TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Phá Thương Khung
Chương 294: Nạp Lan Yên Nhiên Ra Tay

Trong đại sảnh. mọi người vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm. Bọn họ cũng không nghĩ đến. Vị thanh niên này nhìn qua tưởng chỉ là am hiểu luyện dược,không nghĩ tại chiến đấu phương diện không chút nào so với Mộc Chiến thua kém.Vừa rồi giao phong chỉ trong chớp mắt. Thời gian mặc dù ngắn. Nhưng người sáng suốt cũng biết hung hiểm trong đó.

Mộc Chiến tại đế đô trong thế hệ thiếu niên. Thiên phú chiến đấu cơ hồ có thể nói là đứng đầu. Mà trong Gia Mã thánh thành,vô cùng hiếm có đồng bạn cùng lứa tuổi nào có thể cùng hắn chiến đấu . Đặc biệt trải qua hai năm nay lịch lãm quân doanh. Hiện tại Mộc Chiến. Không thể nghi ngờ là so với trước kia càng thêm mạnh mẽ cùng hung hãn. Song tại vừa rồi trong lần giao chiến , hắn tựa hồ cũng không chiếm được bao nhiêu thượng phong..

Tuy nói lần chiến đấu này. Mộc Chiến vẫn chưa vận dụng toàn lực. Thậm chí ngay cả đấu kĩ cũng chưa từng thi triển. Song mọi người cũng sẽ không quên. Vị thanh niên tướng mạo tầm thường kia. Đồng dạng hoàn toàn chỉ bằng vào bản năng thân thể mà chiến đấu.

“Không nghĩ tới Nham Kiêu này lực chiến đấu không tồi như vậy…” Kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm. Tiểu công chúa kinh ngạc nói. Nàng minh bạch rõ ràng thiên phú phương diện chiến đấu của Mộc Chiến. Song mới vừa rồi. Hắn cũng không thể đánh cho Nham Kiêu vô lực hoàn thủ. Ngược lại hai người còn chưa phân cao thấp đã dừng trận.

Liễu Linh khóe miệng hơi giật giật. Không nhìn thấy được tràng cảnh Tiêu Viêm bị đánh cho hoa rơi nước chảy như trong tưởng tượng. Hắn lúc này tâm tình cũng không thể như thế nào tốt cho . Nghe tiểu công chúa trong giọng nói đầy kinh ngạc. Trong lòng hắn có chút không vui. Thản nhiên nói:“Nếu như Mộc Chiến phóng khai tay chân dùng toàn lực chiến đấu. Ta dám nói. Nham Kiêu cũng không phải đối thủ!”

“Ha ha. Có lẽ thế.” Tiểu công chúa cũng không suy nghĩ cười cười. Với tính cách phụ nữ . Quan sát của nàng tự nhiên nếu so với Liễu Linh lòng mang khúc mắc đương nhiên cẩn thận hơn rất nhiều. Thời điểm Mộc Chiến lui ra phía sau. Nàng rõ rang nhìn thấy,cước bộ người này lui về phía sau có điểm mất tự nhiên. Xem ra,một kích va chạm cũng khiến Mộc Chiến tựa hồ cũng bị chấn động.

”Nham Kiêu. Ngươi không sao chứ?”

Nóng lòng nhìn Tiểu Viêm lui ra phía sau. Nhã Phi vội vàng tiến lên. Lo lắng hỏi. Đang nói chuyện đồng thời. cánh tay đã kéo ống tay áo của hắn lại. Hiển nhiên là không muốn hắn tiếp tục đấu.

“Không có việc gì.” Tiêu Viêm khẽ cười cười. Tay áo bào hạ xuống. Nắm tay lui tiến vào trong tay áo bào. Run nhè nhẹ . Đem luồng càm giác đau đớn trên cự quyền chậm rãi trục xuất.

“Người này. Thực lực quả nhiên rất mạnh. Nhìn bộ dáng. hẳn hẳn là lúc này là bát tinh thậm chí cửu tinh đấu sư…” Cảm thụ được trên nắm tay truyền đến cảm giác đau nhức. Tiêu Viêm trong lòng âm thầm phỏng đoán .

