Trong này, đại thể đều là một ít cường giả thế hệ trước, tiềm lực tiêu hao hết.
Dù như thế, ở dưới Diệp Huyền đặc thù chiếu cố, đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, cũng chỉ có vẻn vẹn mấy người.
Mà như Thiên Luân, Cổ Thanh Huyền, Hoa Tú Hồng, Vân Ngạo Tuyết, Hạ Thất Tịch… thiên tài trẻ tuổi của Lam Quang học viện, cùng với đám người Thiên Đô Phủ Lâm gia Lâm Thiên, Diệp Huyền vẫn chưa cho bọn họ dùng quá nhiều đan dược.
Đan dược dù sao chỉ là phụ trợ, những thiên tài trẻ tuổi này tương lai sẽ càng bao la, trong thời gian ngắn cho bọn họ dùng lượng lớn đan dược, như đám người Thiên Luân thậm chí có khả năng xung kích Cửu Thiên Vũ Đế.
Nhưng tương lai của bọn họ cũng chỉ có thể như vậy, lợi dụng đan dược đột phá, sau này ngay cả cửu giai nhị trọng cũng rất khó đạt đến, võ đạo tu hành, vẫn là một bước một vết chân càng tốt hơn.
Ngoại trừ cường giả của Thiên Đô Phủ, ở dưới Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế hành động, cường giả các thế lực lớn đồng ý triệt để nương nhờ vào Diệp Huyền cũng dồn dập tới.
Trong những người này, có thế lực như Long gia không có Vũ Đế, một lòng muốn đột phá Vũ Đế.
Cũng có như Ngạo Phong đế quốc lão tổ bản thân chính là Cửu Thiên Vũ Đế, muốn tiến thêm một bước.
Đặc biệt những Vũ Đế nhất trọng kia, làm nhân vật lão tổ thế lực nhị lưu, bọn họ rất rõ ràng nếu mình vẫn tiếp tục như vậy, đời này phỏng chừng cũng chỉ có thể như vậy.
Mà theo Diệp Huyền, có thể bác đến một tương lai, một khi bọn họ đột phá cửu giai nhị trọng, địa vị ở toàn bộ đại lục, sẽ tuyệt nhiên không giống.
Một sân khấu mới tinh, cũng mở ra cho bọn họ.
Đối với những cường giả này, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đồng thời không keo kiệt tăng lên Võ Hồn của bọn họ, ban tặng bọn họ các loại công pháp cùng đan dược.
Đương nhiên đồng dạng, mỗi một người bọn hắn đều bị Diệp Huyền gieo xuống Sinh Tử hồn phù cường đại hơn, định ra linh hồn khế ước.
Nội dung khế ước của tất cả mọi người cơ bản đều giống nhau, trong vòng ba mươi năm, không được phản bội, cũng tùy ý Diệp Huyền điều khiển, sinh tử bất luận, ba mươi năm sau, tự do.
Những Vũ Đế lão tổ này, trẻ nhất cũng tiếp cận trăm tuổi, lớn tuổi thậm chí ở hai, ba trăm tuổi, ba mươi năm thời gian đối với bọn họ mà nói, không đáng kể chút nào, tự nhiên từng cái từng cái cực kỳ tình nguyện.
Mà ở thời điểm Diệp Huyền phát triển thế lực.
Huyền Vực, Nguyệt Thần cung.
Nguyệt Thần cung tọa lạc ở trên Thần Nữ sơn tiếng tăm lừng lẫy của Huyền Vực lục trọng, nơi này kỳ phong đứng vững, quanh năm bốn mùa như xuân, yên vụ quanh quẩn, như là Tiên cảnh.
Làm một trong hai tông môn chỉ chiêu thu nữ tử, Phiêu Miểu cung cùng Nguyệt Thần cung được gọi là Huyền Vực hai đại Thánh địa, là vị trí vô số nam tử của Huyền Vực lưu luyến.
Chỉ có điều từ trăm năm trước, sau khi Nguyệt Thần cung cung chủ Dao Nguyệt Vũ Đế biến mất, Nguyệt Thần cung liền đóng sơn môn, nghiêm cấm vãng lai.
Bây giờ Nguyệt Thần cung, từ lâu không còn danh vọng như năm đó, có vẻ hơi hiu quạnh cùng quạnh quẽ.
Lúc này, ở nơi sâu xa của Nguyệt Thần cung.
Vài nữ nhân dung mạo xinh đẹp, vóc người đẫy đà, đang tụ tập ở trong Nguyệt Thần cung.
Mấy người này, mỗi cái khí tức chất phác, đều là cửu giai nhị trọng đỉnh phong, một người trong đó, là lúc trước ở Cổ Ma Chi Địa theo Công Chủ Thanh dẫn dắt đi tìm kiếm Diệp Huyền, phó cung chủ Lý Hiểu Dung.
