TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Phá Thương Khung
Chương 882: Hủy Diệt Hỏa Liên

Hai bóng đen mơ hồ ở cuối chân trời ầm ầm va chạm, khi năng lượng kinh người bạo xuất ra, hai nhân ảnh cũng bị lực phản chấn chấn lui lại mấy bước, đều phát ra tiếng kêu đau đớn.

Đợi đến khi hai nhân ảnh bình ổn thân người mới phát hiện ra đó là Tô Thiên cùng Hàn Phong đã nổ ra đại chiến kịch liệt. Hai người sau khi trải qua một phen đổ máu, lúc này áo quần rách nát, đầu tóc rối tung, bộ dáng vô cùng chật vật, tuy nhiên nếu cẩn thận quan sát, sau khi đình thủ, hơi thở của Tô Thiên càng lúc càng suy yếu, hiển nhiên khi kịch chiến cùng Hàn Phong một trận, hắn đã rơi vào thế hạ phong.

Tiện tay bôi đi vết máu trên miệng, Đại trưởng lão Tô Thiên chăm chú nhìn chằm chằm vào Hàn Phong đứng đối diện, đấu khí mênh mông nhộn nhạo quanh thân, mang theo tiếng gió rít gào, áo bào không gió mà lay động.

“Hắc hắc, đại trưởng lão Tô Thiên, xem ra ngươi quả nhiên là già yếu a.” Hàn Phong chậm rãi bình ổn thân mình, đấu khí trong cơ thể rung chuyển, ngẩng đầu cười trào phúng với Tô Thiên.

“Ngươi cũng không khá hơn chút nào, chính mình đem dị hỏa xuất ra nhưng bản thân cũng trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ, tựa hồ có chút nói quá lời a.” Tô Thiên mặc dù đã lờ đi phần chật vật của mình, nhưng dù sao lão cũng là lão thành tinh, ngữ khí khi nói vẫn giữ được vẻ nhẹ nhàng như trước.

Da mặt run lên, khuôn mặt tươi cười của Hàn Phong vẫn tiếp tục duy trì như cũ nhưng sát ý trong hai mắt lại dày đặc tuôn ra như thủy triều.

“Nếu như ta đem ngươi đánh bại trước mặt toàn bộ đệ tử nội viện, không biết ngươi sau này còn dám đứng trước mặt bọn họ để mà dạy học nữa hay không?” Hàn Phong cười lạnh lẽo, tay áo chấn động mạnh, đấu khí nóng cháy từ trong cơ thể ùn ùn quét ngang ra, trực tiếp đem khí thế của Tô Thiên áp chế xuống.

Khí thế bị áp chế, Tô Thiên khẽ nhíu mày, phất tay ngăn cản các trưởng lão ở cách đó không xa đang rục rịch chuyển thân, sau đó hít sâu một hơi, đấu khí quanh co trong cơ thể bùng phát, như cơn lũ quét ra.

“Hắc hắc, Tô Thiên lão già, từ khi ta tiến vào Đấu Tông, còn chưa giết được Đấu Tông cường giả nào, hôm nay liền đem ngươi làm người đầu tiên đi!” Hàn Phong cười dữ tợn, thân hình chậm rãi bay lên cao, khi đã lên cao chừng mười trượng, bất chợt năng lượng trong thiên địa đột nhiên kịch liệt chấn động.

Biến hóa xuất hiện đột ngột, làm cho Hàn Phong cả kinh, vội vàng hạ thấp thân hình, vừa đang định tìm hiểu thì một luồng năng lượng mang tính hủy diệt mênh mông, bỗng lặng yên xuất hiện bên trên bầu trời.

Cảm thụ cổ năng lượng hủy diệt này, sắc mặt của những người ở đây trong chốc lát trở nên trắng bệch. Dưới lực lượng này, dù có là Đấu Hoàng cường giả cũng đều thấy trong linh hồn lan tràn một sự sự hãi…

Hàn Phong và Tô Thiên lúc này thân thể cùng run rẩy, sau đó mãnh liệt ngẩng đầu lên, ánh mắt hồi hộp nhìn về phía lực lượng hủy diệt truyền đến, khi họ nhìn thấy người tạo ra nguyên nhân trên, liền trở nên hoàn toàn ngốc trệ.

Phiêu phiêu trên bầu trời, người thanh niên áo đen đang vẫy đôi cánh xương trong suốt và chói mắt, tạo nên từng hồi sấm vang rền trầm thấp không ngừng vang lên. Điều khiến Tô Thiên và Hàn Phong dại ra không phải là cốt dực kia, mà là đóa hỏa liên sặc sỡ to chừng miệng bát đang trôi nổi trước mặt Tiêu Viêm.

