Thuận tay giết chết Mặc Thiên Hà và mấy tên cao thủ Hắc Hồ tộc, tiểu lâu la còn lại, Diệp Trần cũng lười để ý tới, mặc cho người của Thanh Hồ tộc tự mình truy đuổi.
“Đại ân của tiền bối, ta đại biểu Thanh Hồ tộc cảm ơn!”
Thanh Nham Tộc trưởng Thanh Hồ tộc sau khi từ trong lúc khiếp sợ phản ứng lại thì lập tức sử sang lại quần áo một chút, bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, trực tiếp quỳ xuống đất, cung cung kính kính thi lễ một cái.
Những người còn lại của Thanh Hồ tộc thấy thế thì cũng vội vàng thi nhau quỳ rạp xuống đất.
Duy chỉ có Thanh Bảo Nhi, ngây ngốc ở trong chốc lát, lúc này mới phản ứng lại, lập tức cũng muốn hạ thấp thân phận quỳ xuống, tuy nhiên đầu gối nàng còn chưa kịp chạm đất thì lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng vô hình đưa nàng nâng lên, thế là bất kể như thế nào cũng không quỳ xuống nổi.
“Các vị đều đứng lên đi! Chuyện của Bảo Nhi thì chính là chuyện của ta, các ngươi không cần đa lễ!”
Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần thuận tay vung lên, mấy người Thanh Nham cũng lập tức cảm nhận được một cỗ lực nâng vô hình, tất cả đều không tự chủ được mà đứng lên, trong lòng của mỗi người lập tức càng phát ra hoảng sợ.
Mà Thanh Bảo Nhi nghe được lời này của Diệp Trần thì trong lòng lập tức vô cùng vui vẻ, đồng thời cảm thấy lần này mình có thể diện.
…
Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn đường của đám người Thanh Nham, Diệp Trần đi tới chỗ ở của Thanh Hồ tộc.
Toàn bộ kiến trúc của Thanh Hồ tộc đều được dựng lên dựa lưng vào núi, tuy rằng còn chưa được coi là hùng vĩ thế nhưng cũng cao lớn chỉnh tề.
Chỉ chốc lát, Thanh Nham thống báo cho người chuẩn bị tiệc rượu đến chiêu đãi Diệp Trần, mà cao tầng của Thanh Hồ tộc trên cơ bản đều trình diện.
Đáng nhắc tới chính là, ngay cả A Ba Lỗ trước đó bị một chỉ của Diệp Trần bắn cho choáng váng ngất xỉu cũng tới.
Cái tên này trước đó hoàn toàn còn chưa kịp phản ứng đã bị Diệp Trần đánh ngất xỉu, sau khi tỉnh lại tuy được nghe tộc nhân nói về hành động của Diệp Trần, nhưng dù sao cũng không có chứng kiến tận mắt, con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Diệp Trần, lộ ra vẻ ngờ vực.
“Rõ ràng tuổi của cái tên này còn trẻ hơn so với ta mấy tuổi, vậy mà giết Mặc Thiên Hà Tộc trưởng Hắc Hồ tộc, còn có Thiếu chủ và trưởng lão của Đằng Xà tộc! Điều này sao có thể?”
A Ba Lỗ càng nghĩ càng cảm thấy khó mà tin được, nhưng mọi người lại nói chắc như đinh đóng cột, cũng không phải do hắn không tin là được.
Tuy nhiên khi hắn thấy Diệp Trần được tộc nhân vây quanh ở giữa, ngay cả tiểu công chúa Thanh Bảo Nhi của Thanh Hồ tộc bọn họ đều rất nhu thuận ngồi quỳ chân ở bên người hắn, tự mình rót rượu cho hắn thì trong lòng nhất thời ghen ghét dữ dội, cuối cùng thực sự không nhịn được, bỗng nhiên lạnh lùng nói:
“Rõ ràng có tai họa lớn sắp xảy ra, các ngươi thế mà còn cao hứng như vậy?”
Vốn là phòng khách đang huyên nào, nghe được giọng nói đột ngột này thì lập tức yên tĩnh trở lại.
“Làm càn! A Ba Lỗ, ở trước mặt Diệp tiền bối, ngươi làm sao có thể vô lễ như thế?”
Thanh Nham xụ mặt, mở miệng khiển trách.
“Còn không tranh thủ thời gian hướng Diệp tiền bối dập đầu xin lỗi!”
Diệp Trần ngồi ở chủ vị, hai mắt khẽ híp lại một cái, khoát tay áo, nói:
“Không sao cả! Tai họa lớn sắp xảy ra mà ngươi vừa nói là có ý gì?”
A Ba Lỗ vốn cũng là nhất thời kích động mới nói ra lời này, giờ phút này nghênh tiếp ánh mắt Diệp Trần thì lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình rất lớn giống như một một ngọn núi lớn, làm cho hắn cảm thấy tim đập nhanh, lúc này mới chân chính cảm nhận được sự chênh lệch giữa Diệp Trần với mình.
Tuy nhiên, việc đã tới nước này, hắn tự nhiên cũng không thể rút lui, thế là ho nhẹ một tiếng, nói:
“Ta cũng không phải là bất kính đối với Diệp tiền bối, chỉ có điều ta nghe nói, hôm nay Diệp tiền bối giết chết Thiếu chủ Đằng Xà tộc, Đằng Xà tộc này thế nhưng chính là đại bộ tộc đệ nhất ở La Vân sơn trong phạm vi tám trăm dặm, Thiếu chủ của bọn họ bị giết thì bọn họ há sẽ từ bỏ ý đồ?”
