TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Phá Thương Khung
Chương 886: Thất Bại

Nhìn thấy hai mắt của Tiêu Viêm đột nhiên trở nên nóng bỏng, Tô Thiên dường như hiểu được suy nghĩ hiện tại trong lòng hắn, nhìn hắn khoát tay áo, ý tứ bảo hắn hãy bình tĩnh không được nóng vội.

“Thiên lão, trước tiên ngài hãy nghỉ ngơi một chút đi, hẳn là Bách lão sẽ trở về ngay thôi.” Ánh nắng trên bầu trời chiếu qua, lúc trước, đám cường giả Ma Viêm cốc kia, trong đó có Hàn Phong cùng nhau chạy đi, vì vậy giờ phút này, trên bầu trời rộng lớn vô cùng thoáng đãng, bộ dáng yên lặng hoàn toàn trái ngược với trận đại chiến kinh thiên động địa diễn ra trước đó, lúc này, Tô Thiên đang phiêu phù trên bầu trời nhìn Thiên lão cười nói.

Nghe hắn nói như vậy, Thiên lão cũng không hề cự tuyệt, khẽ gật đầu, sau đó cước bộ đạp nhẹ như không, chậm rãi đáp xuống mặt đất, sau đó đám người Tiêu Viêm, Tô Thiên theo sát bên cạnh hắn.

Hạ xuống trong nội viện, đã sớm có các trưởng lão đem các học viên còn đang hoảng sợ giải tán đi, đám người Tiêu Lệ vẫn còn đang chờ đợi ở phía dưới, nhìn thấy liền tiến lên nghênh đón, ánh mắt vô cùng lo lắng nhìn lướt qua trên người Tiêu Viêm, sau đó vội vàng hỏi thăm: “Không có chuyện gì chứ?”

“Không có chuyện gì cả, nhị ca, vị này là Thiên lão của nội viện, lúc trước nếu không có người ra tay xuất thủ, ta thực sự đã gây ra đại họa rồi.” Tiêu Viêm cười cười chỉ tay về phía Thiên lão, lời nói rất thành kính.

Tô Thiên thấy thế thì khẽ mỉm cười, sau đó đem đề tài dẫn đi một hướng khác.

Ước chừng khoảng nửa tiếng sau khi đám người Tiêu Viêm tiến vào trong đại sảnh, một đạo thân ảnh mơ hồ đột nhiện hiện ra chậm rãi cực kì quỷ dị trong đại sảnh, sau đó thân ảnh Bách lão già nua hiện ra, tiện tay ném ra một cái, một khối thi thể lạnh lẽo bị tùy ý ném lên trên sàn nhà.

Trong đại sảnh, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn vào đó, chỉ thấy một thi thể bên trên đầm đìa huyết nhục, nếu không phải là Địa Ma lão quỷ trước đó còn cực kỳ ngang ngược càn rỡ thì còn có thể là ai?

Ngay giờ phút này, người sáng lập Ma Viêm Cốc, cường giả Hắc Giác Vực đại danh đỉnh đỉnh năm đó, đã biến thành một khối thi thể lạnh lẽo như băng, sự thay đổi nhanh đến chóng mắt như vậy, cũng làm cho không ít người phải âm thầm thở dài một hơi.

Ánh mắt Thiên lão đầy sự oán độc nhìn thi thể lạnh như băng, sau lại liếc mắt nhìn sắc mặt Bách lão vô cùng lạnh lùng, thở dài một tiếng nói: “Ân oán năm đó coi như là đã giải quyết xong, ngươi cũng đã kết thúc cái khúc mắc trong lòng”, sau khi tiến sau vào Đấu Tôn, khả năng chiến thắng của hắn lại càng lớn thêm một chút.

Bách lão khẽ gật đầu, im lặng không hề nói gì, ngồi xuống chiếc ghế ở bên cạnh, sau đó khép hờ đôi mắt lại.

“Chuyện tình ngày hôm này đến đây coi như đã kết thúc, ta cùng với Bách lão muốn trở về tiếp tục bế quan, lần xuất hiện tiếp theo thực sự không biết là đến lúc nào, thời gian tới đây, mọi chuyện của nội viện phải giao lại cho ngươi rồi.” Nhìn thấy Bách lão đã quay trở về, Thiên lão quay đầu nhìn nói với Tô Thiên.

Tô Thiên gật gật đầu, cũng không vội vàng đứng dậy, trầm giọng nói: “Nhị lão, Tô Thiên muốn mời hai người giúp cho một việc.”

“Tên tiểu tử này, bất hạnh trúng phải kịch độc, cần có một cường giả Đấu Tôn mới có thể trừ độc được hoàn toàn, nhưng cường giả Đấu Tôn, há lại có thể dễ dàng tìm như vậy, không biết nếu như có hai người Thiên lão cùng Bách lão liên thủ, có thể trừ hết loại độc này hay không nữa?” Tô Thiên chỉ về phía Tiêu Viêm, khuôn mặt ngưng trọng nói.

