Nếu như Bạo Đảm Vũ Đế có thể rảnh tay, gia nhập chiến đoàn của bọn hắn, lấy bốn địch ba, Hải tộc bọn hắn ngay lập tức sẽ có thể chiếm cứ thượng phong.
Bạo Đảm Vũ Đế nghe được đám người Cự Kình Vũ Đế gầm lên, trong lòng cũng phẫn nộ a, hắn cũng muốn nhanh chóng giải quyết mấy Vũ Đế nhị trọng Nhân tộc kia, nhưng mà mấy Vũ Đế Nhân tộc kia tuy tu vi không bằng nó, nhưng thực lực cường đại đến đáng sợ, liên thủ lại, tuy hắn có thể trọng thương đối phương, nhưng muốn trong thời gian ngắn giải quyết mấy người này, lại không dễ dàng.
Ngay thời điểm song phương nằm ở một loại trạng thái giằng co…
– Nhân tộc Chấp Pháp điện đê tiện, các ngươi giả ý cùng Hải tộc ta hợp tác, nhưng lén lút thả ra Hắc Long cung, giết Hải tộc ta, quả thực là đê tiện vô liêm sỉ, chết đi cho ta.
Một tiếng hét rung trời đột nhiên vang lên, chỉ thấy phương hướng Vô Tận Hải, lập tức phá nát, một con bạch tuộc dài tới ngàn mét to lớn từ bên trong lao ra, tua vòi màu đen như roi dài, đột nhiên đánh về phía phía vài tên Vũ Đế Chấp Pháp điện trong đám người.
Ầm ầm!
Tua vòi nổ ra, hư không phảng phất như trang giấy vỡ vụn, khí tức đáng sợ tràn ngập, trong nháy mắt bao phủ lại vài tên Chấp Pháp điện Vũ Đế kia.
– Không tốt.
Vài tên Chấp Pháp điện Vũ Đế trừng lớn hai mắt kinh nộ, muốn tránh né đã không kịp, chỉ có thể ra sức giơ lên Huyền binh trong tay, điên cuồng bổ về phía tua vòi.
Ầm!
Tua vòi đáng sợ chém xuống, vài tên thành viên Chấp Pháp điện tu vi vẻn vẹn mới Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong này, thân thể trong nháy mắt nát tan, trong khoảnh khắc hóa thành sương máu, tiêu tan trong gió.
– Cái gì?
Một màn bất thình lình, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc đến ngây người.
Trên đường chân trời, bất kể là cường giả Hải tộc hay Nhân tộc, đều khiếp sợ nhìn bạch tuộc to lớn từ trong hư không lướt ra kia, từng cái từng cái ánh mắt đờ đẫn.
Nhưng chợt, khiếp sợ trong mắt cường giả Hải tộc đã biến thành mừng như điên, mà khiếp sợ trong mắt cường giả Nhân tộc thì lại biến thành kinh nộ.
– U Minh Vũ Đế, là U Minh Vũ Đế.
– Ha ha, U Minh Vũ Đế của Hải tộc ta đến.
Rất nhiều cường giả Hải tộc, trên mặt đều lộ ra một tia mừng rỡ như điên.
Vốn ở trên chiến trường này, song phương lực lượng có thể nói ngang nhau, mà U Minh Vũ Đế vừa đến, lực lượng thiên bình lập tức phát sinh nghiêng về một phía.
– U Minh Vũ Đế, ngươi không phải trấn thủ ở ngoại hải, trông coi Hắc Long cung sao? Làm sao không chết? Còn để Hắc Long cung kia trốn ra?
Mấy đại Vũ Đế Hải tộc vẻ mặt kinh ngạc, trong đó Bạo Đảm Vũ Đế càng nghi hoặc hét.
U Minh Vũ Đế chính là thủ lĩnh của Hải tộc mười ba cung lúc trước, dựa theo đạo lý, Hắc Long cung bị phóng thích, mười ba cung bị diệt, hắn lại không trở lại biển sâu, hết thảy Hải tộc đều cho rằng hắn đã vẫn lạc, không ngờ hắn dĩ nhiên không chết.
– Hừ, còn không phải Nhân tộc Chấp Pháp điện kia, lúc trước Nhân tộc Chấp Pháp điện nói cùng Hải tộc ta hợp tác, không ngờ bọn họ dĩ nhiên phản bội Hải tộc ta, đột nhiên thả Hắc Long cung ra, đánh lén mười ba cung ta, nếu như không phải bổn Đế thoát nhanh, lúc đó cũng đã chết rồi.
