TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Phá Thương Khung
Chương 1391: Cổ Vực Mãng Hoang

“Bồ Đề cổ thụ?”

Lời nói của Bảo Sơn lão nhân giống như một quả bom oanh động, làm cho cả đại điện ồ lên, thậm chí một số cường giả còn đứng bật dậy vì không kiềm chế được sự khiếp sợ trong lòng. Bồ Đề cổ thụ, nếu đại lục Đấu Khí có một bảng xếp hạng các thiên tài địa bảo thì chắc chắn nó sẽ nằm trong nhóm ba bảo vật đứng đầu!

Bồ Đề cổ thụ, trong một số sách cổ, nó được xưng là Trí Tuệ Luân Hồi thụ, một ngàn năm luân hồi một lần, đến khi luân hồi một trăm lần thì mới được xem là trưởng thành. Quãng thời gian dài như vậy đủ để xóa nhòa bất cứ thứ gì, nhưng Bồ Đề thụ lại cùng tồn tại với thời gian, có thể nói nó là một trong những vật cổ xưa nhất của đại lục. Có người nói, cứ một ngàn năm Bồ Đề thụ lại xuất hiện một lần, mỗi một lần xuất hiện lại làm cho đại lục trấn động một phen, trong lịch sử, thậm chí có cả việc cường giả Đấu Thánh vẫn lạc vì tranh đoạt thứ này.

Trong sách cổ cũng có ghi chép lại, dường như trên thế giới này chỉ có một cây Bồ Đề cổ thụ, mà nó cũng có trí tuệ của chính mình. Sau mỗi lần xuất hiện, nó lại ẩn sâu vào trong lòng đất, cho dù là ai cũng không tìm được. Cứ thế, phải đợi đến lần luân hồi tiếp theo nó mới lại xuất hiện thêm một lần nữa trên thế gian.

Bồ Đề cổ thụ, lập địa thành thánh!

Câu nói này cũng không phải là vô căn cứ, trong Bồ Đề cổ thụ có Bồ Đề chi tâm, người lấy được nó sẽ tâm hóa bồ đề, thành Thánh chỉ dễ như cái nhấc tay. Trước kia cũng từng có cường giả gặp được đại cơ duyên, sau khi nuốt được Bồ Đề Tâm, vị cường giả vốn có thiên phú không xuất chúng và thực lực chỉ vẻn vẹn Nhị tinh Đấu Tôn này dùng một tốc độ kinh khủng, chỉ không đến năm năm đã đột phá chướng ngại giữa hai cấp độ, trực tiếp đạt đến Thánh giai, làm cả đại lục chấn động!

Công dụng thần diệu như vậy đủ để làm cho mọi người đều điên cuồng, nếu ai có được Bồ Đề Tâm thì xem như hắn đã tiến vào Đấu Thánh, có được giấy thông hành tiến vào tầng lớp đỉnh cao của thế giới này.

Hơn nữa, ngoài Bồ Đề Tâm ra, còn có Bồ Đề Tử, có công hiệu làm tăng tỷ lệ thành công khi đột phá vào Đấu Thánh. Tuy nói một Bồ Đề Tâm kinh khủng như vậy, nhưng đối với một số Đấu Tôn đỉnh phong mà nói, nó lại có một sức sức hấp dẫn rất khó kháng cự, dù sao đột phá vào Bán Thánh thật sự quá khó khăn và nguy hiểm. Có không ít cường giả Đấu Tôn đỉnh phong dù cố gắng cả đời cũng không thể đạt tới. Mà lúc đó, chỉ cần một quả Bồ Đề Tử thôi cũng đã đủ làm cho bọn họ điên cuồng.

Tổng hợp tất cả những điểu này lại thì lực hấp dẫn của Bồ Đề thụ đối với các cường giả đỉnh cao gần như đã đạt đến mức điên cuồng. Có thể tưởng tượng được, nếu tin tức này truyền ra sẽ khiến cho Trung châu rối loạn đến thế nào.

“Hô…”

Trong lúc Tiêu Viêm còn chìm trong khiếp sợ thì Dược lão bên cạnh cũng thở mạnh một hơi, có thể nhận ra trong âm thanh của lão ẩn chứa một chút kinh hãi. Đối với cái tin tức này, cho dù lấy tâm cảnh của lão thì cũng khó mà không dao động được.

“Không ngờ lại là Bồ Đề cổ thụ a…”

Thở dài nặng nhọc một hơi, Dược lão lầm bầm nói.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ngón tay sờ sờ lên nạp giới, bản thân hắn cũng có một quả Bồ Đề Tử, mà Bồ Đề Tử này có thể cảm ứng được Bồ Đề cổ thụ, nhưng vì sao hắn lại không có chút phát hiện nào? Chẳng lẽ là vì khoảng cách quá xa?