Đóa hỏa liên huyết lệ sặc sỡ, màu sắc so với những lần trước nồng đậm hơn rất nhiều, trông vô cùng mỹ lệ, đóa hỏa liên mỹ lệ đó lại khiến Hàn Phong cùng Tô Thiên dâng lên một cảm giác e ngại và rét lạnh tận đáy lòng. Bọn họ rõ ràng cảm nhận được, bên trong đóa hỏa liên sặc sỡ đó ẩn chứa năng lượng khủng bố đến chừng nào, đối mặt với cỗ lực lượng này, cho dù là Đấu Tông cường giả, cũng chỉ có duy nhất một cảm giác kính sợ.

“Hỏa liên này… uy lực làm sao có thể to lớn như vậy?” Tô Thiên dùng sức, nuốt mạnh nước miếng một cái, hắn cũng biết Tiêu Viêm sở hữu một loại hỏa liên đấu kỹ có uy lực không tầm thường, hơn nữa đã tận mắt chứng kiến qua, chỉ là hỏa liên ngày đó so với hiện tại, đúng là cách biệt một trời một vực.

Đối diện với Tô Thiên, gương mặt của Hàn Phong cũng dại ra, sắc mặt biến ảo vô chừng, hắn nhìn Tiêu Viêm mà hai bàn tay nắm chặt, sát ý trong lòng dâng lên mãnh liệt. Trong khi đó, Tiêu Viêm đang khống chế đóa hỏa liên sặc sỡ, liền cảm nhận được sát ý của Hàn Phong nhưng cũng chỉ đưa đôi mắt lạnh lùng đáp trả lại.

Va chạm với ánh mắt của Tiêu Viêm, Hàn Phong chợt giật mình, cảm giác giống như bị dội một chậu nước lạnh từ trên đầu xuống, làm cả người hắn trở nên cức ngắc, trong lòng mơ hồ tràn ra một tia sợ hãi. Nếu hỏa liên sặc sỡ trong tay Tiêu Viêm ném về phía hắn lúc này, Hàn Phong biết, hôm nay hắn sẽ tuyệt đối không còn con đường sống.

Sát ý trong mắt dần tiêu tán, trên mặt Hàn Phong hiện lên một nụ cười miễn cưỡng khó coi, sau đó run run đem ánh mắt vội vàng dời đi nơi khác. Dù hắn biết hỏa liên sặc sỡ trong tay Tiêu Viêm, chủ yếu là để đối phó với Địa Ma lão quỷ nhưng với những cừu hận mà hắn gây ra, nói không chừng trong một lúc tinh thần hỗn loạn, Tiêu Viêm lại đem thứ kia ném về phía hắn… chẳng khác nào hắn tự rước họa vào thân.

Nhìn ánh mắt tránh né của Hàn Phong, trên gương mặt tái nhợt của của Tiêu Viêm cũng hiện lên nét cười trào phúng, sau đó thu hồi sự tập trung trên người Hàn Phong, ánh mắt lại dời qua hỏa liên sặc sỡ ở trước mặt. Tuy nói Hóa sinh Hỏa không chân chính là dị hỏa nhưng uy lực cũng không hề tầm thường, hơn nữa trong quá trình dung hợp dị hỏa, là hòa trộn đủ dạng biến hóa bên trong, từ đó sinh ra một loại năng lượng cực kì khủng bố, loại đề cao này chỉ cần một ít xúc tác, Hóa sinh hỏa chính là vật thay thế tốt nhất.

Đem Hóa sinh hỏa dung hợp vào trong Phật Nộ Hỏa Liên, tự nhiên có nguy hiểm rất lớn, lần dung hợp hỏa liên này diễn ra trong thời gian rất ngắn, Tiêu Viêm nhiều lần đứng giữa lằn ranh sinh tử. May mắn là hắn có linh hồn lực vượt xa luyện dược sư đồng cấp, hơn nữa trình độ cân bằng dị hỏa lại càng lô hỏa thuần thanh, bởi vậy mới hóa hung thành cát, cuối cùng thành công đem Hóa sinh hỏa dung hợp hoàn toàn vào trong Phật Nộ Hỏa Liên, tạo ra một loại dị hỏa chưa từng có từ trước tới nay, uy lực càng thêm cường đại khủng bố, Tiêu Viêm gọi nó là: Hủy Diệt Hỏa Liên!

Thân là người chế tạo nhưng đối với uy lực của gia hỏa này, Tiêu Viêm cũng không rõ ràng, thậm chí ngay tại thời điểm chế tạo, hắn cũng bị loại lực lượng này làm cho kinh hãi. Nếu cỗ lực lượng hủy diệt kia thoáng dao động vượt quá tầm kiểm soát một chút, e rằng hắn chính là người đầu tiên bị nổ tan xác.

