Mà lúc này, ở trên các diễn đàn, các website lớn trên toàn cầu, đã ngày càng nhiều người truy cập vào để xem chương trình phát sóng trực tiếp, khi nghe thấy Diệp Trần đột nhiên mở miệng nói chuyện thì lập tức hoàn toàn bùng nổ.
“Hắn nói hình như là…tiếng Hoa Hạ?”
“Hoá ra không phải người ngoài hành tinh, hắn lại là người Hoa Hạ!”
“Chẳng lẽ là Hoa Hạ quốc bồi dưỡng ra được siêu nhân sao? Thật là đáng sợ!”
“Hắn đây là muốn làm cái gì?”
…
Tất cả mọi người đều nhìn lên tòa nhà quốc hội, đạo thân ảnh vàng óng kia giống như một vị thần, mặc dù chỉ nhìn qua màn hình cũng đã cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách khó mà hình dung.
Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc, run run rẩy rẩy bước rra từ trong đám đông, khom mình hành lễ nói:
“Diệp tiên sinh tôn kính! Ta là Phổ Lãng khắc tổng thống Mỹ quốc, ta đại biểu chính phủ liên bang chân thành hướng ngài thỉnh cầu ngưng chiến!”
Xoạt!
Lời nói này của Phổ Lãng Khắc vừa ra khỏi miệng, vô luận đông đảo nghị viên ở đây hay là các binh lính ở xung quanh cùng với người dân trên toàn cầu quan sát thông qua mạng lưới phát sóng trực tiếp, ngay lập tức tất cả đều xôn xao.
Đường đường là tổng thống của một cường quốc bá chủ toàn cầu hiện nay, vậy mà lại hướng thiếu niên người Hoa Hạ này cầu hòa!
Đây tuyệt đối là một chuyện mà từ lúc Mỹ quốc thành lập từ mấy trăm năm trước cho tới nay, chưa hề cũng chưa từng xuất hiện!
Tất cả các nghị viên và các binh sĩ Mỹ quốc ở xung quanh mọi người đều một mặt lộ vẻ sầu thảm, quả thực không thể chấp nhận được sự nhục nhã vô cùng như vậy.
Thế nhưng là, bọn họ cũng đều hiểu rõ, không chấp nhận cũng phải chấp nhận!
Ngay cả bom nguyên tử cũng không làm gì được người này, ngoại trừ cầu hòa ra thì còn có thể làm gì được khác nữa hay sao?
Trừ khi họ liều cho cá chết lưới rách, làm cho cả thủ đô thậm chí cả toàn bộ Mỹ quốc cũng phải vì đó mà chôn cùng!
Tuy nhiên, không ai có thể nghĩ rằng, khi đối mặt với sự chấp nhận xấu hổ và sỉ nhục của Phổ Lãng Khắc để chủ động cầu hòa thì Diệp Trần lại cười lạnh, “Bây giờ cầu hòa? Không thể không nói là quá muộn một chút đi!”
Nếu không phải trước đó hắn phản ứng rất nhanh thì ở dưới vụ nổ bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ TNT, coi như không chết sự sợ cũng phải trọng thương, việc này Diệp Trần tự nhiên không có khả năng dễ dàng cho qua như vậy.
Phổ Lãng Khắc và mọi người nghe được điều này thì tất cả khuôn mặt đột ngột đột nhiên thay đổi!
Đối với lời nói chủ động cầu hòa của tổng thống Mỹ quốc, cái tên này vẫn còn cự tuyệt!
“Tuy rằng thực lực của ngài rất cường đại, thế nhưng làm việc cũng đừng làm quá mức ngang ngược càn rỡ! Sở dĩ chúng ta chủ động cầu hòa là vì muốn an toàn cho con dân Mỹ quốc chúng ta, chứ không phải là bởi vì sợ ngươi!”
Bên trong các nghị viên có một người đàn ông da trắng mặc đồng phục quân đội đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Trần, lạnh lùng quát lên.