“Có điều… hắn lúc này cũng không phải dễ chịu … Hỏa khắc mộc. Thanh liên địa tâm hỏa nóng cháy cũng khiến hắn ăn phải một đòn âm ỉ.” Tiêu Viêm liếc mắt nhìn bàn chân Mộc Chiến một cái. Khóe miệng nhếch lên một nét cười lạnh.

Mộc Chiến vẻ mặt khí thế hung ác nhìn chằm chằm Tiêu Viêm. Bàn chân truyền đến đau nhức. Làm cho khóe miệng hắn không ngừng co quắp . Trong cơ thể đấu khí nhanh chóng lưu chuyển. Sau đó bao vây trên bàn chân. Phủ lên thành một màu nhàn nhạt lục sắc .

Mộc Chiến đấu khí. Là thuộc về mộc thuộc tính đấu khí. Loại đấu khí này có tác dụng chữa thương nhất định. Bởi vậy. Theo đấu khí bao phủ. Mộc Chiến bàn chân bị thuơng cũng không quá mức nghiêm trọng . Đã từ từ khôi phục lại .

“Tiểu tử. Rất không tồi… Không nghĩ tới ngươi một,Luyện dược sư có loại sống an nhàn sung sướng,cư nhiên còn am hiểu phương thức chiến đấu sắc bén như thế.” Mộc Chiến hướng về phía Tiêu Viêm nhếch miệng cười. Giống như một đầu mãnh hổ nhe răng múa vuốt. Khí thế hung ác lan tỏa. Người này. Nếu là đặt ở trên chiến trường,chắc chắn sẽ là một hung hãn mãnh tướng.

Tiêu Viêm cười lạnh không nói. Thanh sắc đấu khí vẫn như cũ lượn lờ tại bên ngoài thân thể. Không có chút nào buông lỏng.

“Bất quá…. Mặc kệ ngươi là ai. Đều không nên đụng đến nữ nhân ta thích !”

Trên khuôn mặt nét cười chợt biến mất. Mộc Chiến rống to một tiếng. Đấu khí hùng hồn tự trong cơ thể bạo dũng phát ra. Đấu khí bốc lên lúc này. Một bộ đấu khí áo giáp có chút mơ hồ . Dĩ nhiên từ từ xuất hiện ở bên ngoài thân thể hắn .

Nhìn Mộc Chiến đấu khí áo giáp bên ngoài thân thể. Tiêu Viêm nhãn đồng hơi co lại. Không nghĩ tới người này dĩ nhiên có thể triệu hồi ra đấu khí áo giáp mà chỉ có đại đấu sư mới có thể sở hữu. Mặc dù hắn hiện tại áo giáp vẻn vẹn chỉ là khối nguyên mẫu đơn sơ. Bất quá lực phòng ngự. Lại vượt qua xa đấu khí sa y của đấu sư.

“Người này muốn chính thức động thủ …” Trong lòng thì thào một tiếng. Tiêu Viêm khuôn mặt từ từ ngưng trọng. Tâm thần vận chuyển ,lũ lũ Thanh Liên địa tâm hỏa từ trong khí toàn chuyển động, sau đó ở tại kinh mạch phi tốc xuyên qua . Tùy thời chuẩn bị bộc phát năng lượng kinh khủng vốn có của nó.

“Mộc Chiến. Ngươi, đồ điên kia. Dừng tay!” Nhìn Mộc Chiến vẫn không chịu bỏ qua. Nhã Phi tức giận mặt xanh mét.

Không để ý đến tiếng hét của Nhã Phi. Mộc Chiến bên ngoài thân thể đấu khí càng ngày càng đậm. Một cỗ khí thế mạnh mẽ. Từ trong cơ thể tràn ra lan rộng. Đem trong đại sảnh một ít người thực lực hơi yếu. Áp bức đến nỗi sắc mặt khẽ biến.

“Ta nói rồi. Ai dám chạm đến ngươi. Ta sẽ giết kẻ đó!”

Bàn chân hung hăng dậm mạnh xuống. Từng đạo vết nứt giống như mạng nhện lan rộng ra. Mộc Chiến thân thể hơi nghiêng tới trước. Sau đó “hưu” một tiếng. Hóa thành lục sắc ảo ảnh hướng về Tiêu Viêm bắn mạnh tới. Dọc đường nơi đi qua. Một đạo khe sâu chừng một thước. Theo một đường thẳng tắp lan tràn đuổi theo.

