TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1844: Máu chảy thành sông (1)

– Nơi này chính là Vô Lượng Sơn sao?

Diệp Huyền, Dao Nguyệt Vũ Đế, Hạ Vũ Tôn, Chiến Thương, đám người Hoàng Phủ Tú Minh,… nhìn phía trước quần thể kiến trúc nguy nga kia, những cung điện này trong lúc đó, còn có rất nhiều võ giả bay lượn, trong con ngươi mọi người, đều lộ ra vẻ lạnh lẽo.

Vô Lượng Sơn, qua nhiều năm như vậy làm vô số chuyện xấu, hôm nay, chắc chắn sẽ vì bọn họ đã từng làm mà trả giá thật lớn.

– Động thủ đi, hôm nay Vô Lượng Sơn, sẽ xoá tên khỏi Thiên Huyền đại lục.

Thanh âm lạnh như băng từ trong miệng Diệp Huyền truyền ra, ánh mắt của hắn lạnh lùng, nhắm ngay ngọn núi hùng vĩ phía trước, nhẹ nhàng vung tay lên.

Vèo vèo vèo!

Mười mấy tên cường giả đỉnh phong, thoáng chốc như châu chấu, bạo vút về phía Vô Lượng Sơn.

– Người nào? Dám xông vào Vô Lượng Sơn ta.

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh cử động, lập tức kinh động cường giả bảo vệ ở ngoại vi Vô Lượng Sơn, mấy tên Vũ Hoàng trưởng lão bay lên, tức giận quát, đằng đằng sát khí.

Chỉ là không chờ bọn họ dứt tiếng, Hạ Vũ Tôn dĩ nhiên đấm ra một quyền.

– Xì xì!

Long khí khủng bố, hóa thành một kim sắc trường hà, trong nháy mắt oanh bọn hắn thành bột mịn.

– Tự tiện xông vào Vô Lượng Sơn ngươi? Hừ, hôm nay chúng ta không chỉ muốn xông, còn muốn diệt Vô Lượng Sơn ngươi.

Hạ Vũ Tôn đằng đằng sát khí nói, ánh mắt đỏ như máu.

Vô Lượng Sơn này, những năm qua ở Thiên Huyền đại lục làm xằng làm bậy, giết chết qua bao nhiêu võ giả, diệt qua bao nhiêu gia tộc cùng thế lực, mà những trưởng lão, cường giả này, chính là đồng lõa của bọn họ, trên tay nhiễm máu tươi, hầu như đếm không xuể, đám người Hạ Vũ Tôn lại sao sẽ nhân từ.

– Cái tên nhà ngươi, sau đó sự tình động thủ để Bổn tôn chủ đến.

Chiến Thương hú lên quái dị, từ trong đám người lao ra, trong nháy mắt đi tới bên người vài tên Vũ Hoàng trưởng lão vẫn lạc kia, một đạo tâm ý vô hình âm lạnh tỏ khắp, từng tia khí tức linh hồn phá nát, bị hắn hút vào trong cơ thể.

– Hê hê, thật ngon.

Vẻ mặt Chiến Thương say sưa không ngớt, linh hồn của những Nhân loại Vũ Hoàng này đối với tu vi của hắn, kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu tăng lên, nhưng linh hồn thoải mái, lại làm hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Chủ phong của Vô Lượng Sơn, thời khắc này đối với hắn mà nói, Chủ phong trước mặt kia, thật giống như một bữa tiệc lớn mỹ vị, tràn ngập dụ hoặc.

– Các ngươi rốt cuộc là ai?

– Ở Vô Lượng Sơn ta ngang ngược, biết nơi này là nơi nào sao?

– Đáng chết, chết cho ta!

Động tĩnh của nơi này, lập tức kinh động vô số trưởng lão, đệ tử cùng cường giả của Vô Lượng Sơn phía dưới, từng cường giả nhất thời phóng lên trời, khí thế hùng hổ, thần thái hung hăng.

Vô Lượng Sơn thân là một trong bảy đại tông môn, sừng sững Huyền Vực gần vạn năm, vẫn không có tao ngộ tình huống kẻ địch xông sơn, bây giờ nhìn thấy có người dám ở sơn môn kích giết trưởng lão của bọn họ, lập tức trêu đến một ít cường giả nổi giận lên tiếng, dồn dập phóng lên trời.

Ầm ầm!

Những cường giả này không chờ đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền, liền đã phát động công kích, trong phút chốc, đạo đạo Huyền Nguyên ngập trời che đậy thiên địa, điên cuồng kéo về phía Hạ Vũ Tôn.

– Hừ.

Hạ Vũ Tôn hừ lạnh một tiếng, vừa mới chuẩn bị động thủ.

