Ngày thứ hai.
Hắc Long cung trọng địa, đại điện hạch tâm.
Diệp Huyền, Dao Nguyệt Vũ Đế, Kim Lân, U Minh Vũ Đế, Hắc Long cung chủ, Dạ Vũ Vũ Đế, Tử Diên Vũ Đế… rất nhiều cường giả tụ hội một đường.
Sau khi xuất quan, Diệp Huyền đối với thế cuộc của Vô Tận Hải, đại khái hiểu rõ một phen, cũng biết tin tức Hải tộc đang tiến công đại lục bình phong.
– Diệp đại sư, bây giờ Hải tộc đang tiến công đại lục bình phong, một khi bị bọn họ công phá, toàn bộ Thiên Huyền đại lục sẽ trở thành địa phương Hải tộc đổ bộ, Hắc Long cung chúng ta có muốn phái đội ngũ, tiến hành đánh lén Hải tộc hay không?
Dạ Vũ Vũ Đế ngưng giọng nói, sắc mặt nghiêm khắc.
Mọi người cũng vẻ mặt nghiêm túc, đoạn thời gian gần đây, tin tức này là đồ vật mọi người quan tâm nhất.
– Tiến công đại lục bình phong?
Ánh mắt của Diệp Huyền hơi ngưng lại, hắn biết sau khi đám người Ma Huyết Hồn Đế xông vào Hải tộc cấm địa, Hải tộc là chắc chắn sẽ không giảng hoà, nhưng lại không nghĩ rằng, Hải tộc dĩ nhiên sẽ tiến công đại lục bình phong.
Nói như thế, Hải tộc là muốn tuyên chiến với Huyền Vực sao?
– Chuyện này, người Huyền Vực biết chưa?
Diệp Huyền quay đầu hỏi.
– Sau khi Thánh Thành Luật Chính Ty Hồng Lăng Vũ Đế nhận được tin tức, đã ngay lập tức chạy về Thánh Thành, nếu như không ngoài dự liệu, Thánh Thành hẳn đã nhận được tin tức.
Hắc Long cung chủ nói.
– Đã như vậy, chuyện này liền giao cho Thánh Thành đi.
Diệp Huyền trầm mặc chốc lát, mở miệng nói.
Cái gì?
Mấy người Tử Diên Vũ Đế cùng Dạ Vũ Vũ Đế đều sững sờ, giao cho Thánh Thành? Diệp đại sư ý tứ là bọn họ cái gì cũng không cần làm sao?
– Nhưng mà nếu Hải tộc công phá đại lục bình phong, như vậy toàn bộ đại lục sẽ trở thành chiến trường Hải tộc, một mảnh sinh linh đồ thán a?
Dạ Vũ Vũ Đế không nhịn được mở miệng nói.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn, trầm giọng nói:
– Ta biết, kết quả bỏ mặc rất có thể sẽ là sinh linh đồ thán, nhưng nếu như ta cho ngươi quyền lợi thống ngự Hắc Long cung, ngươi cảm thấy Hắc Long cung có thể ngăn cản được bước tiến của Hải tộc sao?
– Chuyện này…
Dạ Vũ Vũ Đế lập tức nghẹn lời.
Hải tộc mạnh mẽ, quanh năm sinh sống ở Vô Tận Hải hắn biết rõ, kia tuyệt đối là một thế lực vượt xa Hắc Long cung.
Nếu như ở địa vực Hắc Long cung, Dạ Vũ Vũ Đế tự xưng dốc lực lượng toàn cung, sẽ có năm phần mười hy vọng có thể ngăn cản Hải tộc tiến công, bởi vì ba vạn năm qua, vô số tiền bối của Hắc Long cung từng ở đây bố trí qua trận pháp, cạm bẫy, lấy chuyên môn ứng đối Hải tộc tiến công.
Nhưng hiện tại Hải tộc tiến công không phải Hắc Long cung, mà là đại lục bình phong ở khu vực khác.
Nếu Hắc Long cung đi vào ngăn cản, tương đương với từ bỏ pháo đài vững như thành đồng vách sắt, Dạ Vũ Vũ Đế vô cùng khẳng định, có hơn chín mươi phần trăm khả năng, Hắc Long cung sẽ toàn quân bị diệt, một cái cũng không còn.
– Bảo vệ Nhân tộc, đối kháng Hải tộc, tuyệt đối không phải trách nhiệm của riêng Hắc Long cung, mà là trách nhiệm của cả Nhân tộc.