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, “Thật sao? Các ngươi không sợ sao?”
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp thuận tay vung lên.
Oanh!
Một đạo kiếm mang màu tím dài đến gần ngàn mét, từ trên không trung hung hăng bổ xuống dưới!
Bành!
Ầm ầm!
Tòa nhà quốc hội đại biểu cho quyền uy tối cao của Mỹ quốc, lại bị đạo kiếm mang kinh khủng kia, bổ xuống một nhát tách thành hai nửa!
Thậm chí tính cả toàn bộ khuôn viên xung quanh quốc hội cũng hung hăng lắc lư một cái, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Ngay sau đó, Phổ Lãng Khắc và mấy người khác đã bị sốc khi phát hiện ra rằng không chỉ những tòa nhà quốc hội trong nháy mắt trở thành một đống phế tích, tính cả trước mặt bọn họ cũng xuất hiện một vết nứt to lớn sâu tới mấy chục mét!
“Tê ~~ “
Tất cả mọi người thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, hơn nữa cái tên nghị viên trước đó nói không sợ, lập tức bị dọa đến toàn thân run lẩy bẩy, trực tiếp không chịu được áp lực, lại “Phù phù” một tiếng, ngã quỵ trên mặt đất không dám nói nhiều thêm một chữ.
Nếu như một kiếm vừa rồi của Diệp Trần, nhắm ngay vào chính bọn hắn, hắn không hoài nghi chút nào, mấy người bọn hắn vào lúc này chỉ sợ toàn bộ sớm đã chết ở dưới một kiếm này của đối phương!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn thực sự không thể tưởng tượng nổi, uy lực một kích này của đối phương vậy mà kinh khủng tới mức độ như vậy, quả thực không kém gì một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ, hơn nữa quan trọng chính là lực lượng được khống chế quả thực tinh chuẩn đến đáng sợ!
Mọi người cọi lại cũng tương tự bị một chiêu này của Diệp Trần làm cho khiếp sợ tới tột đỉnh, vốn là còn sót lại một chút suy nghĩ phản kháng, vào lúc này lập tức không còn sót lại chút gì.
Những người như bọn họ, mặc dù đều ở một vị trí cao, nhưng bản thân càng ở trên cao thì họ càng sợ chết!
Huống chi, muốn giết chết người ở trước mắt này, trừ khi bọn họ ôm quyết tâm đồng quy vu tận, bồi thêm toàn bộ mấy trăm vạn dân chúng ở thủ đô!
“Đến cùng ngài muốn như thế nào mới bằng lòng dừng tay? Còn xin nói rõ!”
Cuối cùng, Lạp Mỗ Tư Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ quốc hít sâu một hơi, tiến lên một bước, trầm trọng mở miệng nói.
Diệp Trần hừ nhẹ một tiếng, “Rất đơn giản! Ta muốn không phải là cầu hòa mà là đầu hàng vô điều kiện!”
Oanh!
Lời này của Diệp Trần vừa ra khỏi miệng, thì mọi người ở xung quanh đột nhiên trở nên tức giận và giận dữ, mà cư dân mạng trên toàn cầu lúc này đang quan sát trực tiếp, tất cả cũng đều ngạc nhiên.
Đầu hàng vô điều kiện!
Nói cách khác, Mỹ quốc phải hoàn toàn từ bỏ chống cự lại, và trao cho người thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này đến thống trị số phận của đất nước họ.
Đây không phải chỉ là vô cùng nhục nhã, mà là muốn mất nước!
“Yêu cầu này của ngài, không thể không có quá đáng chút a?”
Lạp Mỗ Tư cố nén sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu tức giận nói.
Diệp Trần lại một mặt nhẹ như mây gió, “Nếu không đầu hàng, vậy thì đánh đi!”
Nói xong lời này, Diệp Trần lại giơ Tử Quỳnh Kiếm trong tay lên một lần nữa.
