TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1632: Điên cuồng lần theo

– Hừ, chạy thoát sao?

Tả Đồng Vũ Đế cười lạnh một tiếng, Tà Nhãn Võ Hồn tỏa ra đạo đạo lực lượng Võ Hồn, khóa chặt xung quanh ngàn dặm, đuổi theo.

Từng đạo từng đạo Huyền Nguyên bởi vì cao tốc xẹt qua mà hình thành dấu vết ấn vào đầu óc của hắn, Tả Đồng Vũ Đế theo sát dấu vết sóng gợn kia, không ngừng lần theo về phía trước.

Chỉ chốc lát sau, bóng người Diệp Huyền lần thứ hai xuất hiện ở trong tầm mắt của Tả Đồng Vũ Đế.

– Tả Đồng Vũ Đế ta am hiểu nhất chính là truy tung, dám ở trước mặt lão phu chạy trốn, thực sự là không biết trời cao đất rộng.

Tả Đồng Vũ Đế cười lạnh, Tà Nhãn Võ Hồn khóa chặt vị trí Diệp Huyền, lần thứ hai bắn ra một đạo công kích.

– Ầm!

Công kích kia trực tiếp rơi vào trên người Diệp Huyền, nổ bể ra, công kích giống như hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt đánh ngọn núi của Diệp Huyền thành phấn vụn, bụi mù tràn ngập, thân thể Diệp Huyền tùy theo nổ tung ra, hóa thành hư vô.

Khóe miệng của Tả Đồng Vũ Đế nguyên bản ngậm lấy cười gằn bỗng dưng đọng lại, thân hình phút chốc đi tới vị trí Diệp Huyền biến mất, quan sát kỹ một hồi, sắc mặt đột nhiên trở nên cực kỳ âm trầm.

– Đáng chết, lần theo nửa ngày, dĩ nhiên chỉ là một tàn ảnh.

Tiếng rít gào phẫn nộ vang lên, ở dưới Tả Đồng Vũ Đế quan sát, trong hư không bốn phía ngoại trừ một luồng Huyền Nguyên tán loạn, thì căn bản không có bất kỳ khí tức huyết nhục, nói cách khác bóng người mới vừa rồi bị mình đánh tan kia, vốn là một phân thân của Diệp Huyền, mà không phải bản thể.

Trong lòng hắn vừa kinh vừa sợ, đây là phân thân thuật gì, có thể tránh thoát Tà Nhãn Võ Hồn của hắn thăm dò?

– Hẳn là ở địa phương vừa mới phạm sai lầm kia.

Tả Đồng Vũ Đế đột nhiên nghĩ đến địa điểm mình lần theo sai lầm, thân hình loáng một cái, bay lượn trở về.

Chỉ chốc lát sau, Tả Đồng Vũ Đế đã đi tới địa phương lần thứ nhất để Diệp Huyền thoát ly tầm mắt.

Hắn triển khai Tà Nhãn Võ Hồn, một luồng lực lượng Võ Hồn mông lung bao phủ bốn phía, thiên nhãn to lớn nhìn quét tất cả, hết thảy trước mắt không còn là trạng thái bình thường trong mắt võ giả, mà biến thành một thế giới bảy màu, ở trong thế giới bảy màu kia, có một dấu vết Huyền Nguyên nhàn nhạt lưu lại, chính là trước đó phân thân của Diệp Huyền chạy trốn lưu lại.

– Không có.

Tả Đồng Vũ Đế lắc đầu, ngưng thần tìm tòi, một lát sau, ở bên cạnh dấu vết của Diệp Huyền phân thân, lần thứ hai phát hiện một dấu vết Huyền Nguyên cực kỳ nhỏ.

– Người này quả nhiên là ở đây lợi dụng phân thân hấp dẫn sự chú ý của ta, sau đó bản thể đi hướng khác.

Tả Đồng Vũ Đế tức giận đến hàm răng cắn chặt, vừa nãy thời điểm mình lần theo quá mức nôn nóng, thậm chí ngay cả thủ đoạn đơn giản như thế cũng không chú ý tới, nếu như truyền đi, hắn tất nhiên sẽ bị Vũ Đế khác của Huyền Vực chế nhạo.

– Ta không tin ngươi có thể chạy trốn lão phu truy sát.

Không lo được phẫn nộ, Tả Đồng Vũ Đế men theo dấu vết Huyền Nguyên yếu ớt, tiếp tục truy tung.

Nhưng mà sau khi truy tung mấy ngàn dặm, bản thể Diệp Huyền lưu lại Huyền Nguyên dấu vết dĩ nhiên hoàn toàn biến mất, mặc cho hắn tìm kiếm làm sao, cũng khó phát hiện tung tích của Diệp Huyền.

