Thanh âm chói Tai , Vẫn như cũa cao vút xuyên cả trời cao , Mà theo thanh âm càng cao vút của Thanh Lân , Trong Nhãn đồng ba điểm nhỏ màu xanh biếc trong khoảnh khắc đó chuyển hóa thành ba Đóa hoa nhỏ màu xanh biếc …
Theo đóa hoa màu xanh biếc quỷ dị hiện ra , Một mảnh U quang đột nhiên từ trong đó bắn mạnh ra . Chiếu thẳng vào trán của Hỏa linh xà .
Lúc này U quang bắn thẳng , chiếu sáng vào thân thể khổng lồ của Hỏa linh xà , Chợt cứng ngắc , Đôi mắt Hỏa linh xà có chút hoảng sợ , nhìn chằm chằm vào Tiểu cô nương .
U Quang quỷ dị ở tại thân thể Hỏa linh xà chậm rãi di động cuối cùng dừng ở giữa tâm của cái Đầu Rắn … Quang mang đình chỉ di động , Sau đó chậm rãi thu nhỏ lại , mà khi quang mang thu nhỏ lại , Nhưng trong đó lại chứa ánh sáng càng cường thịnh hơn .
Phạm vi U quang càng ngày càng nhỏ , cuối cùng thu nhỏ lại chỉ bằng lòng bàn tay , Mà lúc diện tích đường u quang nọ thu nhỏ lại , Sau đó U quang bắn mạnh đóa hoa nhỏ màu xanh biếc đó thẳng vào trung tâm đầu của Hỏa linh xà .
Sau khi đóa Hoa xuất hiện , U quang bắt đầu từ từ biến mất , Một lát sau , Đóa hoa trong nhãn đồng của Thanh Lân từ từ tiêu tán , trong nháy mắt hồi phục lại nhãn đồng màu lục như trước …
Sau khi Nhãn đồng hồi phục bình thường , Thân thể Thanh Lân một trạn lay động , Mí mắt rốt cuộc nhắm lại , cuối cùng nằm vật xuống .
Sau khi Thanh Lân nằm vật xuống , Thân thể không lồ của Hỏa linh xà vẫn đang còn ngây ngốc đứng nguyên một chỗ , chỉ bất quá , Ánh mắt nhìn Thanh Lân không cò sự hung ác mà thay thế chính là một ánh mắt hiêng lành ..
” Ta giết ngươi !” Đang lúc Hỏa linh xà đang sững sờ thì Tiêu Viêm phá không mà đến , Huyền trọng xícha đen kịt , hung hăng đánh mạnh vào thân thể của Hỏa linh xà , Nhất thời máu tươi cùng với Da thịt bay khắp nơi ..
” Hí .” Lại bị đánh một đòn vào người , Hỏa linh xà rốt cuồi hồi phục lại thần trí , Thân thể không lồ chằm chằm nhìn vào Tiêu Viêm , Bất quá , khi Ánh mắt đảo qua thật lớn Huyền trọng xích , trong mắt hiện lên nét sợ hãi , lại nhìn thấy sắc mặt nổi giận của Tiêu Viêm , lại một lần nữa tiến vào Hồ nham thạch .
” Mẹ kiếp..” Nhìn Hỏa linh xà một lần nữa chạy trốn , Tiêu Viêm nhịn không được mắng to một tiếng , Sau đó hai cánh rung lên , rất nhanh xuất hiện bên cạnh Thanh Lân , Vội vã ôm lấy , ngón tay bỏ trước mũi dò xét , thấy Thanh Lân đang còn Hô hấp , Mới thở phào một hơi .
Từ giới chỉ lấy ra một Khỏa đan dược chữa thương , Tiêu Viêm nhét vào miệng của Lanh Lân , Lúc này mới ôm nàng đi vào thông đạo , Nhìn Tiêu Đỉnh đang bị thương nhìn Tiêu Viêm cười khổ, Tiêu Viêm ném cho Hắn một khỏa đan dược , Miệng hỏi : ” Sao rồi ? không sao chứ ?”
” Khụ .. Không có gì trở ngại, Nghỉ một lúc là ổn ” Tiếp nhận đan dược bỏ vào miệng , Tiêu Đỉnh lúc này mới hổn hển cười khổ nói một câu .
Tiêu viêm ôm Thanh Lân vào trong ngực , Chậm rãi ngồi xuống , chậm rãi sờ một ít tro bụi , thở dài nói :” Đáng tiếc , không tìm thấy Dị hỏa …”
” Huynh đem Thanh Lân về trước đi thôi , Ta ở lại chỗ này tìm thêm chút nữa , Không cần phải lo lắng . Súc sinh ấy thấy Ta cũng chỉ có nước chạy , Nơi này đã không có vâth gì thương tổn được Ta ” Trầm ngâm ngồi một hồi lâu . Tiêu Viêm nghiêng đầu nói với Tiêu Đỉnh
” Như vây.. Cũng tốt . Chúng Ta ở chỗ này cũng chỉ làm vướng tay vướng chân ngươi thôi ” Tiêu Đỉnh bất đắc dĩ gật đầu nói .
