Diệp Huyền híp mắt nói:
– Hơn nữa tiến công Vô Lượng Sơn, sự tình trọng đại, Vũ Đế phổ thông đi vào không những không có bất kỳ tác dụng, ngược lại sẽ ảnh hưởng chúng ta, vì lẽ đó lần hành động này, ít nhất cũng phải là Vũ Đế nhị trọng mới có thể tham dự.
– Diệp thiếu.
Hoàng Phủ Tú Minh lập tức đứng lên, nếu như nhất định phải Vũ Đế nhị trọng mới có thể tham gia, như vậy chẳng phải là ngay cả hắn cũng không thể tham gia sao.
– Yên tâm đi, hiện tại ngươi đã đạt đến cửu giai nhất trọng đỉnh phong, chiếm được nhiều Huyền Quả như vậy, để cho mấy người các ngươi đột phá đến nhị trọng, thiếu gia ta vẫn có không ít nắm chắt.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
Ở dưới tình huống không có ai biết, ban đêm hôm ấy, đoàn người Diệp Huyền lặng yên rời đi quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, lướt về phía Vô Lượng Sơn bản bộ.
Huyền Vực lục trọng, trên một mảnh núi cao vạn trượng.
Cung điện liên miên tráng lệ đứng vững, kéo dài không dứt, hình thành một mảnh cung điện xa hoa, nguy nga kỳ tuấn, dị thường hoa lệ.
Toàn bộ sơn mạch, Huyền khí dồi dào, mây trắng lượn lờ như Tiên cảnh.
Nơi này chính là bản bộ của một trong bảy đại tông môn Vô Lượng Sơn.
Khi tin tức đám người Quỷ Minh lão tổ vẫn lạc, truyền quay lại Vô Lượng Sơn, toàn bộ sơn môn chấn động, tất cả thành viên của Vô Lượng Sơn đều tức giận ngơ ngác.
Lúc này, ở trong cung điện, một Vũ Đế tam trọng đang cung kính đứng ở trước vòng xoáy yêu dị.
– Dịch Hàn thái thượng Nguyên Lão, bây giờ các sự vụ của tông môn, liền tạm thời giao cho ngươi xử lý.
Trong vòng xoáy không gian, một thanh âm lạnh như băng vang lên.
– Sơn chủ đại nhân, lão hủ nghe lệnh, chỉ là lão hủ đã nhiều năm không quản lý sự vụ tông môn, xử lý sự vụ như thế nào, kính xin sơn chủ đại nhân nói rõ.
Lão giả này, đã từng là một tên Nguyên Lão hộ pháp của Vô Lượng Sơn, trăm năm trước sau khi về hưu, vẫn ở mật địa của Vô Lượng Sơn khổ tu, nhiều năm như vậy cũng đột phá đến tam trọng.
Bây giờ tin tức đám người Quỷ Minh lão tổ vẫn lạc truyền ra, Vô Lượng Sơn bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể để một ít cường giả đã mai danh ẩn tích xuống núi, tọa trấn Vô Lượng Sơn.
– Ngươi lập tức gọi tất cả cường giả tông môn trú đóng ở các nơi trở lại tông môn, bản tọa hoài nghi Huyền Quang Các kia sẽ ra tay đối với từng trú điểm của Vô Lượng Sơn ta, còn hành động sau đó, chờ bản tọa xuất quan, sẽ báo cho ngươi.
Thanh âm lạnh lùng không mang theo một tia cảm tình, chậm rãi vang lên.
– Vâng, sơn chủ đại nhân, nhưng mà…
Dịch Hàn Vũ Đế do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng một cái, tức giận nói:
– Sơn chủ đại nhân, Huyền Quang Các kia công nhiên giết Vô Lượng Sơn ta nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ sơn chủ đại nhân không vì các cường giả Vô Lượng Sơn ta báo thù sao? Ngài là sơn chủ của Vô Lượng Sơn ta a.
Sơn chủ mệnh lệnh, khiến cho hắn khó có thể lý giải.
Bây giờ Vô Lượng Sơn sớm đã trở thành đối tượng cho các thế lực lớn của Huyền Vực thảo luận, mấy phó sơn chủ cùng Thái thượng Nguyên Lão bị giết, đã để danh tiếng của Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực xuống dốc không phanh.
Nhưng sơn chủ đại nhân những năm này vẫn đang bế quan nghe được tin tức dĩ nhiên thờ ơ không động lòng, điều này làm cho Dịch Hàn Vũ Đế cảm thấy phẫn nộ cùng không cam lòng.