– Để Bổn tôn chủ đến.

Chiến Thương hú lên quái dị, thân thể hóa thành một màn trời, chụp vào rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn phía dưới, dòng lũ công kích ngập trời rơi vào Ma khí, vẻn vẹn chỉ thổi bay mấy tia khí lưu màu đen, sau đó liền bao phủ lại mười mấy tên cường giả phóng lên trời kia.

– A!

– Không!

– Xì xì!

Tiếng kêu thảm thiết thê lương, mười mấy tên cường giả của Vô Lượng Sơn trước nhất lướt ra vẻ mặt hoảng sợ, linh hồn bị một sức hút vô hình trong nháy mắt thôn phệ không còn một mống, từng cái từng cái trừng lớn hai mắt, hóa thành thi thể rơi xuống.

– Ha ha ha, thật thoải mái, thật thoải mái.

Chiến Thương hưng phấn kêu to liên tục.

– Giết!

Dưới thanh âm lạnh như băng, đám người Hoàng Phủ Tú Minh dọc theo sơn mạch của Vô Lượng Sơn, giết về phía Chủ phong, hết thảy trưởng lão cùng đệ tử ven đường nỗ lực ngăn cản, dồn dập kêu thảm thiết vẫn lạc.

– Người nào, ở Vô Lượng Sơn ta ngang ngược.

Đột ngột…

Rất nhiều tiếng gào thét vang lên, khí tức mạnh mẽ tràn ngập, rất nhiều cường giả từ xung quanh Chủ phong của Vô Lượng Sơn lao ra, trong nháy mắt ngăn ở trước mặt đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Những bóng người này, mỗi một cái đều tỏa ra khí tức cực kỳ khủng bố, hiển nhiên đều là cường giả Vũ Đế, trong đó, còn không thiếu hộ pháp Nguyên Lão.

Một tên hộ pháp Nguyên Lão trong đó, tính khí táo bạo, trong nháy mắt xuất hiện một thanh trường kiếm, trường kiếm thông thiên, xuyên qua mây xanh, mang theo kiếm khí ác liệt, như một đạo cự trụ kinh thiên, ầm ầm nghiền ép về phía đám người Diệp Huyền.

Ầm!

Kiếm quang mang theo lĩnh vực trấn áp tất cả nhị trọng, chém về phía đám người Chiến Thương.

– Hê hê, cái này có chút thực lực.

Chiến Thương hú lên quái dị, xòe bàn tay ra, lĩnh vực Vũ Đế nhị trọng nhất thời phát sinh tiếng phá nát, phảng phất như không chịu được Chiến Thương thúc đẩy, oanh nát tan ra, tiếp theo bàn tay của Chiến Thương vỗ lên kiếm quang.

Oanh ầm!

Kiếm quang trong phút chốc chia năm xẻ bảy, bị ma lực đáng sợ oanh nát, như mưa bụi đầy trời, nổ tan không trung.

– Hê hê!

Tiếp theo Chiến Thương hú lên quái dị, trực tiếp đánh về phía Vũ Đế nhị trọng kia.

– Không được!

Vũ Đế nhị trọng kia ở dưới Ma khí của Chiến Thương, cả người cứng ngắc như sắt, ngay cả nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích, cái trán trong nháy mắt bốc lên mồ hôi lạnh.

Vũ Đế Nguyên Lão khác cũng đều biến sắc, vội tới trợ giúp.

– Xèo xèo xèo!

Các loại công kích cường hãn, như tên lạc xẹt qua chân trời, khuấy lên hư không, hóa thành dòng lũ, trong nháy mắt đi tới trước người Chiến Thương.

– Hê hê, phá cho ta!

Chiến Thương cười một tiếng, vỗ ra một chưởng, rầm rầm rầm, tiếng oanh kích đinh tai nhức óc không dứt bên tai, đối mặt rất nhiều cường giả Vũ Đế công kích, thân hình hắn bất động, dĩ nhiên không mất một sợi tóc.

– Chết!

Sau đó bàn tay cực lớn của hắn, trong nháy mắt bao phủ lại tên Vũ Đế nhị trọng kia, Ma khí biến ảo ra dáng dấp dữ tợn, sau đó dùng sức sờ một cái.

– A!

– Xì xì!

Vũ Đế nhị trọng ở dưới Chiến Thương ràng buộc, thân thể không thể động đậy, một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể hắn, oanh hắn thành mảnh vỡ, hóa thành bột mịn.

Một luồng lực lượng linh hồn nồng nặc tràn vào trong cơ thể Chiến Thương, khiến cho hắn khoan khoái gọi ra tiếng.

&

Đọc truyện chữ Full