Chớp mắt một cái, đã trôi qua được hai ngày kể từ ngày Diệp Trần tru sát Thập Tam hoàng tử.
“Diệp tiền bối mời nhìn, hoàng thành đang ở phía trước!”
Thanh Nham chỉ vào một tòa thành trì cao lớn hùng vĩ ở phía trước, vẻ mặt hưng phấn nói.
Hoàng thành là thành trì lớn nhất của Yêu giới cũng là nơi cư trú của Hoàng tộc qua các thời kỳ.
Từ khi thập đại Yêu Vương khai phá Yêu giới tới nay đã hơn hai ngàn năm, trải qua tám cái vương triều mà bây giờ đương quyền thì là Kim Mãng tộc ở trong bộ tộc Xà.
“Oa! Nơi này chính là hoàng thành sao? Thât sự rất đẹp a!”
Thanh Bảo Nhi ở một bên cũng là lần đầu tiên đi tới hoàng thành, đôi mắt đẹp lập tức tỏa sáng.
Vốn Diệp Trần cũng không có ý định mang Thanh Bảo Nhi đi theo, tuy nhiên tiểu nha đầu này cứ đòi đi, Diệp Trần cũng không có từ chối.
Diệp Trần cũng không thể không xoa xoa cái đầu của tiểu nha đầu, cười nói:
“Đây thì coi là gì chứ! So với cao ốc chọc trời cao tới mấy trăm tầng, hoàng thành này của các ngươi thế nhưng kém xa!”
Thanh Bảo Nhi lập tức chớp chớp đôi mắt to, “Diệp Trần ca ca, ngoại giới là nơi nào? Cao ốc mấy trăm tầng vậy mà không bị đổ sập sao? Vậy thì còn sống được như thế nào?”
Ngay cả Thanh Nham ở một bên cũng không thể không lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
Diệp Trần cười ha ha một tiếng, “Trong thời gian ngắn này ta cũng không giải thích rõ ràng được với ngươi, chờ sau này có cơ hội, ta dẫn ngươi đi ngoại giới hay còn gọi là thế giới bên ngoài thế giới này nhìn một chút!”
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp sải bước hướng cánh cửa lớn của hoàng thành đi tới.
Hai cha con Thanh Bảo Nhi vội vàng bước nhanh đi theo.
…
Trước khi Diệp Trần tới, thay đổi quần áo toàn thân bằng quần áo da thú tương đối thường gặp ở trong Yêu giới.
Hơn nữa, lấy tu vi cảnh giới của hắn bây giờ, thân thể hình thái tuy rằng còn chưa thể biến hóa theo ý thích được, thế nhưng làm một chút biến hóa đơn giản thì vẫn rất bình thường.
Lúc này Diệp Trần bất kể là khí tức hay là hình thái đều không khác gì mấy với Yêu tộc.
Huống chi, Yêu giới phong bế quá lâu, chắc là có rất ít người biết tình huống ở ngoại giới.
Cho nên, hắn cũng không cần phải lo lắng sẽ có người nhận ra được thân phận của hắn.
Rất nhanh, ba người đã thuận lợi tiến vào hoàng thành, “Diệp tiền bối, ở trong thập đại Yêu tộc thượng cổ thì Hồ tộc ta có giao tình với Lang tộc hơn ngàn năm, tuy rằng tộc ta ở trăm năm gần đây đã suy bại xuống cấp thế nhưng vẫn luôn duy trì quan hệ tốt đẹp với Lang tộc, chúng ta khó được tới hoàng thành một lần, không bằng đi Lang tộc nhìn xem một chút, ngài cảm thấy thế nào?”
Sau khi tiến vào trong thành, Thanh Nham bỗng nhiên mở miệng đề nghị.
“Lang tộc?”
Diệp Trần không thể không khẽ chau mày, chính là muốn từ chối, tuy nhiên rồi lại bỗng nhiên nhớ tới Lang Vương Khoa Lạc Phu trước đó tiến vào Yêu giới trước hắn một bước, thế là lại đổi chủ ý, gật đầu nói:
“Cũng được!”
…
Hoàng thành rất lớn, gần như lớn bằng bảy tám cái thành phố Thiên Hải cộng lại!
Ba người mất tới gần một giờ, dừng lại trước một tòa phủ đệ lộng lẫy.
“Diệp tiền bối, nơi này chính là Lang Vương phủ!”
Thanh Nham nói xong thì dẫn hai người Diệp Trần và Thanh Bảo Nhi hào hứng hướng cửa lớn của Lang Vương phủ đi tới.
Sau khi thông báo thân phận, hạ nhân của Lang Vương phủ rất cung kính đón ba người vào phủ đệ, sau khi đi qua một vài cái sân thì đi tới một nơi tương tự như phòng khách.
Ba người ngồi ở trong phòng khách chờ một lúc thì có một người đàn ông trẻ tuổi mặc hoa phục từ bên ngoài đi vào, dung mạo cùng với người da trắng ở ngoại giới tương đối giống nhau, “Thanh Nham thúc thúc, đã lâu không gặp!”
Người đàn ông trẻ tuổi cười đi tới, Thanh Nham nhìn thấy người này thì vội vàng bước nhanh đi lên phía trước, đưa bàn tay đặt ở tại ngực, thi lễ một cái, nói:
“Gặp qua Thất vương tử!”
Người đàn ông trẻ tuổi kia lập tức cười ha ha một tiếng, “Thanh Nham thúc thúc khách khí! Thanh Hồ tộc các ngươi cùng với Huyết Lang tộc chúng ta thế nhưng đã có hơn ngàn năm giao tình, ngài và phụ vương lại là luận giao ngang hàng, gọi ta là Uy Liêm là được rồi!”