” Bất quá Địa huyệt này lớn như vậy . Hơn nữa khắp nơi đều là Hỏa diễm . Ngươi muốn tìm dị hỏa , cũng không phải chuyện dễ dàng a” Tiêu Đỉnh thở dài nói .
” Ân , nhưng không thể ở chỗ này quá lâu , Nếu không một khi cường giả khác cảm ứng được động tĩnh . Sợ rằng đó mới là đại phiền toái ..” Tiêu Viêm cười khổ nói .
Nghe vậy , Tiêu Đỉnh cũng cười khổ gật đầu , Hắn rất minh bạch , Dị hỏa đối với Cường giả rất có lực hấp dẫn .
” Ân..” Trong lúc Tiêu Viêm đang bất đắc dĩ , Thì Thanh Lân ở trong lòng chậm rãi tỉnh lại , Cái đầu nhỏ lắc lắc , ngẩng đầu lên thấy mình đang bị Tiêu viêm ôm trong lòng , khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ , Bàn tay nhỏ nhắn nhẹ xoa lên Huyệt thái dương , Đột nhiên nhẹ giọng nói :” Thiếu gia , Có lẽ Thanh Lân biết Dị hỏa ở đâu ”
” Nga ?” nghe vậy , Tiêu Viêm cùng Tiêu Đỉnh rất sửng sốt . Nói : ” Cô như thế nào lại biết ?”
Cái miệng nhỏ nhắn khẽ cười . Thanh Lân đột nhiên dãy trong lòng Tiêu Viêm , Đứng dậy , chậm rãi đến chỗ thông đạo , Bàn tay che cái miệng nhỏ nhắn , Hô lên :” Đi theo Thanh Lân .” Trong Hồ nham thạch , Thân thể khổng lồ của Hỏa linh xà đột nhiên chậm rãi bơi về hương thông đạo .
Nhìn Hỏa linh xà lại xuất hiện , Tiêu Viêm cả kinh , Vội vã đứng dậy , nắm tay lên Huyền trọng xích , Lạnh lùng nhìn Hỏa linh xà đang bơi tới .
” Thiếu gia , Đừng đánh nó , Nó sẽ không công kích chúng Ta .” Nhìn thấy Tiêu viêm cử động , Thanh lân vội nắm Tay Hắn nói .
” Chuyện gì xảy ra ?” Con mắt gắt gao nhìn Hỏa linh xà , Tiêu viêm Phát hiện , Hiện tại Hỏa linh xà quả nhiên không có ý đồ công kích , Không khỏi có chút ngạc nhiên , Liền hỏi .
” Ta cũng không rõ lắm ….” Thanh Lân hơi lắc đầu , tiến lên hai bước , Con Ngươi màu lục chằm chằm nhìn Hỏa linh xà trước mặt , nghi hoặc nói : ” Không biết tại sao , Ta tựa hồ cùng nó thành lập một loại phương thức liên lạc , Mà Ta lại cảm ứng được Ý niệm của nó ..”
” Ách ?” Tiêu Viêm sửng sốt , Ánh mắt đảo qua Hỏa linh xà đang ôn thuận nằm đó , Nhìn Đóa hoa màu xanh biếc trên trán của Hỏa Linh xà , Khẽ nhíu mày , ..Lúc trước rõ ràng không có …
” Sách sách , sách sách .. Rất giỏi , Tiểu tử Ta không biết vận của ngươi xui hay là may nữa , Gặp toàn là sự cổ quái ? Lần trước là một cái Tai Họa Độc Thể , Lần này cũng không thua kém , Dĩ nhiên lại gặp được một cái ” Bích xà Tam Hoa Đồng ” .Lúc Tiêu Viêm Đang nghi hoặc , Dược lão cười than không thôi , Tiếng nói trong lòng vang lên .
” Bích xà Tam Hoa Đồng? Đó là cái đồ vật gì ?” Xưng hô xa lạ làm cho Tiêu Viêm kinh ngạc hỏi ngược lại .
” Ân .. Nói như thế nào nhỉ .. Đây là một loại Đồng Tử trời sinh , Tựa hồ chỉ xuất hiện ở Hậu nhân của Người và Xà nhân , Nếu có được loại Đồng tử này , Nắm giữ thuần thục được tình huống , có thể khiến cho Người sinh ra ảo giác , Ngươi ngẫm lại , Nếu ngươi trong lúc chiến đấu , Đột nhiên làm cho tinh thần đối phương hoảng hốt , Hoặc hơn nữa là làm cho Đối phương đi giết đồng bọn . Vậy thì cảm giác thế nào ?” Dược lão xấu xa cười hỏi .
: Ách …Thế thì quả thật là rất hiểm ” Tiêu Viêm lau mồ hôi lạnh cười khan nói .
