thân Diệp Huyền tự xưng là còn trên Vũ Đế nhị trọng như Tử Đao Vũ Đế.
Nhưng nếu đổi làm đám người Huyết Kiếm Vũ Đế tới, coi như có Trường Chu pháp bảo, Hạo Quang Đại Thiên Kính cùng Trấn Nguyên Thạch ngăn cản, dưới một đòn kia cũng phải bị thương nặng.
Vũ Đế nhị trọng cùng Vũ Đế nhất trọng chênh lệch thực sự là quá lớn.
Nhưng trong lòng Tử Đao Vũ Đế đồng dạng cả kinh, dưới cái nhìn của hắn, một chưởng này của mình, ba người Diệp Huyền chắc chắn phải chết, không cần nói một Vũ Hoàng đỉnh phong, một Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong ở dưới công kích toàn lực của mình, cũng không cách nào ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị đập chết.
Mà Diệp Huyền chỉ là một Vũ Hoàng đỉnh phong, đã vậy còn quá nhanh liền phản ứng lại, không chỉ sử dụng tới rất nhiều pháp bảo suy yếu công kích của mình, cuối cùng thậm chí bị công kích của mình đập trúng, nhưng dĩ nhiên không việc gì. Này nói ra, quả thực làm người nghe kinh hãi.