Trung tâm đại điện, thấy mọi người trong đại điện đều bị tin tức này làm kinh hãi đến mức hít khí lạnh, Bảo Sơn lão nhân chỉ cười cười. Bồ Đề cổ thụ này cũng làm cho lão cực kỳ động tâm, nếu không phải nơi mà nó xuất thế quá mức hung hiểm thì lão đã dẫn người đi tầm bảo lâu rồi.

“Bảo Sơn lão nhân, không biết địa điểm Bồ Đề cổ thụ xuất thế là ở đâu?” Không khí kinh sợ duy trì một lát trong đại điện, cuối cùng cũng có người lên tiếng hỏi.

Mà theo câu hỏi của người này, ánh mắt của toàn trường lại dồn lên người Bảo Sơn lão nhân thêm lần nữa. Xem tình hình này, nếu lão không chịu nói thì chắc chắn sẽ có người ở đây không nhịn được mà ra tay, dưới sự mê hoặc của Bồ Đề cổ thụ, lý trí của bọn họ đã trở thành một thứ gì đó thật yếu đuối.

“Ha ha, các vị yên tâm, nếu lão phu đã nói ra thì đương nhiên sẽ không giấu diếm.” Bảo Sơn lão nhân cũng biết được suy nghĩ trong lòng của đám người kia, tất nhiên sẽ không đem chuyện này ra đùa giỡn, lập tức cười nói: “Địa điểm Bồ Đề cổ thụ xuất thế thì chắc mọi người cũng không xa lạ lắm, nơi đó là vùng biên cảnh đông bắc Trung châu, Cổ vực Mãng Hoang.”

“Cổ vực Mãng Hoang?”

Nghe được lời này, trong đại điện lập tức vang lên nhiều tiếng kinh hô, trong mắt những cường giả đứng bật dậy lúc trước đều xuất hiện vẻ do dự rồi ngồi xuống.

“Không ngờ lại ở trong hung địa bậc này….”

Xung quanh vùng lông mày của Tiêu Viêm hơi nhíu lại, hắn tự nhiên đã từng nghe nói về hung danh của Cổ vực Mãng Hoang này rồi. Nơi này gần như là địa phương cổ xưa nhất trên đại lục, mà cùng với đó, nó cũng là cấm địa đối với nhân loại. Trong đó, thời tiết khắc nghiệt, khí độc tràn ngập, mãnh thú lại đông đảo, mà những mãnh thú này, đa số đều di truyền từ thời viễn cổ đến nay. Trong đó có một số ít thậm chí còn không hề thua kém bất kỳ tộc đàn nào ở bên ngoài trừ Thái Hư Cổ Long. Nói cách khác, cho dù là người của Thiên Yêu hoàng tộc có tiến vào thì cũng là lành ít dữ nhiều, và lại chúng thị huyết đến cuồng bạo, tuy trí tuệ không cao, nhưng thực lực lại cực kỳ đáng sợ, ngay cả cường giả Đấu Tôn đỉnh phong tiến vào cũng không dám nói là có thể thuận lợi còn sống đi ra. Đây là sự thật đã được chứng minh trong vô số năm tháng, bởi vì đã từng có không ít cường giả muốn tiến vào trong đó tầm bảo, nhưng cuối cùng đều biệt vô âm tín, trong đó không thiếu những cường giả danh tiếng đứng đầu Trung châu.

Mà khi càng lúc càng nhiều cường giả mất tích trong Cổ vực Mãng Hoang thì hung danh của nó cũng lên như diều gặp gió. Về sau gần như không còn ai dám bén mảng vào trong đó nữa, lại thêm nguyên nhân về khoảng cách nên cái hung địa này cứ dần dần phai nhạt đi trong ký ức của mọi người.

Nhưng không ai có thể ngờ rằng, nơi Bồ Đề cổ thụ xuất thế lại ở trong đó, trong Cổ vực Mãng Hoang.

“Thảo nào lão khọm này lại chịu nôn ra tin tức động trời như vậy, với thực lực của Bảo Sơn lão nhân và hai đại tông môn thì tiến vào trong Cổ vực Mãng Hoang chính là đi tìm chết. Bọn họ muốn hấp dẫn thật nhiều người tiến vào, lúc đó sẽ tranh thủ đục nước béo cò.” Dược lão chậm rãi nói, lão cũng biết rõ mức độ nguy hiểm của Cổ vực Mãng Hoang, vừa nghĩ đã hiểu được vì sao Bảo Sơn lão nhân lại có thể hào phóng đến mức lấy tin tức này ra để chia sẻ.

“Ha ha, mỗi một lần Bồ Đề cổ thụ xuất thế đều sẽ dẫn động thiên địa dị tượng. Trong vòng một tháng, mọi người sẽ từ từ cảm ứng được, đến lúc đó sẽ biết lão phu có nói dối hay không.” Bảo Sơn lão nhân cười híp mắt nói: “Tin tức đã nói cho mọi người, đại hội giao dịch đến đây cũng thuận lợi kết thúc, đa tạ các vị đã ủng hộ.”