U Minh Vũ Đế hừ lạnh nói:
– Những ngày gần đây, bổn Đế vẫn ở ngoại hải lén lút chữa thương, gần đây mới trị liệu thương thế thất thất bát bát, không ngờ liền nhìn thấy các ngươi tiến công Nhân tộc Thiên Hải Thành, lúc này bổn Đế mới vội vàng chạy tới.
– Có điều Hải Tử Đảm, ngươi tên rác rưởi này, mấy tiểu tử Nhân loại cũng đối phó không được, để cho bổn Đế đến đi.
Dứt tiếng, thân hình hắn loáng một cái, bỗng dưng xuất hiện ở trước người Bạo Đảm Vũ Đế, xúc tu màu đen trực tiếp đánh về phía Chấp Pháp điện Phó điện chủ.
– Ngươi…
Trên mặt Chấp Pháp điện Phó điện chủ mang theo kinh nộ, đối mặt Hải tộc hai đại Vũ Đế tam trọng, căn bản không dám phòng ngự, điên cuồng chạy trốn.
Mà U Minh Vũ Đế nói, để tất cả võ giả còn lại ở đây đều tâm thần chấn động.
– Cái gì? Vừa nãy Hải tộc Vũ Đế này nói cái gì? Cùng Hải tộc hợp tác, còn có Chấp Pháp điện?
Ngoại trừ cường giả Hắc Long cung vốn đã biết, còn lại bất kể là Thiên Hải Thành hay là người của Luật Chính Ty, từng cái từng cái trên mặt đều mang theo ngạc nhiên.
Tử Diên Vũ Đế cùng Cự Kình Vũ Đế chiến đấu, vào đúng lúc này, ánh mắt cũng lặng yên nhìn Luật Chính Ty Hồng Lăng Vũ Đế.
Chỉ thấy sắc mặt của Hồng Lăng Vũ Đế không có chút rung động nào, trước sau như một, nhưng trong ánh mắt có một tia kinh ngạc lặng yên lướt qua, đồng thời lơ đãng liếc nhìn Thiên Nhãn Pháp Vương.
– Diệp đại sư để ta chú ý Hồng Lăng Vũ Đế, nhìn dáng dấp của nàng, tựa hồ như là lần đầu tiên nghe được tin tức Chấp Pháp điện cùng Hải tộc cấu kết, lẽ nào năm đó Luật Chính Ty không có dính líu đến chuyện này?
Tử Diên Vũ Đế tâm niệm lóe lên.
Trên thực tế, U Minh Vũ Đế sớm đã bị Diệp Huyền nô dịch, lúc này sở dĩ hắn giết ra, đồng thời nói như vậy, hoàn toàn là Diệp Huyền cố ý gây nên.
Mục đích của hắn, chính là muốn xem Hồng Lăng Vũ Đế phản ứng.
Mà trong lòng Thiên Nhãn Pháp Vương thì cực kỳ kinh nộ, hắn đầu tiên kinh nộ chính là U Minh Vũ Đế dĩ nhiên công nhiên nói ra Chấp Pháp điện hắn cùng Hải tộc hợp tác, kinh nộ sau đó, là U Minh Vũ Đế nói Chấp Pháp điện phản bội Hải tộc.
Lẽ nào thả ra Hắc Long cung, dĩ nhiên là Hư Không Pháp Vương sao? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Trong lòng Thiên Nhãn Pháp Vương giống như cuốn lên sóng to gió lớn, hắn căn bản không nghĩ tới, U Minh Vũ Đế đã bị Diệp Huyền nô dịch, mà hắn nói, cũng đều là Diệp Huyền dặn dò.
Chỉ là tuy trong lòng khiếp sợ, nhưng vẻ mặt Thiên Nhãn Pháp Vương vẫn cực kỳ âm trầm, chợt ở trước mặt mọi người lộ ra một tia kinh ngạc, tựa hồ vì U Minh Vũ Đế nói mà ngạc nhiên không ngớt.
Ở thời điểm mọi người đều có ý riêng.
U Minh Vũ Đế gắt gao nhìn chằm chằm tên Phó điện chủ kia của Chấp Pháp điện, điên cuồng đuổi giết.
Một tên Vũ Đế nhị trọng đơn độc bị một tên Vũ Đế tam trọng tập trung, kết quả quá rõ ràng, căn bản không chạy đi bao xa, tên Chấp Pháp điện Phó điện chủ kia liền cả người nổ tung, bị U Minh Vũ Đế triệt để đánh giết.
Đến đây.
Lần này Thiên Hải Thành Thánh Thành phái ra cường giả Chấp Pháp điện, ngoại trừ Thiên Nhãn Pháp Vương, những người còn lại tất cả đều vẫn lạc.
– Hải tộc chết tiệt này, dám giết thành viên Chấp Pháp điện ta.