Dần dần, trên vách đá trống không kia, dĩ nhiên hiện ra một đồ án cổ điển, trên đồ án này, vô số hoa văn màu vàng đi khắp, hình thành một con Chân Long, Chân Long này ở trong thạch bích ngửa mặt lên trời gào thét, khí thế bàng bạc.
– Đây là…
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia không hiểu Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh tới nơi đây làm gì, giờ khắc này đều kinh hãi rút lui hai bước, Chân Long kia biến hóa ra khí tức, trực tiếp trấn áp ở trên linh hồn của bọn họ, để cho hai người hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, phảng phất như bị một con Chân Long đến từ viễn cổ tập trung, trong lòng sản sinh một luồng cảm giác khủng hoảng.
Khí tức thật đáng sợ, trong này đến cùng là cái gì? Lại để Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong như ta, cũng có loại cảm giác ngột ngạt không thở nổi?
Huyết Kiếm Vũ Đế thu lại biểu hiện, tâm thần chấn động.
– Tinh Diễn Thần Quyết… vô tận phân giải!
Hai mắt của Diệp Huyền đột nhiên xoay tròn, bầu trời sao vô tận ở trong hai mắt của hắn lấp loé, từng luồng từng luồng hồn lực đáng sợ giống như dòng lũ, trong nháy mắt tràn vào Chân Long trong vách tường.
Coong coong coong coong vù!
Ánh sáng trên vách tường đột nhiên đại thịnh, hai con mắt của Chân Long màu vàng đột nhiên bắn ra một vệt kim quang, phảng phất như sống lại, một luồng lực lượng đáng sợ trong nháy mắt nhảy vào trong cơ thể Diệp Huyền.
– Hừ.
Diệp Huyền rên lên một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi.
– Diệp thiếu.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia giật nảy cả mình, đồng thời kinh kêu thành tiếng, mặt lộ vẻ lo lắng.
Nhưng mà Diệp Huyền không có bất kỳ đáp lại, trong tròng mắt của hắn, bầu trời sao vô tận nhanh chóng xoay tròn, đạo đạo Tinh Thần chi lực lan tràn ra, hồn lực khủng bố cùng Kim Long trong vách đá điên cuồng quấn quanh, phảng phất như ở một vị diện khác chém giết, tranh đấu.
– Hoàng Phủ Tú Minh, Diệp thiếu hắn đến cùng đang làm gì?
Huyết Kiếm Vũ Đế vội hỏi.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Tú Minh nghiêm túc nói:
– Diệp thiếu đang mạnh mẽ phá Chân Long Ấn.
– Chân Long Ấn?
Huyết Kiếm Vũ Đế không hiểu nói.
– Đúng, Chân Long Ấn, là một loại ấn pháp vô cùng đặc biệt ở thời đại viễn cổ, mục đích của nó, là phong ấn lại tất cả đồ vật muốn phong ấn, một khi thành hình, nhất định phải do Chân Long khí cùng máu của Chân Long hợp nhất, mới có thể mở ra. Mà Diệp thiếu hiện tại làm, chính là lợi dụng tu vi hồn lực của hắn, mạnh mẽ phá giải Chân Long Ấn.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia đều khiếp sợ, truyền thuyết về Chân Long, bọn họ tự nhiên nghe nói qua, có người nói là nhân vật hết sức đáng sợ ở thời đại viễn cổ, mạnh mẽ vượt qua Cửu Thiên cảnh.
Bây giờ trên đại lục, từ lâu không có Chân Long tồn tại, không nghĩ tới ở đây dĩ nhiên có Chân Long Ấn, chẳng trách khí tức của Chân Long màu vàng kia đáng sợ như thế.
Đúng lúc này, một áp lực đáng sợ đột nhiên từ trong vách đá lan truyền ra.
– Hống!
Trên vách đá, Chân Long rít gào, toàn bộ phía sau núi chấn động một chút, lực xung kích vô tận trực tiếp đánh bay đám người Huyết Kiếm Vũ Đế ra ngoài, mỗi cái rên lên một tiếng.
Trước vách đá, ánh mắt của Diệp Huyền nghiêm nghị, trên người chẳng biết lúc nào đã mặc vào Long Ma Khải Giáp, ở dưới xung kích đáng sợ lù lù bất động.
– Vô Tương Hồn Quyết… Vạn Pháp Quy Nhất!