Cả đại sảnh. Ở giờ phút này biến thành một mảng hỗn độn.

Cảm nhận được khí thế hung hãn trên thân thể Mộc Chiến. Tiêu Viêm sắc mặt ngưng trọng gạt Nhã Phĩ trước mặt lui ra phía sau người. Trong tay áo bào thanh sắc hỏa diễm bắt đầu quỷ dị phun ra…

Mộc Chiến tốc độ cực kì nhanh. Trong chớp mắt. Đã xuất hiện ở trước mặt Tiêu Viêm không xa. Giơ cao quyền đầu. Trên quyền đầu bất ngờ hiện đầy lục sắc mộc thứ(mũi nhọn) bén nhọn. Nhìn qua lực công kích hẳn vô cùng mạnh bạo.

“Thanh mộc thứ!”

Một tiếng gầm nhẹ đầy áp lực.Lục sắc mộc thứ che kín quyền đầu Mộc Chiến xen lẫn một cỗ kình khí bén nhọn. Hung hăng hướng về Tiêu Viêm đánh tới.

Nhãn châu đen kịt. Lạnh lùng nhìn chăm chú vào quyền đầu càng lúc càng gần . Luồng kình phong áp bức khiến y bào trên thân thể Tiêu Viêm dính sát vào da thịt.

Trong tay áo bào, Thanh sắc hỏa diễm lúc này cũng giải phóng áp bức bốc lên tựa như hoan hỉ. Năng lượng nóng cháy cấp tốc tăng cao …

Ngay khi Tiêu Viêm sắp sử dụng Thanh liên địa tâm hỏa phản kích .Lúc này lông mày đột nhiên có điều cảm ứng,hơi hơi cau lại. Chợt nghiêng thân thể tới trước, đình chỉ hành động. Cùng thời khắc đó. Một đạo thanh âm lạnh lùng tại trong đại sảnh vang lên.

“Mộc Chiến. Dừng tay lại cho ta!”

Theo tiềng quát hạ xuống. Một bóng dáng thân ảnh màu xanh nhạt như tia chớp cảm tưởng như tại khắp nơi ngóc ngách trong đại sảnh bắn đến.Một thân hình quỹ dị trôi tại giữa không trung . Đã là xuất hiện tại trước người Tiêu Viêm.

Khóe mắt dư quang liếc Nạp Lan Yên Nhiên thân pháp quỷ dị di động tại giữa không trung. Tiêu Viêm lông mày không tự chủ mấp máy. Nữ nhân này. Trong ba năm nay tiến bộ rất nhiều a…

“Thiên phong cương!”

Thoáng hiện tại trước người Tiêu Viêm. Nạp Lan Yên Nhiên mặt lạnh lùng nhìn Mộc Chiến đang vẫn không có ý đình chỉ công kích. Cánh tay trắng như tuyết từ trong tay áo bào rộng thùng thình vươn ra.Ngọc chỉ thon dài nhẹ nhàng phe phất. Năm tia Thiên phong cương hiển hiện trên đầu ngón tay tựa năm ngón tay bén nhọn mang theo màu xanh nhàn nhạt.

Ngũ đạo phong cương sắc bén điên cuồng xoay tròn giống như muốn đem không gian xé rách.Cương phong kình khí hình xoắn ốc bạo xuất ra. Chợt hung hăng bắn trên lục sắc mộc thứ bao phủ trên quyền đấu của Mộc Chiến.

“Ầm!”

Theo một đạo tiếng vang bùng nổ. Mộc Chiến trên quyền đấu. Từng đợt vụn vỡ bắn mạnh ra. Trận gió mang theo kình khí hung hãn. Trực tiếp khiến cho Mộc Chiến bạo lui lại mấy bước. Mỗi một bước đặt chân. Lưu lại trên mặt đất dấu ấn thật sâu

Đến bước lui lại cuối cùng. Mộc Chiến bả vai một trận run rẩy mãnh liệt. Một cỗ kình khí vô hình. Từ trong cơ thể tràn ra. Để lại một dấu vết thật sâu ở trên cây cột ở phía sau thân..