– Lý phó cung chủ, lần này ngươi gọi chúng ta tới là có chuyện gì sao? Bây giờ Nguyệt Thần cung chúng ta đóng sơn môn, ngoại trừ đệ tử tình cờ ra ngoài rèn luyện, sẽ không có chuyện gì a?
Một tên nữ tử ung dung hoa quý nhẹ giọng nói, sắc mặt mang theo uể oải.
Nhiều năm như vậy, cung chủ biến mất không còn tăm hơi, đối với người của Nguyệt Thần cung đả kích không thể nghi ngờ là rất lớn.
Mà sau khi đóng cửa cung, rất nhiều công việc luôn luôn đều là do phó cung chủ Lý Hiểu Dung phụ trách, các phó cung chủ khác vẫn nằm ở trong bế quan, mưu cầu đột phá cửu giai tam trọng.
Một thế lực hàng đầu ở trong Huyền Vực lục trọng, không có cường giả cửu giai tam trọng tọa trấn không thể nghi ngờ là rất nguy hiểm.
Bây giờ Lý Hiểu Dung dĩ nhiên triệu tập tất cả các nàng, này làm các nàng không khỏi cảm thấy một tia nghi hoặc.
– Ta gọi chư vị ra, chủ yếu là nói cho chư vị một chuyện, chính là ta cùng Thanh nhi, chuẩn bị đi hạ vực một chuyến.
Lý Hiểu Dung trực tiếp mở miệng nói.
– Đi hạ vực?
Vài tên cung trang nữ tử, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc:
– Ngươi cùng Thanh nhi đi hạ vực làm gì?
Nói đến Công Chủ Thanh, các nàng vẫn hết sức thoả mãn, làm Thánh Nữ đời này, thiên phú của Công Chủ Thanh cực kỳ kinh người, sau khi từ Cổ Ma Chi Địa trở lại, liền bế quan khổ tu, rốt cục ở năm ngoái đột phá đến cửu giai nhất trọng, lấy ba mươi tuổi, trở thành Cửu Thiên Vũ Đế trẻ tuổi nhất Huyền Vực.
– Các ngươi hẳn còn nhớ sau khi Thanh nhi từ Cổ Ma Chi Địa trở lại đã nói một thế lực tên Huyền Quang Các, trong đó một tên thiên tài gọi Huyền Diệp, từng ở Cổ Ma Chi Địa hỏi Thanh nhi tin tức của cung chủ, hai năm qua, ta vẫn đang điều tra tin tức Huyền Quang Các kia, mãi đến tận trước đây không lâu, mới nghe nói ở Đông Vực tựa hồ có một thế lực như thế, vì lẽ đó chuẩn bị cùng Thanh nhi qua xem, ta hoài nghi người này, cùng cung chủ có quan hệ nhất định.
– Có chuyện này?
Một tên cung trang nữ tử trong đó lập tức đứng lên, cau mày nói:
– Có điều một thế lực hạ vực, có thể cùng cung chủ có quan hệ gì, ngươi sẽ không lầm chứ?
– Hẳn là sẽ không.
Lý Hiểu Dung ngưng tiếng nói:
– Huyền Diệp kia ngoại trừ nghe ngóng cung chủ, còn là tội phạm truy nã của Vô Lượng Sơn, đã từng đánh chết không ít trưởng lão của Vô Lượng Sơn, vì lẽ đó ta có lý do tin tưởng, người này tìm Thanh nhi hỏi dò tin tức cung chủ, tuyệt không phải tùy ý.
– Trọng yếu hơn là…
Nói đến đây, trên mặt Lý Hiểu Dung lộ ra một tia nghi hoặc:
– Ta phát hiện đoạn thời gian gần đây, khí tức hồn giản của cung chủ không ngừng tăng lên.
– Ngươi không nhìn lầm?
Lý Hiểu Dung này vừa mới nói xong, vài tên cung trang nữ tử còn lại tất cả đều đứng lên, vẻ mặt kích động.
Khí tức hồn giản tăng lên đại diện cho cái gì, các nàng quá rõ ràng.
– Tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, vì lẽ đó ta cảm thấy phải đi hạ vực một chuyến, nếu như có thể tìm được cung chủ, vậy thì tốt.
Lý Hiểu Dung mặt lộ vẻ chờ mong, ngữ khí kiên định, thái độ kiên quyết.
– Lý Hiểu Dung, ngươi không cần phải đi Đông Vực, Bổn cung đã trở về.
Đúng lúc này, một thanh âm dễ nghe, đột nhiên ở trong đại điện vang dội, dư âm còn văng vẳng bên tai, vang vọng thật lâu.
&