” Còn nữa , Loại Đồng tử này , có thể nói là khắc tinh của các loại Xà thú , Bởi vì nó có chút đơn phương liên lạc cưỡng chế , …Ân , Cái này gọi là cưỡng chế liên lạc , Ngươi có thể xem như là còn tồn tại một cái Khế ước thần bí đi ” Dược lãi cười nói :” Rất hiển nhiên , Đầu Hỏa linh xà trước mặt này vừa lúc xui xẻo bị Tiểu cô nương này đem ” Bích Xà Tam Hoa Đồng ” ký khế ước …
” .. Dựa vào ..” Mấp máy môi , Tiêu Viêm mắng một câu , Chợt cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang khiếp sợ của Thanh Lân , Sau này Nha đầu này có một bảo tiêu rất giỏi , A. .. Ma thú cấp bậc Đấu Linh hộ vệ . Sách ..sách ..Hắn chưa gặp qua ai có được cấp bậc này làm Sủng vật .
” Thiếu gia …Nó biết Dị hỏa ở địa phương nào .” Thanh Lân chỉ vào Hỏa linh xà , Hướng về Tiêu Viêm tranh công cười nói . Nó biết ? Nghe vậy , T Viêm sửng sốt . Liếm liếm môi :” Ở đâu ?”
” Ân .. ” Thanh Lân khép hờ con Ngươi trong một lát , Chậm rãi mở mắt ra , Ánh mắt đảo qua xung quanh , cuối cùng ngượng ngùng chỉ vào phía Hồ nham thạch đang nóng chảy , Rụt rè nói :” Nó nói …Ở dưới này ”
” Hí ..” ( Con này là ngựa chứ không phải Rắn ) Ánh mắt nhìn theo ngon Tay của Thanh Lân về phía Hồ dung nham đang nóng chảy , Khóe miệng Tiêu Viêm khẽ co lại , Dưới Hồ nham thạch ? Không nghĩ tới Dị hỏa lại dấu ở đươi Nham thạch , Nhưng nơi này …Chẳng lẽ mình đang sống sờ sờ, tự nhiên nhảy đi tìm chết sao chứ ?
” Aa , ra thế , Khó trách , Ta nói tại sao không có cảm giác của Dị hỏa , Nguyên lai là Nó bị Dung nham che lấp đi , Dược lão bỗng nhiên chợt hiểu ra , tiếng cười trong lòng Tiêu Viêm vang lên .
” Sư phụ …Nơi này làm sao xuống ? ” Nghe vật , Tiêu Viêm sờ sờ miệng , Không ngừng chỉ vào từng đợt bọt khí dung nham , cười khan hỏi .
” Hắc ..hắc , Muốn lấy được Dị hỏa , Tự nhiên sẽ không quá dễ dàng .Thế nào ? Dám nhảy chứ ? Dược lão thản nhiên cười hỏi .
Nuốt một miếng nước bọt , Khóe mắt Tiêu Viêm lần nữa liếc về phía dươi Dung Nham , Yết hầu hơi di động , Sắc mặt bất định .
Đứng ở một bên , Thanh Lân nhìn khuôn mặt biến ảo của Tiêu Viêm . Cũng là một chút không yên , Đối với tin tức của Hỏa linh xà , Nàng cũng không dám tin nhiều , Nếu Tiêu Viêm thật sự xảy ra sự cố khi nhảy xuống . Vậy Nàng cũng chỉ có cách cùng chết theo ….
” Hô …” trầm mặc một hồi lâu , Tiêu Viêm thở ra một hơi , Nghiêng đầu , Nhẹ giọng nói với Thanh Lân :” Nói Nó dẫn đường !”
” A…” Nghe lời này của Tiêu Viêm . Thân thể xinh xắn của Thanh Lân khẽ run lên , Đành khép hờ đôi mắt , Ra lệnh cho Hỏa Linh Xà .
Nhận được lệnh của Thanh Lân , Nhãn đồng của Hỏa linh xà hiện lên một vẻ không muốn , Bất quá tại sự cưỡng chế khế ước , Nó cũng đành phát một tiếng rống đối với Tiêu Viêm .Sau đó chui đầu vào trong Dung nham , Ngước cái đầu lớn nhìn Tiêu Viêm đang ngây người bất động , trong ánh mắt khẽ hiện lên nét châm chọc cùng khiêu khích .
” Hô ..” Nhìn chằm chằm vào Hỏa linh Xà đang nhảy xuống , Tiêu Viêm thở dài mấy hơi ,Ngực phập phồng trong dây lát , Đột nhiên nhắm hai mắt lại . Khi Thanh Lân cùng Tiêu Đỉnh đang kinh hồn táng đởm , Liền một thân phóng xuống Dung nham .
Nhìn Tiêu Viêm đang nhảy xuống Hồ Dung nham , Tâm trạng của Tiêu Đỉnh Và Thanh Lân chợt hồi hộp đang lên , con mắt gắt gao nhìn Thân hình đang lao xuống .
Những tiếng Nóng chảy bên Tai thổi đến , Trái Tim trong ngực Tiêu Viêm không ngừng nhảy lên , Vang lên từng tiếng to .
Nhiệt độ càng ngày càng nóng chảy , Tiếng vang phía ngoài cũng từ từ biến mất ….
” Phù …phù …”
Thanh thúy tiếng vang của dòng nước , Trong địa huyệt ba người Tâm trạng như một cái Lò xo bay vút đi ……