Một tên Vũ Đế nhị trọng của Thiên Hải Thành Thương Minh nói, An phó điện chủ hiển nhiên là đẩy trách nhiệm về phía Thương Minh bọn họ.
– Nhưng vùng biển này đã bị chúng ta hoàn toàn điều tra, căn bản không có tung tích của hai tên Vũ Đế kia, huống chi, ở đây còn có cường giả Hải tộc giúp chúng ta sưu tầm, hai người kia có thể trốn đi nơi nào?
An phó điện chủ cau mày nói, hắn cũng nghĩ không thông là tại sao.
Đừng xem Vô Tận Hải thật giống như cực kỳ mênh mông, nhưng ở trong năm ngày này, mười mấy tên Cửu Thiên Vũ Đế, đối với cả hải vực tiến hành toàn phương diện tìm tòi.
Dù hai người kia tu vi đáng sợ, có thể tránh thoát đại đa số Vũ Đế nhất trọng sưu tầm, nhưng Chấp Pháp điện bọn họ, Thương Minh cùng với Hải tộc cũng phái ra không ít Vũ Đế nhị trọng a.
Phạm vi Huyền Thức bao phủ của một tên Vũ Đế nhị trọng bao la bao nhiêu, năm ngày, bọn họ đã lật khu vực này cả đáy lên trời, thậm chí còn không chỉ một lần.
Ngoài ra, Hư Không Pháp Vương đại nhân cũng tiến hành ba lần toàn diện tìm tòi.
Nhưng cho dù như thế, bọn họ vẫn không thể nào ở trong khu vực một triệu dặm này, tìm tới tung tích của hai người kia.
Điều này làm cho tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khó có thể tin.
– Lẽ nào hai người kia tiến vào biển sâu của Vô Tận Hải? Căn bản không ở khu vực này?
Một tên cường giả Thương Minh nghi hoặc nói.
Trong lòng mọi người đều âm thầm gật đầu.
Ngoại trừ cái này ra, bọn họ đã không nghĩ ra những khả năng khác.
– Không!
Ngay vào lúc này, Hư Không Pháp Vương đột nhiên lạnh lùng mở miệng:
– Hai tên tiểu tử kia, tuyệt đối còn ở vùng biển này, chỉ là còn không bị chúng ta tìm ra.
Ngữ khí của hắn kiên định, khiến cho tất cả mọi người ở đây trong lòng chấn động.
– Hư Không Pháp Vương đại nhân, cái này không thể nào a?
An phó điện chủ có chút khó có thể tin nói:
– Nếu như hai người bọn họ vẫn còn ở nơi này, làm sao sẽ không bị chúng ta phát hiện?
– Không thể?
Hư Không Pháp Vương hừ lạnh một tiếng:
– Đó chỉ là các ngươi quá rác rưởi.
– Vậy hai tên này, lúc trước thời điểm bắt đi Xích Kiếm, bản tọa trong thời gian cực ngắn dùng Hư Không Thuật tiến hành tìm tòi, nhưng dĩ nhiên không phát hiện tung tích hai người kia.
– Có thể thấy được trên người hai người kia tuyệt đối có bảo vật che dấu khí tức, hơn nữa bọn họ đến Vô Tận Hải mục đích thực sự quá kỳ lạ, đồng thời còn bắt Xích Kiếm, nếu như không có bất kỳ ý đồ, bản tọa là tuyệt không tin.
– Hơn nữa địa điểm bọn họ xuất hiện, bản tọa có lý do hoài nghi, mục đích của bọn họ chính là Hắc Long cung.
– Vì lẽ đó bản tọa tin tưởng, hai người kia tuyệt đối còn ở vùng biển này.
– Tìm, tiếp tục tìm cho ta, đồng thời phong tỏa hết thảy khu vực của Phong Giới đại trận, tuyệt đối không thể để cho hai người kia có bất kỳ cơ hội tiếp cận Phong Giới đại trận.
Tròng mắt của Hư Không Pháp Vương tỏa ra ánh sáng u lạnh.
Nếu như không phải tọa trấn hạch tâm quan trọng nhất, Hư Không Pháp Vương đã sớm tự mình đi ra ngoài sưu tầm, thế nhưng Diệp Huyền cùng Kim Lân lai lịch quỷ dị, để hắn không dám thả lỏng cảnh giác, tùy ý rời đi.
– Hả?
Đúng lúc này, thẻ ngọc truyền tin trên người Chấp Pháp điện tam đại Phó điện chủ đột nhiên đồng thời chấn động.