– Không thể, Tà Nhãn Võ Hồn của lão phu có thể dò xét ra tung tích của tất cả võ giả, trừ khi Huyền Diệp kia có thể qua lại hư không, bằng không chỉ cần hắn trải qua nơi nào đó, tất nhiên sẽ lưu lại Huyền Nguyên dấu vết, làm sao sẽ một chút tung tích cũng không có?

Tả Đồng Vũ Đế không cam lòng ở bốn phía tìm kiếm một vòng, vẫn không thể phát hiện dấu vết của Diệp Huyền, trong lòng không khỏi cảm giác nặng nề.

Nếu như dưới tình huống này cũng cho Diệp Huyền chạy thoát, một khi Cuồng Ngục Vũ Đế đến, hắn tất nhiên sẽ phải gánh chịu trừng phạt nghiêm khắc.

Mà thời điểm trong lòng Tả Đồng Vũ Đế hoảng loạn, ở cách nơi đây hơn mười ngàn dặm.

Thân hình Diệp Huyền lặng yên xuất hiện.

– Không nghĩ tới Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế dùng tốt như vậy, chẳng trách năm đó Tử Đao Vũ Đế đào mạng ở Huyền Vực cũng có thể nói nhất tuyệt.

Lúc trước ở Xích Phong sơn mạch đánh giết Tử Đao Vũ Đế, Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền thôn phệ Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế, trực tiếp bước vào Bát Tinh, đồng thời cũng nắm giữ bộ phận năng lực Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế.

Vừa nãy hắn chính là lợi dụng công năng của Hư Mạc Võ Hồn, ẩn giấu Huyền Nguyên dấu vết của mình, lúc này mới tránh được Tả Đồng Vũ Đế lần theo.

Chỉ là tuy tránh được Tả Đồng Vũ Đế lần theo, nhưng trên mặt Diệp Huyền không có bao nhiêu ý mừng.

– Dựa theo thời gian để tính, hiện tại Cuồng Ngục Vũ Đế nên sắp tới đây, nếu ta tiếp tục chạy trốn, lấy tu vi của Cuồng Ngục Vũ Đế, tuyệt đối có thể ở trước khi ta chạy ra phạm vi hắn tìm tòi tìm được vị trí của ta, phải tìm một chỗ ẩn giấu mình đi.

Tư duy của Diệp Huyền cấp tốc chuyển động, ánh mắt nhìn quét tứ phương.

Đột nhiên.

Ánh mắt của hắn đột nhiên sáng ngời, chỉ thấy địa phương ở cách hắn hơn ngàn dặm, đang có một tòa thành trì cực kỳ hùng vĩ, chiếm diện tích gần ngàn dặm, vô cùng hùng vĩ cùng khổng lồ, người bên trong rộn rộn ràng ràng, cực kỳ náo nhiệt.

– Đây là một thế lực lớn nào đó của Thanh Hoa Vực, không bằng ẩn núp ở bên trong, coi như Cuồng Ngục Vũ Đế có thể tìm được toà thành trì này, cũng căn bản phát hiện không được tung tích của ta.

Cái gọi là nghe nhìn lẫn lộn, Diệp Huyền rất rõ ràng, nếu mình ở trong núi rừng tìm một chỗ ẩn giấu, một khi bị Cuồng Ngục Vũ Đế đảo qua, căn bản không chỗ độn hình.

Nhưng nếu ẩn giấu ở trong thành trì, bên trong cường giả vô số, coi như Cuồng Ngục Vũ Đế đảo qua, cũng rất khó cảm ứng được mình có ở bên trong hay không.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền đi thẳng tới không trung thành trì kia, thân hình loáng một cái, lặng yên liễm vào trong thành trì, biến mất không còn tăm hơi.

Mà lúc này, Tả Đồng Vũ Đế mất đi tung tích của Diệp Huyền còn đang sốt sắng sưu tầm tung tích.

– Tả Đồng, ta ở nơi vừa nãy của ngươi, ngươi ở đâu?

Đột ngột, thẻ ngọc truyền tin của Tả Đồng Vũ Đế sáng lên, thanh âm uy nghiêm của Cuồng Ngục Vũ Đế tùy theo truyền vào trong tai hắn.

– Cuồng Ngục đại nhân, ta ở đây.

Tả Đồng Vũ Đế liền báo vị trí của mình cho Cuồng Ngục Vũ Đế.

Mười mấy hô hấp sau.

Ầm ầm!

Bầu trời trên đỉnh đầu Tả Đồng Vũ Đế đột nhiên vỡ ra một lỗ thủng to lớn, một đạo khí tức rộng rãi giáng lâm vùng thế giới này, một bóng người nguy nga từ trong vết nứt không gian đi ra, một bước liền đến trước người Tả Đồng Vũ Đế.

Đọc truyện chữ Full