Nghe được lời nói của Tô Thiên, Thiên lão cùng Bách lão đang trầm mặc đều ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua Tiêu Viêm, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh dị nói: “Lại cần có cường giả Đấu Tôn mới có thể hóa giải? Hai người bọn ta sống lâu nhiều năm như vậy, loại kịch độc cỡ này, lại chưa từng thấy qua nhiều lần a, tiểu tử, ngươi tới đây cho ta nhìn thử xem nào…”

“Tam đệ, ngươi bị trúng độc sao? Chuyện tình như thế tại sao lại không nói cho ta biết hả?” Ở bên cạnh Tiêu Viêm, vẻ mặt Tiêu Lệ đầy kinh ngạc, chợt sợ hãi nói.

Hắc sắc độc ban theo những bụi tinh thể đấu khí lọt vào trong, đột nhiên giống như một loại vật sống bình thường chuyển động, hắc sắc độc ban toàn bộ động đây, ở trong bóng tối sâu thẳm, lóe ra vô số điểm sáng bóng lộng lẫy.

Những điểm sáng bóng này, kéo dài khoảng chừng hai phút, sau đó đột nhiên toàn bộ đều tiêu tán, một cỗ hắc vụ khác thường lặng lẽ từ bên trong độc ban thẩm thấu ra bên ngoài, cuối cùng khuếch tán từ từ ra.

“Cẩn thận, có độc!”

Theo cổ hắc vụ kia trào ra bên ngoài, khối hắc ban kia lại một lần nữa lâm vào tình trạng yên tĩnh giống như hắc ám.

“Độc tố thật mạnh….” Chậm rãi thu tay lại, Thiên Bách nhị lão thực sự có chút rung động, tinh thể đấu khí của bọn họ, lại chỉ có thể làm cho những Ma Độc Ban này giảm bớt đi vài tia, không hổ là loại độc dược cần phải có cường giả Đấu Tông có đấu khí mạnh mẽ mới có thể hoàn toàn khu trục được nó.

“Nhị lão, như thế nào rồi?” Nhìn thấy hai người thu tay lại, Tô Thiên vội vàng hỏi thăm.

“Ngay cả hai người cũng không thể làm được!” Nghe vậy, trong lòng Tiêu Viêm không khỏi có chút thất vọng, cười khổ nói như mếu.

“Cũng không hẳn là không có biện pháp trừ khử nó, trước đó ngươi cũng thấy rồi đó, chúng ta thực sự có thể khu trừ được một chút độc tố, nhưng mỗi lần khả năng khu trừ được lại quá ít , dựa theo tốc độ như thế này, chỉ sợ phải cần thời gian ít nhất là vài năm, mới có thể hoàn toàn loại trừ hết độc tố, ngươi có thời gian nhiều như vậy ư?” Bách lão trừng mắt lên, nói.

Một lần nữa Tiêu Viêm cười như mếu, mấy năm sao? Đến lúc đó sự rằng chưa thể hoàn toàn loại trừ, phong ấn kia cũng đã tự động bộc phá ra, nói như vậy, còn không bằng hắn xả thân cố gắng tìm kiếm cường giả Đấu Tôn, hoặc nỗ lực truy tìm cắn nuốt luyện hóa dị hỏa thứ ba.

Nhìn thấy bộ dáng thểu não của Tiêu Viêm, Tô Thiên cũng chỉ thở dài một hơi, vỗ vỗ bả vai của hắn, cố gắng an ủi hắn một chút.

Hít sâu một hơi, Tiêu Viêm nhìn về phía Thiên Bách nhị lão, khom người thi lễ, chậm rãi ngồi trở lại ghế của mình, trong lòng hắn mặc dù có chút thất vọng, nhưng mà cũng không vì vậy mà vẻ mặt như đưa đám, nói thật ra, trước đó nhìn thấy Thiên Bách nhị lão chỉ có thể đem độc tố bài xuất ra bên ngoài cơ thể, hắn cảm giác để cho bọn họ xuất thủ trừ độc, cũng không phải là biện pháp tốt lắm.

Ma Độc Ban này quả thực làm cho Tiêu Viêm gặp phải nguy cơ khôn cùng, nhưng đồng thời, trong đó ẩn chứa đấu khí cả đời của một cường giả Đấu Tông, làm cho Tiêu Viêm nghĩ đến thì miệng đã chảy nước miếng, cỗ lực lượng này, nếu như có thể hấp thụ được hết đầy đủ, không có gì phải nghi ngờ, sẽ làm cho thực lực của hắn tinh tiến vô cùng, cho nên, nếu như để cho nó tùy ý tản đi, vậy thì thật là phí của trời.

Vật này xem ra… vẫn phải dựa vào sức lực của bản thân rồi, chỉ cần đạt được loại dị hỏa thứ ba, ta đây sẽ có đủ thực lực để tự mình luyện hóa Ma Độc Ban, đến lúc đó thực lực sẽ tăng nhanh đến không ngờ.

Nghĩ đến đây, tâm tình Tiêu Viêm vừa có chút thất vọng, tức khắc trở nên bùng cháy khát vọng.

Đọc truyện chữ Full