Chỉ có lực lượng của hai đại Địa Hỏa, thoáng phá tan một tia sương mù màu đen, đây là Diệp Huyền căn bản không nghĩ tới.
Chỉ là hắn bây giờ, đã không kịp nghĩ đến nhiều như vậy, bởi vì công kích đáng sợ của Nghiêm Vương Sơn Chủ đã đi tới trước mặt hắn.
– Giết!
Hầu như là ngay lúc đó, Diệp Huyền lần thứ hai cùng Nghiêm Vương Sơn Chủ chém giết va chạm.
Rầm rầm rầm!
Không cách nào hình dung hai người chiến đấu đến tột cùng khủng bố như thế nào, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm vang không dứt bên tai, hai người từ trên trời đánh tới lòng đất, từ ngọn núi này đánh tới một ngọn núi khác, chỗ đi qua, Huyền Nguyên sôi trào, hư không tầng tầng nổ tung, lỗ thủng ngăm đen tỏa ra khí tức doạ người, khiến người ta cảm thấy cực kỳ khủng bố.
Ầm!
Hai người va chạm một đòn tiết lộ ra gợn sóng, chấn động đến một ngọn núi ở phụ cận nổ tung, hóa thành đá tảng tứ tán đầy trời, như thế giới tận thế, bụi mù vung lên, sau đó lại bị hư không loạn lưu giảo thành hư vô.
Trong phút chốc, toàn bộ Vô Lượng Sơn khắp nơi bừa bộn, vô số cung điện cùng ngọn núi sụp đổ, hóa thành một vùng phế tích.
Mà đám người Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế,… thì sợ hãi bay ngược ra ngoài, quan sát từ đằng xa.
Ở trong phạm vi hai người giao thủ mấy trăm dặm, ngoại trừ đám người Dao Nguyệt Vũ Đế, Vũ Đế còn lại căn bản không dám có chút dừng lại, một khi bị bọn họ giao thủ lan đến gần, cho dù là Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, cũng có khả năng trong nháy mắt vẫn lạc, hồn phi phách tán.
Ầm!
Một tiếng nổ vang kịch liệt, xung kích vô hình trực tiếp đập vỡ tan một ngọn núi lớn, Diệp Huyền bay ngược ra ngoài, đánh hư không rách nát, một bên khác, Nghiêm Vương Sơn Chủ đạp nát tảng lớn hư không, toàn thân hắc khí trùng thiên, giống như Ma thần.
Hô!
Ổn định thân hình, Diệp Huyền xóa đi máu tươi ở khóe miệng, Sinh Mệnh Võ Hồn lưu chuyển, thương thế trong cơ thể cấp tốc khép lại, đồng thời hắn nhìn chằm chằm Nghiêm Vương Sơn Chủ, khẽ nhíu mày.
Quá mạnh mẽ, đều là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, thực lực của Nghiêm Vương Sơn Chủ so với Quỷ Minh lão tổ thì cường hơn quá nhiều, hai người thật giống như căn bản không ở một cấp bậc, thậm chí so với Ma Huyết Hồn Đế còn mạnh hơn nhiều.
Hơn nữa, Băng Hỏa Song Bạo cùng hồn lực cửu giai của mình đối với Nghiêm Vương Sơn Chủ một chút tác dụng cũng không có, này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Diệp Huyền.
Nếu như không phải Cửu Chuyển Thánh Thể của hắn phòng ngự kinh người, Vũ Đế tam trọng đỉnh phong phổ thông căn bản là không có cách ngăn cản được, chẳng trách Hạ Vũ Tôn một chiêu liền bị chấn thương.
Trong lòng Diệp Huyền hơi kinh, mà Nghiêm Vương Sơn Chủ thì chấn kinh rồi, Diệp Huyền công kích cũng còn tốt, nhưng lực phòng ngự quả thực quá mạnh mẽ, hắn một Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, làm sao sẽ cường thành như vậy, so với một ít Vũ Đế tam trọng đỉnh phong còn mạnh hơn rất nhiều.
Điều này làm cho hắn hoàn toàn không thể tin được.
– Thực lực của người này lại đáng sợ như thế, chẳng trách ngay cả bọn người Quỷ Minh sẽ chết trên tay hắn.
Trong lòng Nghiêm Vương Sơn Chủ sát cơ ngang dọc, nửa ngày không thể bắt Diệp Huyền, trong lòng hắn không khỏi có chút buồn bực, trán nổi gân xanh.
– Đáng ghét, cứ như thế đệ tử Vô Lượng Sơn ta liền bị chém giết sạch sẽ, trước tiên đi giết những người khác.