– Ngươi là đang hoài nghi mệnh lệnh của bản tọa sao?
Một thanh âm lạnh như băng nương theo một luồng khí tức kinh khủng, từ trong vòng xoáy không gian kia bỗng dưng lao ra, trong nháy mắt rơi vào trên người Dịch Hàn Vũ Đế.
Dịch Hàn Vũ Đế chỉ cảm thấy linh hồn run rẩy, oành một tiếng liền quỳ trên mặt đất, cả người ở dưới luồng áp lực này sợ hãi, mồ hôi lạnh tràn trề, không ngừng run rẩy nói:
– Thuộc hạ không dám.
– Hừ, Huyền Quang Các kia dám giết cường giả của Vô Lượng Sơn ta như thế, bản tọa tự nhiên sẽ để bọn họ nợ máu trả bằng máu, thế nhưng hiện nay bản tọa đang lúc bế quan thời khắc mấu chốt, hơn nữa Huyền Quang Các kia lai lịch bí ẩn, sau lưng còn liên lụy Nguyệt Thần cung, bản tọa đã thông báo Thánh Thành Chấp Pháp điện, điều tra ra lai lịch của đối phương, đến lúc đó bản tọa sẽ đích thân ra tay, triệt để xóa đi, chuyện này, ngươi không cần bận tâm.
Thanh âm lạnh như băng lạnh lùng nói.
– Ngươi đi xuống trước đi, có chuyện quan trọng gì, cứ thông báo ta.
– Vâng!
Dịch Hàn Vũ Đế nơm nớp lo sợ lùi ra, sau khi ra ngoài mới phát hiện mình đã một thân mồ hôi lạnh.
Mà sau khi Dịch Hàn Vũ Đế rời đi, hai bóng người một đen một vàng đột nhiên xuất hiện ở trong cung điện.
Chính là Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế trước ở Hải tộc cùng Diệp Huyền giao thủ.
– Khà khà, Nghiêm Vương sơn chủ, có muốn hai chúng ta thay ngươi diệt Huyền Quang Các kia hay không?
Dưới đấu bồng màu đen, Ma Huyết Hồn Đế gằn giọng cười nói, thanh âm mang theo tà ý cùng dữ tợn, lại có loại cảm giác cười trên sự đau khổ của người khác.
– Các hạ sẽ tốt bụng như vậy?
Trong vòng xoáy, vang lên tiếng cười lạnh lẽo xem thường.
– Lão phu luôn lấy giúp người làm niềm vui, có điều, nếu muốn lão phu ra tay, điều kiện ngươi đáp ứng vị đại nhân kia, phải thêm một ít.
Ma Huyết Hồn Đế hê hê cười nói.
– Hừ, bản tọa liền biết Thánh Thành các ngươi là lòng tham nhất, có điều, hiện tại bản tọa sắp xuất quan, làm sao cần các ngươi hỗ trợ, đúng là điều kiện Thánh Thành ngươi đáp ứng bản tọa, tựa hồ hiện tại còn không làm được a.
Thanh âm lạnh như băng kia nói.
– Ngươi cũng biết, năm đó Cổ Ma Chi Địa bị đánh vào không gian, muốn câu thông, độ khó tự nhiên không phải lớn một cách bình thường, có điều…
Ma Huyết Hồn Đế cười gằn nói:
– Nếu ngươi lại lấy lực lượng kia, dành cho lão phu một ít, lão phu nói không chắc có thể triệt để câu thông, như vậy kế hoạch của ngươi, không phải cũng có thể thi hành càng nhanh hơn sao? Cớ sao không làm!
– Hừ, chó mất chủ, cũng xứng cùng bản tọa bàn điều kiện, các hạ đi Hải tộc thâu đồ vật, cũng chật vật mà về, ngay cả Thánh Thành cũng không thể quay về, chỉ có thể tạm cư ở Vô Lượng Sơn ta, ngươi nói, bản tọa dựa vào cái gì cùng ngươi giao dịch.
Thanh âm lạnh như băng kia xì cười một tiếng, mang theo xem thường.
– Ngươi…
Ngữ khí của Ma Huyết Hồn Đế giận dữ, cả người tỏa ra khí tức âm lạnh, như núi lửa trước khi phun trào.
– Cho ngươi một lời khuyên, muốn cùng bản tọa giao dịch, chờ ngươi trước tiên hoàn thành nhiệm vụ, khống chế Thiên Ma kính lại nói sau, đến lúc đó bản tọa không ngại, triệt để giải trừ Hồn độc trên người ngươi, để tu vi của ngươi tiến thêm một bước.