Hỏa liên trên tay được linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm khống chế nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng duy trì, chỉ cần nhìn hỏa mang từ trên hỏa liên đang không ngừng tỏa ra năng lượng hỗn loạn, cũng đủ biết việc chế tạo hỏa liên lần này không tinh tế như lần tạo ra Phật Nộ Hỏa Liên lúc trước. Đương nhiên, có thể duy trì Hủy Diệt Hỏa Liên cân bằng đến trình độ này cũng đã là cực hạn của Tiêu Viêm, muốn tinh tiến thêm một bước nữa, không phải là trình độ hiện tại của Tiêu Viêm có thể làm được.

Dù thế nào đi nữa, hỏa liên cũng đã thành hình, hiện tại đã đến thời điểm năng lượng hủy diệt bạo xuất ra.

Dưới cỗ năng lượng hủy diệt này, dù có là Địa Ma lão quỷ cũng chỉ có thể lâm vào khổ chiến!

Đưa tay nâng đóa hỏa liên sặc sỡ lên cao, đôi mắt đen nhánh của Tiêu Viêm chậm rãi dừng ở trên người Địa Ma lão quỷ, lúc này đã đình chiến. Trên nét mặt tái nhợt của Tiêu Viêm, dần hiện lên nét âm trầm ngưng trọng.

Cảm thụ được ánh mắt của Tiêu Viêm, sắc mặt Địa Ma lão quỷ dần trở nên khó nhìn, cánh tay run rẩy không kiềm được phải hạ xuống, đến giờ khắc này, trong lòng hắn cũng tuôn ra một tia hối hận, hắn thật không nghĩ đến, một tiểu tử tứ tinh Đấu Hoàng mà lúc đầu hắn chỉ cần dùng một tay là có thể nhẹ nhàng giết chết, lại có thể bạo xuất ra lực lượng đáng sợ đến chính hắn cũng cảm thấy bất an.

Yết hầu khẽ giật giật, Địa Ma lão quỷ há cái miệng khô khốc, thanh âm khàn khàn nói: “Lão phu sẽ rời khỏi nơi này ngay lập tức.”

Lúc hỏa liên xuất hiện, không gian xung quanh liền lâm vào yên tĩnh, thanh âm của Địa Ma lão quỷ truyền rõ ràng vào tai của mỗi người, bất kì ai cũng nhận ra trong âm thanh khàn khàn ấy tràn ngập sự kiêng kị và kinh hãi, điều đó khiến mọi người lâm vào một cảm giác hoang đường, một gã cường giả còn đáng sợ hơn vị trưởng lão nội viện thần bí, lại vì đóa hỏa diễm trong tay Tiêu Viêm mà buông ra lời cam chịu.

Từng ánh mắt dính chặt vào luồng năng lượng uy áp đang từ trên không truyền xuống, từng ánh mắt nóng cháy nhìn vào dáng người gầy gò áo đen, giờ phút này, trong lòng những đệ tử Nội Viện, hình bóng đó không thể xóa nhòa, có lẽ rất nhiều năm về sau, những học viên này sẽ có con đường riêng của họ, nhưng bọn họ vẫn như nhau, đem cảnh tượng cả đời khó gặp này khắc sâu trong lòng. Tên tuổi của Tiêu Viêm, giờ khắc này đã trở thành đệ tử xuất sắc nhất của Già Nam Học Viện từ trước tới nay…

Ánh mắt không chút cảm tình nhìn Địa Ma lão quỷ, Tiêu Viêm hơi nghiêng đầu, nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm thoáng mỉm cười, nụ cười đó làm lòng Địa Ma lão quỷ trầm xuống.

“Muộn rồi… Nếu đã đến đây, thì các ngươi cũng không cần rời đi nữa.”

Thanh âm nhẹ nhàng như hoa tuyết, mang theo hàn ý trong câu nói, từ bốn phía trên không phiêu đãng truyền xuống, hỏa liên sặc sỡ trong tay tự bay ra hóa thành một đạo hỏa mang thẳng tắp, bắn mạnh về phía Địa Ma lão quỷ, những nơi hỏa mang đi qua, trong không gian hư vô liền xuất hiện một khe nứt vặn vẹo kéo dài. Không gian liệt phùng như một kẻ thôn phệ dữ tợn, nuốt trọn những chướng ngại trên đường đi.

Nhìn hỏa liên lặng yên không một tiếng động lướt đến, lông tóc cả người Địa Ma lão quỷ đột nhiên dựng thẳng lên, quang mang trong ánh mắt cũng co rút lại.

Đọc truyện chữ Full