TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Phá Thương Khung
Chương 1626: Sự Kinh Khủng Của Đế Phẩm Đan Dược

Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu liền nhanh chóng truyền khắp cơ thể Tiêu Viêm khiến hắn không thể thoát khỏi suy nghĩ đó.

“Hô.”

Hít sâu một hơi đè nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng, nếu như suy đoán của Tiêu Viêm là đúng vậy thì thực lực của Đà Xá Cổ Đế thật sự có chút đáng sợ. Trong thiên địa, ngoại trừ dị hỏa xếp thứ nhất trong Dị hỏa bảng thì tất cả đều đã được hắn thu thập, cái loại bổn sự này quả thực khiến cho quỷ kinh cũng phải thần sợ.

“Những lọai dị hỏa này mặc dù có bổn nguyên dị hỏa nhưng lực lượng đều đã bị áp chế, hiện tại bọn chúng chỉ có một ít hình thái của dị hỏa mà thôi… Ánh mắt đảo qua mấy cái cột đá, Tiêu Viêm thoáng có chút tiếc hận, nếu có thể đem tất cả dị hỏa ở đây luyện hóa vậy thực lực của hắn có thể tăng lên đến cấp bậc thực sự rất kinh khủng.

Một hơi thôn phệ hơn 20 loại dị hỏa, điều này từ trước đến nay chưa từng có người nào làm được.

Tiểu Y ngồi trên vai Tiêu Viêm đưa mắt nhìn về hai cột đá phía xa, thần sắc trở nên có chút mờ mịt, pha lẫn thống khổ cùng sợ hãi…

Vỗ nhẹ lên đầu của Tiểu Y, Tiêu Viêm hiện tại có thể xác định Hư Vô Thôn Viêm cũng đã từng bị giam giữ tại cột đá này, chỉ có điều không biết về sau đã xảy ra chuyện gì mà hắn có thể đào thoát, mà trong lúc tẩu thoát chắc đã có chút ít biến cố xảy ra làm cho bọn hắn trí nhớ trở nên mơ hồ.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Tiêu Viêm, còn về việc đã phát sinh sự tình gì thì chỉ sợ thế gian này cũng không có ai biết được, dù sao chính Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng với Hư Vô Thôn Viêm đều là không nhớ rõ bất kỳ điều gì.

“Đế phẩm đan đâu rồi?”

Thu hồi ánh mắt đang nhìn trên cột đá, Hồn Thiên Đế hướng sang phía Hư Vô Thôn Viêm thấp giọng nói.

Quay đầu, ánh mắt Hư Vô Thôn Viêm thoáng nhìn qua quảng trường, ở phía cuối cùng có một thạch điện giờ phút này đang được bao phủ bởi sương mù dày đặc làm cho mọi người không thể biết được bên trong đó có gì đang diễn ra.

“Ào ào”

Miệng Hư Vô Thôn Viêm há ra, nhất thời một cổ hấp lực từ trong đó bạo dũng mà ra đem vụ khí kia thôn phệ vào trong cơ thể. Mà theo vụ khí dần dần tán đi, một cự đại âm ảnh đột nhiên bao phủ cả quảng trường, mọi người vội nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên liền sau đó ai ai cũng kinh hãi, ánh mắt dừng lại trên một cái tượng đá cao vạn trượng đột ngột xuất hiện.

Hình dáng của tượng đá là hình dáng của một lão giả, đúng là dung mạo của chủ nhân Cổ Đế động phủ trong truyền thuyết – Đà Xá Cổ Đế!

Tượng đá đứng sừng sững ở trong thiên địa, nó được bao bọc bởi một loại khí tức cường mãnh của thiên địa. Tại phía dưới cỗ uy áp của chủng khí tức kia, ngay cả đám người Tiêu Viêm cũng thấy một áp lực trầm trọng, những người thực lực không đủ thì hai chân trực tiếp khụy xuống, đem những phiến đá cứng rắn dưới chân chấn tan thành bột phấn.

Xung quanh tượng đá ẩn ẩn một lớp quang đoàn, từ xa nhìn lại toát lên một vẻ vô cùng mĩ lệ.

Xung quanh tượng đá ẩn ẩn một lớp quang đoàn, từ xa nhìn lại toát lên một vẻ vô cùng mĩ lệ.

Nhìn qua những quang đoàn đang bay lượng, Tiêu Viêm ánh mắt híp lại. Chợt trong lòng hắn có chút rung động, bởi hắn phát hiện bên trong những quang đoàn kia đều có chứa một ít quyển trục cổ xưa, tại trên mặt của những quyển trục kia hắn cảm nhận được một loại linh tính của những cái mà ngoại giới thường gọi là đấu kĩ và công pháp Thiên giai.