Lời tuy nói là như vậy nhưng ở trên mặt của tên này lại rõ ràng có thể nhìn thấy vẻ kiêu căng.
Mà lại nói tới đây, ánh mắt của Thất vương tử Uy Liêm lại đảo qua ở trên người Thanh Bảo Nhi và Diệp Trần.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt xinh đẹp của Thanh Bảo Nhi thì trong đôi mắt của Thất vương tử kia rõ ràng hiện lên vẻ cực nóng, lập tức cười tủm tỉm nói:
“Vị này chắc là Bảo Nhi muội muội đi, quả nhiên là quốc sắc thiên hương a!”
Thanh Bảo Nhi cũng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Thất vương tử thì lập tức trong lòng hoảng hốt, theo bản năng trốn ở phía sau Diệp Trần.
Thất vương tử thấy thế thì lập tức nhướng mày, lúc này mới chuyển dời sự chú ý tới trên người Diệp Trần, “Thanh Nham thúc thúc, vị tiểu huynh đệ này là…”
Không đợi Thanh Nham mở miệng, Diệp Trần cười nhạt một tiếng, tựu giới thiệu nói:
“Ta là Diệp Trần bạn của Bảo Nhi!”
Thất vương tử dường như cũng phát giác được, Diệp Trần và Thanh Bảo Nhi có quan hệ mật thiết, hai mắt không thể không khẽ híp lại một cái lộ ra vẻ lạnh lùng.
Tuy rằng ở Yêu giới ở giữa những chủng tộc khác nhau thì cực ít thông hôn, tuy nhiên cũng không phải không có ngoại lệ, huống chi bộ tộc Hồ ly từ trước tới nay luôn được nhắc đến bởi vẻ bề ngoài xinh đẹp.
Từ sau khi bộ tộc Hồ ly xuống dốc, ở hoàng thành có không ít quan lại quyền quý đều sẽ mua sắm nô lệ là nữ Hồ tộc nuôi dưỡng ở trong phủ.
Tuy nhiên, Thanh Bảo Nhi thân là công chúa của Thanh Hồ tộc, vô luận là tư sắc hay là khí chất đều không phải nữ nô lệ Hồ tộc có thể so sánh được
Thanh Nham dường như cũng đã nhận ra tâm tư của Thất vương tử, vội vàng nói tránh đi:
“Đúng rồi, Thất vương tử, Lang Vương đại nhân không có ở trong phủ sao?”
Lúc này Thất vương tử mới đưa ánh mắt rời khỏi dáng người hoàn mỹ kia của Thanh Bảo Nhi, khẽ mỉm cười nói:
“Thanh Nham thúc thúc có chỗ không biết, Lang tộc ta gần đây mới có thêm một cường giả cấp Hoàng, phụ vương thật vất vả mới đưa vị cường giả này mời vào trong phủ, dự định ở trên Đại hội bách tộc vào hai ngày sau lộ một chút vẻ mặt cũng tốt để uy hiếp sáu đại tộc khác!”
“Hơn nữa ngày Đại hội bách tộc được tổ chức sắp đến, phụ vương công vụ bề bộn, sợ là không có thời gian gặp Thanh Nham thúc thúc!”
Nói đến đây, Thất vương tử lần nữa lộ ra vẻ ngạo nhiên.
Thanh Nham một mặt chê cười nói:
“Hiểu! Hiểu! Chúng ta thật ra thì cũng chỉ đi ngang qua quý phủ, cho nên mới muốn vào tiếp kiến Lang Vương đại nhân một chút mà thôi, Lang Vương đại nhân đã lắm công nhiều việc như vậy thì chúng ta cũng sẽ không quấy rầy nữa!”
Nói xong lời này, Thanh Nham chào hỏi chuẩn bị cùng Diệp Trần và Thanh Bảo Nhi rời đi.
Thất vương tử thấy thế thì lập tức cuống lên, tuy nói Thanh Hồ tộc và Huyết Lang tộc bọn hắn là thế giao thế nhưng thực lực và địa vị của hai tộc chênh lệch đã quá xa.
Thanh Nham Tộc trưởng Thanh Hồ tộc này ở trong mắt hắn căn bản không có gì quan trọng, hắm thậm chí đều không có để cho hạ nhân thông báo với phụ vương hắn, vốn định hai câu ba lời sau đó phất đuổi đi như đuổi một con ruồi, thế nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt xinh đẹp của Thanh Bảo Nhi thì ngay lập tức đổi chủ ý, vội vàng ngăn lại đường đi của Thanh Nham cười ha hả nói:
“Đừng nha! Thanh Nham thúc thúc, nếu ngài cứ đi như thế, lúc phụ vương ta trở về mà biết thì kiểu gì cũng sẽ lột da ta!”
“Lại nói, hai ngày nữa, chính là ngày tổ chức Đại hội bách tộc, Thanh Nham thúc thúc các ngươi không phải cũng muốn đi xem sao?”
“Nghe nói lần này, ngay cả đệ nhất nhân Yêu giới chúng ta, Cửu Thủ Yêu Hoàng cũng có khả năng sẽ hiện thân nha!”
Nghe được điều này thì Diệp Trần vốn đã cất bước chuẩn bị rời đi cũng lập tức dừng bước, “Cửu Thủ Yêu Hoàng? Chính là lão tổ tông của Kim Mãng Hoàng tộc kia sao? Có lẽ Thần Long huyết mạch trong cơ thể của hắn càng thêm thuần túy hơn a?”
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần hướng về phía Thanh Nham nhẹ gật đầu, ra hiệu hắn đồng ý.
P/S: Ta thích nào — chương thứ 6