Nghiêm Vương Sơn Chủ nghe rất nhiều đệ tử của Vô Lượng Sơn ở phía dưới kêu thảm thiết, biết tiếp tục như thế không được, nên bỏ qua Diệp Huyền, xoay người muốn giết về phía đám người Hạ Vũ Tôn.
– Đối thủ của các hạ là ta.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, liền một kiếm bổ xuống.
– Hừ.
Nghiêm Vương Sơn Chủ hừ lạnh một tiếng, bàn tay màu đen nhẹ nhàng nhấc, ầm một tiếng liền đánh ánh kiếm thành phấn vụn, hóa thành ánh chớp tiêu tan trong không trung.
– Chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn ta.
Trên mặt Nghiêm Vương Sơn Chủ mang theo xem thường, trải qua giao thủ trước đó hắn cũng rõ ràng nhược điểm của Diệp Huyền, tuy Diệp Huyền phòng ngự kinh người, ở dưới hắn luân phiên tiến công có thể bình yên vô sự, thế nhưng lực công kích của Diệp Huyền, lại chỉ tương đương với một tên Vũ Đế tam trọng đỉnh phong phổ thông, căn bản không đả thương được hắn.
Một chưởng nát tan công kích của Diệp Huyền, Nghiêm Vương Sơn Chủ đằng đằng sát khí nhằm về phía Hạ Vũ Tôn đang truy sát Hỏa Vũ Vũ Đế.
– Ngưng Chân Bí Thuật… chém!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, nếu để cho Nghiêm Vương Sơn Chủ thật sự bắn trúng Hạ Vũ Tôn vậy thì xong.
Oanh ca!
Bầu trời trực tiếp bị vỡ ra một lỗ thủng dài đến ngàn trượng, trong thiên địa, mây đen ngưng tụ, một ánh kiếm ngang dọc mà xuống, hóa thành một Cự Long, ầm ầm rơi vào trên người Nghiêm Vương Sơn Chủ.
Xì xì xì!
Ánh chớp đầy trời, lập tức đánh bay Nghiêm Vương Sơn Chủ ra ngoài, cả người hắn lan đầy sấm sét cháy đen, ngực xuất hiện một lỗ thủng dài đến gần thước, trong miệng vết thương, bắp thịt nhúc nhích, máu tươi đen ngòm chảy xuống, toả ra khí tức âm lạnh dữ tợn.
– Tiểu tử này, lại có thể thương tổn được ta?
Nghiêm Vương Sơn Chủ trừng lớn con mắt khó có thể tin, vẻ mặt kinh sợ.
Diệp Huyền cũng có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Ngưng Chân Bí Thuật của mình, hiệu quả dĩ nhiên tốt như vậy, không chỉ đánh bay Nghiêm Vương Sơn Chủ, càng ở trên người đối phương lưu lại một vết thương.
Nhìn thấy Ngưng Chân Bí Thuật của mình hiệu quả hữu hiệu như vậy, lúc này Diệp Huyền ra tay toàn lực, cấp tốc nhằm về phía Nghiêm Vương Sơn Chủ.
Rầm rầm rầm!
Trong nổ vang liên tiếp, hai người lần thứ hai điên cuồng giao thủ.
– Người này, bất phàm a.
Xa xa trên đường chân trời, giờ khắc này, bất tri bất giác đứng vài cường giả cả người toả ra khí thế khủng bố, từng cái từng cái mang theo kinh sợ nhìn Diệp Huyền.
Quanh thân bọn họ, tự thành một phương hư không, hiển nhiên đều là cường giả cửu giai tam trọng.
Những người này, đều là cường giả các thế lực lớn biết được tin tức Huyền Quang Các tiến công Vô Lượng Sơn, từng cái từng cái Phá Toái hư không mà đến, có chút đã ở đây quan sát hồi lâu.
– Người này tu vi siêu tuyệt như vậy, thật không biết hắn là tu luyện như thế nào.
– Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong khoảng ba mươi tuổi, cũng đã đánh vỡ ghi chép của Thiên Huyền đại lục ta rồi, không ngờ thực lực chân chính của người này còn càng thêm đáng sợ, tuy không biết thời đại viễn cổ có thiên tài như vậy hay không, thế nhưng ở mấy chục ngàn năm gần đây, chỉ sợ là chưa có ai.
– Chà chà, nhớ tới Hắc Long lão tổ ba vạn năm trước, Thiên Linh lão nhân một vạn năm trước, Hiên Viên Đại đế năm ngàn năm trước, ai không phải nhân vật nổi danh hiển hách, nhưng so với Huyền Diệp này, cũng không đáng chú ý a.
Đoàn người nghị luận sôi nổi, cực kỳ chấn động.
&