Hai tay Diệp Huyền cấp tốc nắn thủ quyết, nương theo hồn lực mạnh mẽ, từng đạo từng đạo thủ quyết, trận quyết cùng cấm chế cấp tốc hòa vào trong vách đá, nỗ lực lợi dụng thủ đoạn cấm chế phá tan Chân Long Ấn.
Chân Long Ấn, là phong ấn, ngoại trừ phương pháp phá giải nguyên bản, tự nhiên còn có phương pháp phá giải cứng rắn, mà hiện tại Diệp Huyền chính là muốn lợi dụng bạo lực phá giải, đến mở ra Chân Long Ấn.
– Hống!
Chịu đến hồn lực cùng cấm chế mạnh mẽ của Diệp Huyền áp bức, Kim Long lần thứ hai phát sinh tiếng gào thét, hào quang óng ánh từ trong cơ thể nó tỏa ra, như một mặt trời vàng óng chói chang, đồng thời ở trên dưới phải trái vách đá, tất cả đều xuất hiện một đạo phù văn tối nghĩa, trong phù văn có lực lượng vô hình dung nhập vào trong cơ thể Chân Long.
Chân Long ánh sáng càng mạnh, ở dưới ánh sáng chói mắt hầu như không gặp bóng người, chỉ có hai cầu vồng màu vàng đột nhiên bắn nhanh ra, đi vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Diệp Huyền trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài, ấn vào trong vách đá phía sau, toàn bộ vách đá ầm ầm sụp đổ, hóa thành bụi mù đầy trời.
Ánh sáng trên vách đá cấm địa từ từ thu lại, cuối cùng hóa thành một vách đá phổ thông, chỉ có hai hàng đại tự tang thương, thô bạo, chiếu vào hai bên vách đá.
– Ầm!
Đá vụn chia năm xẻ bảy, Diệp Huyền từ bên trong đi ra, xóa đi máu tươi ở khóe miệng.
– Diệp thiếu, ngươi không sao chứ?
Ba người Huyết Kiếm Vũ Đế tiến lên căng thẳng hỏi.
– Ta không có chuyện gì.
Diệp Huyền lắc đầu một cái, ánh mắt ngưng trọng nói:
– Thật không nghĩ tới này dĩ nhiên là Cửu Cực Chân Long Ấn!
Một bên Hoàng Phủ Tú Minh nghi hoặc trông lại, đối với Diệp Huyền nói có chút không rõ.
– Chân Long Ấn phân vài loại, cường giả không giống bố trí Chân Long Ấn uy lực tự nhiên cũng không giống, mà Cửu Cực Chân Long Ấn là một loại cực kỳ đáng sợ trong Chân Long Ấn, từ uy lực của Chân Long Ấn vừa nãy kia đến xem, năm đó bố trí phong ấn này chí ít cũng là một cửu giai tam trọng.
Diệp Huyền cười khổ một cái, uổng hắn còn muốn phá tan Chân Long Ấn này, Chân Long Ấn đáng sợ như thế tuyệt không phải hắn bây giờ có thể phá, trừ khi hồn lực của hắn đột phá đến cửu giai đỉnh phong, bằng không muốn mạnh mẽ phá tan Chân Long Ấn này là không thể.
Vừa nãy cũng may hắn ở thời khắc mấu chốt thu lại cường độ phá giải, bằng không cho dù trên người mặc Long Ma Khải Giáp, hắn cũng có thể vẫn lạc đạo tiêu. Chẳng trách chiếm cứ Mộng Cảnh Bình Nguyên lâu như vậy, Vô Lượng Sơn cũng không thể mở ra cấm địa này, Cửu Cực Chân Long Ấn coi như là Vô Lượng Sơn sơn chủ tự mình ra tay, cũng chưa chắc có thể phá tan.
– Diệp thiếu, vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Hoàng Phủ Tú Minh ở một bên hỏi.
– Mặc kệ nó, có phong ấn này ở đây, trừ khi Vô Lượng Sơn có thể tìm được cường giả Vũ Đế nắm giữ máu Chân Long, lấy Chân Long khí cùng máu của Chân Long bản thân hiến tế, bằng không tuyệt đối không thể phá tan cấm địa này, có điều ta nghĩ nếu Vô Lượng Sơn thật sự có người như vậy, cũng không thể đến hiện tại còn không đạt được đồ vật trong cấm địa.
Diệp Huyền biết mình không phá ra được Chân Long Ấn này, những người khác cũng đừng hòng phá tan, cho dù là những lão quái vật trong Thần Đô kia cũng thế.