Cái loại bảo tàng có chứa hàng trăm đấu kĩ cùng Thiên giai công pháp này cho dù là những người có mặt tại đây cũng đều có chút hít thở dồn dập, đấu kĩ cùng Thiên giai công pháp cho dù là Cổ tộc cũng chỉ có rất ít, vậy mà ở đây lại tồn tại nhiều đến vậy.

Bất quá, tuy nói đấu kĩ cùng Thiên giai công pháp có chút hấp dẫn người, nhưng ở cái loại cấp bậc như Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế cũng không làm cho bọn hắn có quá nhiều ham muốn, bởi vậy sau khi nhìn qua những Thiên giai công pháp này, ánh mắt của họ liền tập trung tìm kiếm quả Đế phẩm đan kia.

“Mảnh không gian này đã từ lâu rồi không có náo nhiệt như vậy a…”

Trong lúc mọi người đang vì tình huống hiện tại mà nhíu mày, một đạo âm thanh già nua đột nhiên từ không trung truyền đến vang lên trong đầu mỗi người.

Bất ngờ xuất hiện thanh âm tại không trung cũng là làm cho mọi người giật nảy mình, ánh mắt vội vàng ngưng kết tại trên bả vai của tượng đá, ở đó có một đạo thân ảnh già nua đang đứng chắp tay, ánh mắt bình thản nhìn vào những người bên dưới, mục quang như đang nhìn vào loài sâu kiến trước mặt.

“Đà Xá Cổ Đế!”

Ánh mắt quét qua lão giả trước mặt, đám người Tiêu Viêm cũng là có chút kinh hãi, bộ dáng của người kia tựa hồ so với tượng đá không hề sai biệt. Hơn nữa khí chất huyễn lệ đặc biệt kia cũng là không ai có thể làm giả được.

“Cổ Đế còn chưa chết sao?” Ngơ ngác nhìn qua thân ảnh già nua phía trước toát ra uy áp làm cho không ít người hoảng sợ dâng lên ý niệm này trong đầu.

“Chuyện gì xảy ra?” Hồn Thiên Đế sắc mặt có chút khó coi, hắn đưa mắt nhìn qua Hư Vô Thôn Viêm trầm giọng hỏi, hắn cảm nhận được một loại khí tức cao cao tại thượng trên thân ảnh của lão giả trước mặt.

Hư Vô Thôn Viêm đầu có chút ngẩn lên, ánh mắt nhìn về phía lão giả trước mặt, một lát sau chậm rãi nói: “Hắn không phải Đà Xá Cổ Đế … mà chính là Đế phẩm đan kia!”

Nghe được lời nói của Hư Vô Thôn Viêm, bọn người Cổ Nguyên có chút giật mình, trong mắt thoáng hiện kì mang tập trung vào vị lão nhân phía trước.

“Hư Vô Thôn Viêm, ngươi đang làm cái gì ở đây?” Lão nhân vẫn đang trầm mặt phía trước bỗng nhiên phẫn nộ quát.

“Cái gì mà ta đang làm gì ở đây?” Nghe được tiếng quát kia, Hư Vô Thôn Viêm cau mày nói.

“Vô liêm sỉ, nếu như năm đó không có ta giúp đỡ, ngươi và Tịnh Liên Yêu Hỏa liệu có thể xé rách trói buộc để thoát ra không? Các ngươi năm đó cũng là đồng ý sau khi thoát ra sẽ cứu ta ra khỏi đây!” Lão nhân vẻ mặt nghiêm nghị quát.

Nghe được tiếng quát kia, thân thể mọi người có chút chấn động, ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị nhìn về phái Hư Vô Thôn Viêm cùng với Tiểu Y trên vai Tiêu Viêm, bọn hắn vậy mà đã từng bị nhốt tại đây?

Hư Vô Thôn Viêm sắc mặt chợt biến, lông mày khẽ nhíu chặt, trí nhớ không ngừng tìm kiếm chợt thản nhiên nói: “Thật là có lỗi, những lời ngươi vừa nói ta thật không có nhớ được gì, bất quá …”

Hắn dừng lại một chút chợt cười quỷ dị nói: “Bất quá lúc này đây, ta nhưng lại thật sự đến cứu ngươi ra ngoài, cùng ta rời đi…”

Đế phẩm đan khuôn mặt có chút âm lệ, nhìn chằm chằm vào Hư Vô Thôn Viêm thật lâu, đột nhiên ánh mắt chuyển sang phía Tiểu Y trên vai Tiêu Viêm nói: “Tịnh Liên Yêu Hỏa, ngươi có còn nhớ rõ ước định năm đó không?”

“A…” Tiểu Y có chút sững sờ, chợt bám chặt lấy bờ vai Tiêu Viêm, lắc đầu nói: “Ta chưa từng gặp qua ngươi.”