A Ba Lỗ vừa thốt ra lời kia, mọi người của Thanh Hồ tộc lập tức thi nhau lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, nhìn về phía Thanh Nham ở một bên, “Đằng Xà tộc này thực lực rất mạnh sao?”
Thanh Nham thấy Diệp Trần hỏi thì lập tức khom người trả lời:
“Khởi bẩm Diệp tiền bối, Đằng Xà tộc này chính là đại bộ tộc đệ nhát rtong phạm vi tám trăm dặm quanh đây, trong tộc họ cao thủ nhiều như mây, chỉ riêng cường giả cấp Hậu đã có mấy vị mà cường giả đệ nhất trong tộc của bọn là Thái thượng trưởng lão Đằng Lâm, nghe nói là một tên cường giả cấp Vương! Hơn nữa còn có truyền ngôn nói, Đằng Xà tộc này cùng với Hoạng tộc hiện nay có chút quan hệ, chỉ là không biết đây là thật hay giả…”
Sau khi Thanh Nham nói xong lời cuối thì vẻ mặt đã hết sức khó coi.
Hắn thấy, Diệp Trần chắc cũng là cường giả cấp Vương, thế nhưng dù sao tuổi cũng còn quá trẻ, chỉ sợ chưa chác có thể đánh lại vị Thái thượng trưởng lão của Đằng Xà tộc kia.
Không nghĩ tới, Diệp Trần nghe được lời này của hắn thì lại chỉ cười nhạt một tiếng, “Chỉ là cấp Vương mà thôi sao? Vậy các ngươi không cần phải lo lắng!”
Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức đều giật mình, sau đó thi nhau hiện ra vẻ vui mừng, đồng thời lại có chút khó có thể tin, trong lòng đều đang cùng nghĩ, “Vị Diệp tiền bối này, thế mà ngay cả cường giả cấp Vương đều không có thể vào mắt, chẳng lẽ là cấp Vương đỉnh phong, hay lại là…”
A Ba Lỗ nghe được điều này thì lập tức không nhịn được, “Nghe ý tứ trong lời nói của Diệp tiền bối, chẳng lẽ tu vi của ngài đã đạt tới cấp Hoàng rồi hay sao?”
Trong giọng nói, rõ ràng lộ ra một cỗ hương vị trào phúng.
Điều này cũng không thể trách A Ba Lỗ vì không tin được, trong Yêu giới, tài nguyên cằn cỗi, tuy rằng linh khí vượt xa ngoại giới thế nhưng cường giả cấp Hoàng trở lên, cũng chính là tương đương với cảnh giới Tiên Nhân ở ngoại giới, phóng nhãn toàn bộ Yêu giới chẳng qua cũng chỉ có mấy vị mà thôi!
Huống chi, Diệp Trần còn trẻ tuổi như thế!
Diệp Trần lại chỉ cười nhạt một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Vừa rồi lúc hắn nói chuyện phiếm với Thanh Nham, đã hiểu rõ đại khái một số tình huống về cường giả ở Yêu giới.
Dựa theo Thanh Nham nói thì ở trong toàn bộ Yêu giới, dường như cũng chỉ có bảy đại tộc mới có cường giả cấp Hoàng tồn tại.
Mà ở trong đó, Cửu Thủ Yêu Hoàng của Kim Mãng tộc là có thực lực mạnh nhất, cho nên Kim Mãng tộc cũng là Hoàng tộc của Yêu giới!
Còn về phàn cấp Đế thì tương đương vơi cảnh giới Địa Tiên ở ngoại gới, bên trong Yêu giới hẳn là sớm đã chưa từng thấy xuất hiện.
Thay lời khác mà nói, chỉ cần chờ thương thế của Diệp Trần hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì ở toàn bộ Yêu giới này, hắn chín là tồn tại vô địch.
“Cũng được, chờ ngay mai ta sẽ trực tiếp đi diệt Đằng Xà tộc, giải quyết cái tai họa ngầm này cho Thanh Hồ tôc, sau đó thì lại rời đi!”
Trong lòng Diệp Trần đang âm thầm suy tính.
Tuy nhiên,
Diệp Trần không có nghĩ tới là, chuyện này thế nhưng không hề đơn giản như hắn nghĩ một chút nào.
…
Cùng lúc đó tại bộ tộc Xà ở bên ngoài trăm dặm:
“Ai nha! Thập tam hoàng tử giá lâm, lão phu không có đón tiếp từ xa! Thật sự là tội đáng chết vạn lần!”
Đằng Giang Tộc trưởng Đằng Xà tộc vô cùng cung kính đón một người đàn ông trẻ tuổi trên người mặc kim bào vào trong phủ.
Mà người đàn ông trẻ tuổi mặc kim bào kia được gọi là Thập Tam hoàng tử, cười nhạt một tiếng, nói:
“Người ngoài không biết, chúng ta đều là người trong nhà, dượng ngươi không cần phải đa lễ! Lần này ta thuận đường mà tới, dự đinh tới đón a Khôn đi Vạn Yêu thành tham gia đại hội bách tộc!”
“Đúng rồi! Làm sao không thấy a Khôn đâu?”
Đằng Giang vội vàng cười làm lành nói:
“Tên nghiệp chướng này! Không biết lại chạy đi càn quấy điều gì, ta đây sẽ phái người đi bắt hắn trở về!”
Đằng Giang nói xong lời này, đang định phân hó hạ nhân đi tìm tung tích nhi tử thì đúng lúc này là có một tên hạ nhân từ ngoài cửa vọt vào, “Tộc trưởng! Không tốt! Thiếu chủ…Thiếu chủ hắn…bị người giết!”
“Cái gì!”
Đằng Giang và Thập Tam hoàng tử nghe được điều này, lập tức tất cả đều biến sắc.
P/S: Ta thích nào….