Oanh!
Kiếm quang kinh khủng dài hơn ngàn mét lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Các nghị viên của quốc hội Mỹ quốc đứng cách đó vài trăm mét, vẻ mặt của tất cả mọi người ngay lập tức trở nên trắng bệch, thậm chí có người đã trực tiếp bị dọa cho ngất đi.
Bọn họ không hề hoài nghi chút nào, một kiếm này của Diệp Trần mà rơi xuống thì tất cả những người như bọn họ ở đây khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Cuối cùng, Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc thở dài một cái, chậm rãi nói:
“Nếu như chúng ta đầu hàng, ngài có thể không làm tổn hại tới những người dân vô tội hay không?”
Diệp Trần thản nhiên nói:
“Ta từ Hoa Hạ đến tận đây, đã từng làm tổn hại qua một người dân vô tội nào chưa?”
Mọi người ngay lập tức ngạc nhiên, suy nghĩ kỹ một lúc, thật đúng là như thế!
Diệp Trần mọt đường giết từ Thái Bình Dương cho tới nơi này, hoàn toàn chính xác không có giết một người dân bình thường của Mỹ quốc nào.
“Vậy sau khi đầu hàng thì ngài chuẩn bị xử trí như thế nào?”
Tổng thống Mỹ quốc lại truy vấn.
Cái gọi là đầu hàng vô điều kiện, quốc gia thua trận không có bất kỳ tư cách đàm phán gì, nhất định phải hoàn toàn tiếp nhận xử trí của đối phương, giống như Đảo quốc trước đó, đến nay đều nằm ở dưới sự khống chế của Mỹ quốc.
Diệp Trần hơi trầm ngâm một lát, mới nói:
“Hai điều kiện!”
“Thứ nhất, sau này quân đội Mỹ quốc không được bước vào Á Châu nửa bước!”
“Thứ hai, 10 nghìn tỷ đô la tiền bồi thường chiến tranh!”
Hô!
Nghe được hai cái điều kiện này, Phổ Lãng Khắc cùng với các nghị viên quốc hội thì nhau thở phào nhẹ nhõm.
Hai cái điều kiện mà Diệp Trần nói ra này cũng không tính là hà khắc, nếu như thật sự là như thế cũng không phải là không thể cân nhắc.
Chỉ có điều, một khi bọn họ đầu hàng, thì phải rời khỏi Châu Á vĩnh viễn, đồng thời địa vị bá chủ toàn cầu khó mà giữ được, mà sự sỉ nhục này của bọn họ cũng sẽ bị ghi vào trong lịch sử thế giới mãi mãi.
Thật ra thì, bọn họ lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần sở dĩ phải ép buộc chính phủ Mỹ quốc đầu hàng, ngoại trừ hắn muốn trút cơn giận của chính mình ra, còn phải dùng cái này đến uy hiếp các quốc gia khác trên toàn cầu.
Hắn muốn để cho tất cả mọi người biết được, ngay cả Mỹ quốc dạng cường quốc đệ nhất thế giới bây giờ cũng bị Diệp Trần hắn giẫm ở dưới chân, xem sau này ai còn dám lại đi tìm người thân và bạn bè của hắn để gây chuyện?
“Cho các ngươi thời gian suy nghĩ một tiếng!”
“Một giờ sau, hoặc là giao ra văn kiện đầu hàng, hoặc là chết!”
“Đương nhiên, các ngươi cũng có thể lựa chọn kích nổ tất cả bom hạt nhân của các ngươi, để ba trăm triệu người dân Mỹ quốc các ngươi chôn cùng!”
Quẳng xuống câu nói này, hai tay Diệp Trần thả lỏng ở phía sau, hai mắt nhắm lại, không lên tiếng nói chuyện nữa.
P/S: Ta thích nào….tháng này mọi người tiết kiệm Kim Phiếu quá a….