Diệp Huyền nhìn hắn, trầm giọng nói:
– Qua nhiều năm như vậy, Hắc Long cung thủ vững Vô Tận Hải ba vạn năm, đã đủ rồi, bây giờ Hắc Long cung, đã không phải Hắc Long cung năm đó, năm đó Phách Thiên Hùng Chủ, lấy sức một người, đẩy lùi Hải tộc một triệu dặm, hơn vạn năm không dám vào ngoại hải một bước, nhưng bây giờ thì sao…
Diệp Huyền ngắm nhìn bốn phía, Hắc Long cung bây giờ, tuy còn có thực lực cường đại, nhưng dù sao đã xuống dốc, thậm chí trăm năm trước nếu như không phải Dao Nguyệt Vũ Đế đến, dựa vào đại trận bảo vệ, Hắc Long cung truyền thừa mấy chục ngàn năm đã dập tắt ở trong lịch sử.
– Nhưng mà…
Dạ Vũ Vũ Đế không nhịn được lại nói, nhưng không biết nên nói cái gì.
Xác thực, Diệp Huyền nói rất có lý.
Chỉ là, để hắn nhìn Hải tộc tiến công đại lục bình phong, trong lòng hắn lại vô cùng không cam lòng.
Mấy chục ngàn năm qua, Hắc Long cung bảo vệ Nhân tộc, đối kháng Hải tộc, đã trở thành một tập quán của bọn họ, trở thành một loại bản năng hòa vào trong máu của bọn họ.
Để hắn nhìn Hải tộc tiến công Nhân tộc, nội tâm hắn qua không được cửa ải này.
– Diệp đại sư nói không sai, bảo vệ Nhân tộc, chống đỡ Hải tộc, cũng không phải sự tình của riêng Hắc Long cung ta.
Lúc này, Hắc Long cung chủ đột nhiên ngưng giọng nói, ánh mắt sáng quắc.
– Gia gia.
– Cung chủ.
Tử Diên Vũ Đế cùng Dạ Vũ Vũ Đế giật mình nhìn về phía Hắc Long cung chủ, không nghĩ tới cái nhìn của cung chủ, dĩ nhiên nhất trí với Diệp Huyền.
Hắc Long cung chủ thở dài nói:
– Kỳ thực coi như Diệp đại sư không nói, ta cũng sẽ làm như vậy, Hắc Long cung chúng ta bảo vệ Nhân tộc đã quá lâu. Nhưng các ngươi đều nhìn thấy, những năm này, Thiên Hải Thành Thương Minh đối với Hắc Long cung chúng ta như thế nào, người Hải tộc là làm sao với Hắc Long cung chúng ta, thậm chí người Huyền Vực, là làm sao với Hắc Long cung chúng ta?
Tất cả mọi người lặng lẽ, đúng a, Hắc Long cung sừng sững Vô Tận Hải ba vạn năm, vì Nhân tộc làm ra cống hiến bao lớn, thế nhưng quay đầu lại, khiến Huyền Vực kiêng kỵ, cùng rất nhiều dân chúng Nam vực nghi kỵ.
Bao nhiêu năm, Thiên Huyền đại lục sớm đã quên Hải tộc uy hiếp, ở trên đại lục, tất cả mọi người đều chỉ biết Yêu tộc là kẻ địch lớn nhất của Nhân loại, nhưng Hải tộc thì sao?
Bọn họ sớm đã quên, ở phía nam đại lục, trong Vô Tận Hải, còn có một chủng tộc khổng lồ không kém gì Yêu tộc, đã từng vô số lần xâm lấn Thiên Huyền đại lục.
Bọn họ từ lâu đã quên, năm đó các tiền bối Nhân tộc dục huyết phấn chiến chiếm lĩnh một phương thiên địa.
Đối với Hắc Long cung, các đại tông môn, rất nhiều dân chúng ở trên đại lục, đã không có cảm kích, không có kính ngưỡng, có chỉ là một tông môn cường đại chiếm lấy lĩnh vực Vô Tận Hải, cướp giật tài nguyên của bọn họ.
Điểm này, dân chúng những nơi khác còn dễ nói, đặc biệt ở Nam vực, ấn tượng của mọi người đối với Hắc Long cung, là không có chút cảm kích, trái lại mang theo một tia căm ghét.
Bởi vì hết thảy cường giả Nam vực tiến vào Vô Tận Hải tìm tòi tài nguyên, đều bị Hắc Long cung quản chế, ở trong lòng bọn họ, Vô Tận Hải, là của tất cả mọi người khắp thiên hạ, hành vi của Hắc Long cung, là chiếm lấy tài nguyên của bọn họ.
Bọn họ sẽ không nghĩ tới, nếu như không có Hắc Long cung tồn tại, đại lục Nam vực ở ba vạn năm trước, sớm liền không biết đối mặt Hải tộc bao nhiêu lần xâm lấn.
&