Thời khắc này, hết thảy dân chúng ở đây, tất cả đều sợ hãi run rẩy, cảm giác mình đột nhiên đặt mình trong ngọn lửa hừng hực, sinh mệnh không bị khống chế.
Bồng!
Thân thể của lão giả, ở dưới cỗ lực lượng đáng sợ này trực tiếp biến thành tro bụi.
Sau một khắc, thiên địa khôi phục như lúc ban đầu, phảng phất như cái gì cũng không có phát sinh.
– Hí!
Bốn phía yên tĩnh, tiếng hút vào khí lạnh liên tiếp.
Đặc biệt ba người Mạc Thành Thiên, càng khiếp sợ ngơ ngác.
Bọn họ biết rõ tu vi của lão giả, chính là một tên Luyện Hồn Sư bát giai, cao tầng của Vô Lượng Sơn.
Nhưng mặc dù là nhân vật như vậy, ở trong tay Diệp Huyền, lại như giun dế, nói diệt liền diệt.
Hành động này, khiến cho bọn họ thật sự cảm nhận được thực lực của Diệp Huyền.
– Bạch!
Nhẹ nhàng vung tay lên, ba bình đan dược trong nháy mắt rơi vào trước mặt ba người Mạc Thành Thiên.
– Sắp chết bất khuất, rất tốt, mấy bình đan dược này, ba người các ngươi đều dùng, chuyện kế tiếp, chính các ngươi trước tiên quyết định.
Diệp Huyền ném ba bình đan dược, thanh âm vẫn còn, cả người đã cùng đám người Dao Nguyệt Vũ Đế biến mất không còn tăm hơi.
Đám người Mạc Thành Thiên gian nan cầm lấy đan dược, không chút do dự nuốt vào.
Sau một khắc, một luồng dược lực ôn hòa ở trong cơ thể bọn hắn tản mát ra, thương thế bằng tốc độ kinh người khôi phục, đồng thời tùy theo tăng lên, còn có tu vi của ba người bọn họ.
Ầm!
Tu vi của bọn hắn nhảy lên tới cấp bảy tam trọng đỉnh phong mới dừng lại, thậm chí nắm giữ khả năng xung kích Vũ Hoàng.
– Chuyện này…
Ba người Mạc Thành Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, liếc nhìn nhau, vẻ mặt kinh hãi.
Bạch!
Lúc này trong không gian loạn lưu, ba người Diệp Huyền đang điên cuồng chạy đi.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, cả người tỏa ra hàn ý, như vạn năm hàn băng.
Hàn ý lạnh lẽo kia, khiến cho Dao Nguyệt Vũ Đế cùng U Minh Vũ Đế cũng âm thầm hoảng sợ.
– Tiêu Dao, đám người bá phụ không có sao chứ?
Trên mặt Dao Nguyệt Vũ Đế không khỏi lộ ra vẻ lo âu, nàng vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, Diệp Huyền tức giận như thế.
– Chỉ cần phụ thân ta thiếu một cọng tóc, ta muốn Vô Lượng Sơn kia lập tức chôn cùng.
Diệp Huyền cắn răng lên tiếng, trong lòng hắn cũng lo lắng không ngớt, tốc độ ở trong chớp mắt tăng lên tới cực hạn.
Ở trong quá trình chạy đi, Diệp Huyền toàn lực phóng thích Huyền Thức.
Vẻn vẹn nửa nén hương sau, bọn họ liền tiến vào khu vực mười ba quốc liên minh.
Thấy rõ mười ba quốc liên minh vẫn tính bình thường, trong lòng Diệp Huyền phào nhẹ nhõm, ít nhất người Vô Lượng Sơn còn chưa ở mười ba quốc liên minh trắng trợn giết chóc.
Thế nhưng trong lòng hắn vẫn không dám lười biếng, toàn lực chạy tới Lưu Vân quốc.
Thủ đô Lưu Vân quốc.
Khí tức kinh khủng trấn áp xuống, như ngày tận thế tới, một luồng uy thế kinh người bao phủ lại toàn bộ thủ đô, khiến cho tất cả mọi người đều khó thở, nằm rạp trên mặt đất.
Trong thành trì, vô số dân chúng đều ngơ ngác nhìn bầu trời, từng cái từng cái vẻ mặt sợ hãi, tuyệt vọng tan vỡ.
Chỉ thấy trên bầu trời, đứng thẳng mấy đạo nhân ảnh, trong đó đầu lĩnh chính là hai tên cường giả khí tức hồn hậu đáng sợ, lẫn nhau khóe miệng hiện ra nụ cười, lạnh lùng nhìn thủ đô phía dưới.