Tam đại Phó điện chủ gần như cùng lúc lấy ra thẻ ngọc truyền tin, Huyền Thức rót vào trong đó nhìn, biểu hiện lập tức chấn động, trên mặt lộ ra kinh hỉ.
– Đại nhân, Hải tộc Anh Túc Vũ Đế truyền đến tin tức, nói thời điểm dưới trướng hắn Ba Tát Vũ Hoàng đang đi tuần, gặp phải hai nhân vật khả nghi.
– Đây là thật?
Trong đại sảnh, tất cả mọi người biểu hiện giật mình, dồn dập nhìn về phía tam đại Phó điện chủ.
– Cái tin tức này là Hải tộc Anh Túc Vũ Đế tự mình đưa tin tới, có điều hắn ở phía trên nói, đây chỉ là dưới trướng hắn Ba Tát Vũ Hoàng bất ngờ nhìn thấy, chờ hắn tự mình chạy tới, hai người kia đã không thấy bóng dáng, hiện tại hắn đang ở hải vực kia cẩn thận sưu tầm.
– Cuối cùng cũng coi như tìm được tung tích hai tên kia.
Trên mặt đám người An phó điện chủ đều lộ ra vẻ dữ tợn.
Liên tiếp năm ngày, đều không hề có một chút tin tức, bây giờ rốt cục được một chút tin tức, trong lòng mấy người đều cực kỳ hưng phấn.
– Được.
Ánh mắt của Hư Không Pháp Vương hơi ngưng lại:
– An phó điện chủ, ngươi mang theo Thương Minh Kim Trượng Vũ Đế, Đại Phủ Vũ Đế, đi tới chỗ Hổ Kình tộc Anh Túc Vũ Đế tiến hành tìm tòi.
– Vâng.
– Thôi phó điện chủ, La phó điện chủ, hai người các ngươi cùng Thương Minh Băng Đao Vũ Đế, phong tỏa khu vực Phong Giới đại trận, không nên để cho bất luận người nào xông vào khu vực Phong Giới đại trận.
Nghe mệnh lệnh này, ba người Thôi phó điện chủ nhất thời cuống lên:
– Đại nhân, hiện tại hai tiểu tử kia ở khu vực này, chỉ dựa vào ba người An phó điện chủ, e là không hẳn có thể tìm được hai người bọn họ a?
Hư Không Pháp Vương đại nhân đây là muốn đặt bọn họ ở hậu phương a.
– Các ngươi yên tâm, ta sẽ để vài tên Vũ Đế nhị trọng của Hải tộc, đi vào trợ giúp đám người An phó điện chủ.
Hư Không Pháp Vương ánh mắt u lạnh nói:
– Đối phương ẩn giấu nhiều ngày như vậy, một chút tung tích cũng không có, hiện tại đột nhiên xuất hiện tung tích, không bài trừ là bọn họ cố ý giương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, mà chức trách quan trọng nhất của các ngươi, là bảo vệ Phong Giới đại trận.
– Vâng.
Đám người Thôi phó điện chủ chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, từng người trấn thủ một phương vị của Phong Giới đại trận.
Mà đám người An phó điện chủ, thì lại cấp tốc điều động, mênh mông cuồn cuộn hơn mười tên Vũ Đế, điên cuồng bay lượn về phía khu vực Anh Túc Vũ Đế trấn thủ.
Lúc này.
Ở một vùng biển cách khu vực Anh Túc Vũ Đế trấn thủ, Diệp Huyền và Kim Lân đang cùng Hắc Văn Giải tộc Hắc Giáp Vũ Đế, đi tới một Không Gian chi trụ trong khu vực của hắn.
Chính như Hư Không Pháp Vương suy đoán, sở dĩ Diệp Huyền liều lĩnh nguy hiểm bại lộ Anh Túc Vũ Đế, chính là vì giương đông kích tây, điệu hổ ly sơn.
– Điện hạ, ngươi nói Chấp Pháp điện kia sẽ bị lừa sao?
Kim Lân hiếu kỳ hỏi.
– Đương nhiên.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo:
– Bọn họ tìm kiếm chúng ta nhiều ngày như vậy, một chút tăm hơi cũng không có, bây giờ hiếm thấy phát hiện tin tức của chúng ta, tuyệt đối sẽ không thờ ơ không động lòng, nhất định sẽ đi sưu tầm.
Diệp Huyền nói.