“Nạp Lan Yên Nhiên? Hắc. Không nghĩ tới bất quá chỉ mới hai năm không gặp mà thôi. Ngươi dĩ nhiên mạnh lên nhiều như vậy. Xem ra Vân Vận tông chủ đối với ngươi dạy dỗ vô cùng dụng tâm a.” Liếm máu tươi trên nắm tay. Không để ý đến điểm đau nhức ấy. Mộc Chiến kinh ngạc nói.

“Mộc Chiến. Nơi này là Nạp Lan gia tộc. Không phải là Mộc gia nhà ngươi. Nham Kiêu tiên sinh là khách nhân của Nạp Lan gia tộc. không thể để ngươi làm càn như thế!” Nạp Lan Yên Nhiên quát khẽ.

Mộc Chiến đôi mắt híp lại,nắm tay siết chặt. Ánh mắt tại trong đại sảnh quét qua. Sau đó hướng về Nạp Lan Kiệt, Nạp Lan túc hai người đang bước nhanh tới. Biết mất cơ hội động thủ với Tiêu Viêm hắn bất đắc dĩ đành phải buông tay. Cằm khẽ nâng,nhìn chằm chằm Tiêu Viêm:“Hôm nay nể mặt Yên Nhiên. Sẽ không phế ngươi.. bất quá ngày sau. Xin khuyên ngươi cách Nhã Phi xa một chút! Nếu không…”

“Tùy thời phụng bồi…” Tiêu Viêm cười lạnh nói. Trải qua lần giao phong lúc trước. Hắn biết Mộc Chiến cấp bậc so với bản thân cao hơn một ít.Có điều nếu là đem ra con át chủ bài vận dụng . Ai thắng ai thua còn chưa biết.

“Có cốt khí! Không nghĩ tới mới vừa quay về đế đô.Đã gặp phải người có thể làm cho ta giải tỏa phiền muộn. Ta rất hưng phấn a…” Hướng về phía Tiêu Viêm nhếch miệng cười. Mộc Chiến hàm răng trắng rợn. Có chút uy nghiêm

“Làm người giải tỏa phiền muộn cho ngươi. Đúng là không biết tự lượng sức. Chưa dẫm lên được người khác. Ngược lại chỉ sợ chân ngươi hỏng trước …..” Đối với cái loại thanh niên không chút che giấu khí chất càn rỡ ngang ngược . Tiêu Viêm vẫn không có chút cử chỉ mềm yếu. Bộ dáng gay gắt đáp lời. Làm cho mọi người kinh ngạc không thôi.

“Tốt lắm. Các ngươi đều ít nói một chút . Hôm nay là Nạp Lan gia tộc tụ hội. Không nên nhiễu loạn nhã hứng của mọi người.” Nhìn hai người châm chọc lẫn nhau. Nạp Lan Yên Nhiên mày liễu cau lại. Bất đắc dĩ quát lên.

Tiêu Viêm nhún vai. Ánh mắt từ trên người Mộc Chiến. Dời đi hướng về nữ nhân xinh đẹp lưng quay về chính mình. Đôi mắt híp lại. Ngón tay trong tay áo bào nhẹ nhàng di động . Lúc trước Nạp Lan Yên Nhiên ra tay.Tiêu Viêm liền nhận thức được cái gọi là ếch ngồi đáy giếng. Nàng một kích liền có thể bức lui Mộc Chiến cùng chính mình chiến đấu chẳng phân biệt cao thấp. Nữ nhân này. Trong ba năm . Thực lực tiến bộ cực nhanh . Tuy nói vừa rồi nàng thi triển đấu kĩ có lẽ cấp bậc không thấp. Bất quá nếu là không có thực lực hùng hậu duy trì. Đấu kĩ cấp bậc cao tới đâu. Ở trong chiến đấu, cấp bậc khác biệt không xa cũng không có tác dụng lớn…

“Vân Lam Tông bồi dưỡng nàng. Thật sự là không phải thừa a. Lần này ba năm ước hẹn,không phải trò chơi……” Ánh mắt dừng ở trên thân thể mềm mại đường nét đẹp đẽ của Nạp Lan Yên Nhiên. Tiêu Viêm trong lòng lẩm bẩm nói.

Đọc truyện chữ Full