Nếu như Diệp Huyền ở đây, một chút liền có thể nhận ra, hai người này chính là hai vị Nguyên Lão còn lại lúc trước đi theo Vô Lượng Sơn phó sơn chủ Cuồng Ngục Vũ Đế truy sát hắn.
Sau đó Tả Đồng Vũ Đế bị giết, Cuồng Ngục Vũ Đế trốn về Huyền Vực, mà hai người này, chính là bị Cuồng Ngục Vũ Đế hạ lệnh lưu thủ ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, bí mật giám sát động tĩnh của Lam Quang học viện.
Mà lúc này, hai người bọn họ tụ tập ở đây.
– Diệp Huyền, Huyền Diệp, Diệp Huyền, Huyền Diệp… Nguyên lai người này tên thật là Diệp Huyền, dĩ nhiên là người của mười ba quốc liên minh.
Trong tay hai người từng người cầm một tấm hình ảnh, một tấm trong đó là hình ảnh Diệp Huyền từng ở Lưu Vân quốc, một tấm khác là hình ảnh Huyền Diệp Vô Lượng Sơn truy nã.
Thiếu niên trên hai tấm hình ảnh, dĩ nhiên có hơn chín mươi phần trăm tương tự, duy nhất không giống, vẻn vẹn là tuổi tác của hai người.
– Hai vị đại nhân, không biết Lưu Vân quốc Diệp Huyền này, có phải là Huyền Diệp mà Vô Lượng Sơn ta đang truy nã kia không?
Một tên Vô Lượng Sơn Vũ Hoàng trưởng lão, ở một bên thấp thỏm hỏi.
Hắn là nhân viên bị Vô Lượng Sơn phái tới khống chế mười ba quốc liên minh, tương tự cũng chính là hắn phát hiện bí mật kinh người này, ngay lập tức thông báo hai vị Nguyên Lão.
– Ngươi không nhìn lầm, Lưu Vân quốc Diệp Huyền kia, cùng Huyền Diệp mà Vô Lượng Sơn ta truy nã xác thực là một người.
Trong mắt hai tên Vũ Đế có một tia hưng phấn, đồng thời cũng mang theo một tia khó có thể tin.
Đối với thân phận của Huyền Diệp, Vô Lượng Sơn đã từng có vô số suy đoán, tỷ như một tông môn cường đại nào đó ở trong bóng tối bồi dưỡng thiên tài tuyệt thế, tỷ như nhân vật bí mật cuối cùng một thế lực đáng sợ nào đó, thế nhưng mặc cho bọn họ làm sao điều tra, nhiều nhất cũng chỉ có thể điều tra đến Hạo Thiên đế quốc.
Đối với lai lịch của Huyền Diệp ở trước Hạo Thiên đế quốc, bọn họ làm sao điều tra cũng không có một chút manh mối.
Bây giờ đáp án công bố, Vô Lượng Sơn hai đại Nguyên Lão Vũ Đế làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền sẽ là đệ tử của Lưu Vân quốc.
Mười ba quốc liên minh? Đây là cái địa phương chó má gì.
Ở trong mắt Vô Lượng Sơn, mười ba quốc liên minh thực sự là quá nhỏ bé, nhỏ bé đến thậm chí không cần quan tâm.
Một thế lực nhỏ bé như vậy, e là tùy ý một trưởng lão, thậm chí đệ tử hạch tâm cũng có thể tiêu diệt.
Nhưng một chỗ như thế, lại bồi dưỡng được thiên tài ngay cả hộ pháp Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn bọn họ cũng có thể đánh giết?
Hai người khó có thể tin, đồng thời cũng cảm thấy một tia quỷ dị.
Nơi hẻo lánh nhất đại lục, đại biểu không chỉ là tri thức thiếu hụt, càng là tài nguyên ít ỏi, dựa theo đạo lý, là căn bản không thể xuất hiện một người nghịch thiên như thế.
Nhưng sự thực là, thân phận lai lịch, dung mạo tuổi tác của người này, thậm chí thời gian rời đi, cũng có thể cùng Huyền Diệp của Hạo Thiên đế quốc, Lam Quang học viện kia tiếp nối.
Không nghi ngờ chút nào.
Lưu Vân quốc Diệp Huyền này, chính là Huyền Diệp mà Vô Lượng Sơn bọn họ truy nã.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều trong nháy mắt nghĩ đến một khả năng, trong con ngươi lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đoạt xác sống lại!
Diệp Huyền vô cùng có khả năng là bị một đại năng nào đó đoạt xá sống lại.