Trong đại điện, bầu không khí yên tĩnh kéo dài một lúc, sau đó lục tục có người đứng dậy rời khỏi.

“Chúng ta đi thôi, Bồ Đề cổ thụ đúng là kỳ vật, chúng ta cũng phải đi xem một lần.” Nhìn thấy đại hội giao dịch đã kết thúc, Dược lão nhẹ giọng nói. Đây là một cơ hội tuyệt hảo, nếu có thể lấy được Bồ Đề Tâm, như vậy con đường tiến vào Đấu Thánh của Tiêu Viêm sẽ rất thông thoáng, Tinh Vẫn các sẽ xuất hiện một cường giả Đấu Thánh. Đến lúc đó, khi giao thủ cùng Hồn điện cũng sẽ có thêm mấy phần chắc chắn.

“Nhưng đầu tiên cứ phải lấy được tấm cổ đồ kia đã.” Dược lão cười nhạt một tiếng, hơi nghiêng đầu nhìn. Hắc y nhân mua được cổ đồ cũng đã xoay người rời đi, nhìn bóng lưng của hắn, trên khuôn mặt già nua của Dược lão xẹt qua một nụ cười lạnh.

“Đi thôi.”

Dược lão cũng đứng dậy, sau đó xoay người bước về phía bên ngoài đại điện, ở phía sau, ba người Tiêu Viêm cũng nhanh chóng đuổi theo. Bọn họ biết, chỉ sợ tiếp theo sẽ có một hồi chiến đấu kịch liệt.

Giao dịch hội kết thúc, đầu tiên Dược lão mất tích một thời gian, sau đó nhanh chóng quay lại, trực tiếp dẫn theo ba người Tiêu Viêm ra khỏi mảnh không gian này rồi bay vút về hướng tây bắc, sau khi xuyên qua sa mạc thì mới dừng lại ở một ngọn núi có địa hình hiểm trở.

“Đây là nơi bọn họ phải đi qua, với tính cách của ba lão quỷ kia, dù trong người đang mang trọng bảo, chúng cũng sẽ không đi đường vòng.” Ánh mắt Dược lão nhìn về phía chân trời, nói thản nhiên.

“Lão sư, những người kia có lai lịch thế nào?” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, chợt hỏi.

“Là một tông phái dâm tà cổ quái, tên là Nhục Dục tông, tông phái này bồi dưỡng nhục đỉnh để đề thăng thực lực của mình, mà cái gọi là nhục đỉnh này chính là chọn ra nữ đồng có thiên tư ưu tú rồi cho các nàng tu luyện công pháp. Sau khi các nàng khổ tu hơn mười năm thì dùng phương pháp giao hợp đặc biệt của Nhục Dục tông để hấp thu đấu khí trong cơ thể các nàng. Nhưng loại công pháp này quá mức bá đạo, nữ tử sau khi bị hấp thu hết đấu khí sẽ già yếu mà chết trong vòng mười ngày.

“Nhục Dục tông, thật ra có không dưới một ngàn đệ tử, nhưng toàn bộ đều là nữ, nhưng các nàng đều là nhục đỉnh để cho ba lão quỷ kia hấp thu sử dụng…”

“Đúng là một tông môn vô sỉ.” Nghe Dược lão nói, trên mặt Thải Lân cùng Tiểu Y Tiên đều hiện lên vẻ băng lãnh.

“Đúng là rất vô sỉ, cho nên đã bị đuổi thẳng ra khỏi Trung châu, không ngờ lại đi đến đây…” Dược lão gật đầu, nói: “Năm đó ta giao thủ với ba người bọn chúng, đánh trọng thương một tên, nhưng cũng bị hai tên còn lại đả thương, không thể lấy tính mạng của tên kia, không ngờ tới sau nhiều năm lại gặp lại…..”

“Ba lão quỷ này, lúc trước dâm tà ở Trung châu, thành danh còn sớm hơn Huyết Hà thiên tôn mà con gặp lần trước. Ba người bây giờ, lão đại Thiên Hạt tử đã đạt đến Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong, chỉ nửa bước nữa là đạt đến cấp bậc Bán Thánh, lão nhị Địa Hạt tử hẳn là khoảng Bát chuyển, lão tam Nhân Hạt tử, sợ là cũng khoảng Lục chuyển. Ba người này liên thủ, đủ để phân cao thấp với cường giả Bán Thánh.”

Nghe vậy, trong mắt Tiêu Viêm cũng hiện liên vẻ kinh ngạc. Quả nhiên ba lão quỷ này không phải là loại đèn dầu sắp cạn. Thực lực bực này, nhìn khắp cả Trung châu cũng tuyệt đối là cường giả đứng đầu, thảo nào có thể xuất ra đan dược như Cửu sắc Đan lôi.

Mà ngay lúc Tiêu Viêm đang muốn tiếp tục hỏi, Dược lão đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời phía xa, nhàn nhạt nói: “Đến rồi….”

Đọc truyện chữ Full