Lời Tiểu Y vừa nói khiến Đế phẩm đan thân thể run lên, chỉ thấy sắc mặt hắn âm trầm như đang nghĩ đến điều gì, hắn chợt nhìn tượng đá bên cạnh cắn răng nói: “Chuyện này là do thủ đoạn của ngươi…”

“Theo chúng ta đi thôi.” Hư Vô Thôn Viêm nhìn qua Đế phẩm đan, cười nói.

“Hừ, chỉ sợ các ngươi muốn lấy bản nguyên của ta mà thôi.” Đế phẩm đan cười lạnh nhìn Hư Vô Thôn Viêm nói.

Hư Vô Thôn Viêm cười một tiếng, sắc mặt nhanh chóng chuyển lạnh nói: “Động thủ.”

“Phanh”

Lời vừa nói ra, Hồn Thiên Đế cũng là đột nhiên bạo xuất, đấu khí ngập trời hóa thành triều tịch hung hăng hướng Đế phẩm đan đánh tới.

“Chút tài mọn mà thôi.” thấy thế Đế phẩm đan chỉ cười nhạt một tiếng, ngón tay điểm nhẹ, năng lượng ngập trời liền bị nhất chỉ phá tan.

“Đế phẩm đan này thật sự khó đối phó, trước đem bắt giữ nó lại không để cho Hồn Thiên Đế có thể đoạt được.” Nhìn Hồn Thiên Đế xuất thủ, Chúc Khôn cũng là trầm giọng lên tiếng.

“Ân, các ngươi phòng bị những người khác bên phía Hồn tộc.”

Cổ Nguyên nhẹ gật đầu dặn dò đám người Tiêu Viêm, liền sau đó thân thể bay vút ra ngoài, nhất thời thiên địa năng lượng có chút cuồng loạn lên, một đạo thiên băng địa liệt công kích liên tục không ngừng hướng phía Đế phẩm đang kia đánh tới.

Đối diện với thế công của Hồn Thiên Đế, Hư Vô Thôn Viêm, Chúc Khôn cùng với Cổ Nguyên bốn người, Đế phẩm đan khuôn mặt vẫn bình tĩnh, hắn mỗi khi giơ tay nhấc chân đều làm cho lòng người khiếp đảm, đem chặn lại thế công của bốn người. Bất quá, tuy nói hắn hiện tại không có vấn đề gì nhưng trong một thời gian cũng là bị cuốn lấy không thể động đậy.

Nhìn Đế phẩm đan lấy sức một người đối kháng với tứ đại cường giả đỉnh phong của đại lục mà không rơi vào thế hạ phong, đám người Tiêu Viêm cũng là không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh. Lúc này đây chỉ là một quả Đế phẩm đan chưa thành hình chứ nếu thật sự là Đế phẩm đan dược thì thực lực của nó đáng sợ đến bậc nào?

Chỉ sợ cho dù là Đấu Đế cường giả đối với nó cũng là phải phí một phen công sức.

Nhìn trận chiến đang diễn ra trên bầu trời, đại quân Hồn tộc cũng bắt đầu động đậy. Nhìn thấy một màn đang diễn ra, trong mắt Tiêu Viêm hàn mang chợt lóe, thủ chưởng vung lên, Viêm Tẫn bọn người liền đem liên quân Hồn tộc chặn lại.

Bị liên quân ngăn trở, cường giả Hồn tộc sắc mặt có chút biến ảo, ngược lại không có ý định xuất thủ, bọn họ muốn đợi kết quả trận chiến đang diễn ra bên trên, bởi bọn chúng cũng minh bạch, trận chiến kia mới là kết quả quan trọng nhất.

Chỉ cần ai có thể đạt được Đế phẩm đan, cục diện liền có thể nghịch chuyển.

Bởi vậy, cho dù bọn hắn lúc này có động thủ như thế nào thì kết quả cũng không được gì.

“Oanh oanh oanh”

Đang lúc mọi người tập trung vào trận chiến bên trên, năm đạo thân ảnh mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa điên cuồng giao kích, năng lượng ba động làm cho đám người đang đứng ở xa cũng phải cảm thấy hoảng sợ, nhưng mà không gian ở đây dường như cực kỳ ổn định nên mặc dù là cái loại này đại chiến nhưng cũng không thể nào đem không gian xé rách.

Ngẩng đầu nhìn trận chiến đang diễn ra, quyền đầu Tiêu Viêm có chút nắm chặt lại, cục diện hiện tại có chút phức tạp, thực lực của Đế phẩm đan hiển hiện thực quá mức khủng bố.

Bởi vậy, hôm nay không chỉ phải phòng bị việc Hồn tộc có thể đoạt được Đế phẩm đan mà còn phải phòng bị việc Cổ Nguyên cùng Chúc Khôn bị thương trong trận chiến với Đế phẩm đan. Hai loại kết cục này nếu xảy ra đều có ảnh hưởng rất xấu đến liên minh đại quân.

Đọc truyện chữ Full