TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Tu Tiên
Chương 704: Trung tâm di tích

Phốc phốc phốc!

Diệp Trần ở trên thân của U Minh Viêm Xà, thuận tay hư điểm mấy lần, phong bế mấy chỗ yếu hại của nó, sau đó lại cong ngón búng ra:

Sưu!

Một đốm Ngũ Muội chân hỏa được đnáh vào trong cơ thể của U Minh Viêm Xà, “Ngoan ngoãn mang ta tiến vào Tạo Hóa tiên điện, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!”

Sau khi làm mong mọi chuyện, Diệp Trần trực tiếp buông U Minh Viêm Xà ra.

Sau khi thân thể của U Minh Viêm Xà lắc lư một lúc thì hóa thành một nam tử trẻ tuổi dáng người cao gầy mặc á đen.

Yêu thú tứ giai đã có năng lực tạm thời biến hóa thành hình người.

“Nhân loại, thật ra thì coi như ngươi không nói, ta cũng sẽ dẫn các ngươi vào bên trong tiên điện…”

“Ngươi có biết, vì sao chủ nhân nhà ta phải ở lại cái di tích này? Thật ra thì chính là tìm kiếm một truyền nhân có đủ tư cách!”

“Các ngươi thông qua hai cửa thử thách trước đó, đã có tư cách tiến vào Tiên điện, còn về phần có thể trở thành truyền nhân của chủ nhân nhà ta hay không thì phải xem ở tạo hóa của các ngươi!”

U Minh Viêm Xà nói xong, tay áo dài vung lên:

Rầm rầm!

Không gian phía trước lập tức dao động một lúc, vốn là đang ở trên vườn dược liệu mênh mông vô bờ, đột nhiên xuất hiện một tòa cung điện nguy nga.

“Là Tạo Hóa tiên điện!”

“Đây chính là nơi mà Tạo Hóa thiên quân năm đó quy tiên sao?”

“Như thế mà nói, bảo tàng của Tạo Hóa thiên quân chắc chắn ở ngay tại bên trong Tiên điện này rồi?”

“Chỉ là cung điện này, dường như không có cửa vào?”

Mọi người kích động không thôi, nếu không phải thấy Diệp Trần không nói gì thì bọn họ chỉ sợ sớm đã hưng phấn mà xông tới.

“Bên trong Tiên điện này có lẽ không có đơn giản như vậy a?”

Diệp Trần liếc qua U Minh Viêm Xà, lạnh lùng nói.

Hai mắt U Minh Viêm Xà đảo qua một cái, giọng điệu có chút hàm hồ nói:

“Đó là tự nhiên! Muốn kế thừa bảo tàng và truyền thừa của chủ nhân nhà ta nào có đơn giản như vậy? Ngoại trừ phải có thiên phú tu luyện xuất sắc và thiên phú Luyện đan, còn phải có ý chí kiên định cùng với sự sát phạt quả đoán…”

Không đợi U Minh Viêm Xà nói xong, Diệp Trần trực tiếp lắc lắc, ngắt lời nói:

“Lời nói nhảm thì không cần phải nói, trực tiếp nói cho ta, cửa vào ở chỗ nào?”

U Minh Viêm Xà giận mà không dám nói gì, đành phải một mặt hậm hức nuốt những lời nói phía sau trở vào, chỉ vào một cây cột đá to lớn ở trước Tiên điện, chậm rãi nói:

“Chỗ đó chính là cửa vào, các ngươi chỉ cần tới gần cây cột đá thì sẽ tự động bị hút vào bên trong Tiên điện, tiếp nhận thử thách của cùng của chủ nhân nhà ta!”

“Người thông qua thử thách cuối cùng sẽ trở thành thân truyền đệ tử của chủ nhân nhà ta, cũng kế thừa tất cả mọi thứ ở nơi này, bao gồm cả ta trong đó!”

Lời kia của U Minh Viêm Xà vừa mới thốt ra, hai mắt của tất cả mọi người đều tỏa sáng, nếu như ai có thể kế thừa truyền thừa và bảo tàng của Tạo Hóa thiên quân thì không thể nghi ngờ là một bước lên trời a!

Thử hỏi chẳng nhẽ không muốn?

“Ta tới trước!”

Vô Ngân công tử hét lớn một tiếng, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái đã vọt ra ngoài.

Diệp Trần khẽ chau mày, tuy nhiên cuối cùng cũng không có ngăn cản.

Tạo Hóa thiên quân ở trong mắt những người này có lẽ là tồn tại rất mạnh, thế nhưng theo Diệp Trần thì căn bản không đáng giá nhắc tới.

Phải biết, đời trước của hắn, ngay cả mộ của tiên nhân chân chính cũng đã từng tiến vào, tùy tiện xuất ra một cáo bảo bối hoặc một bộ công pháp đều không phải chỉ là một cái di tích của cảnh giới Hóa Thần là có thể so sánh được.

Huống chi, hắn cũng không cho rằng, U Minh Viêm Xà này làm sao có thể dễ dàng như thế đã nói ra cửa vào cho bọn hắn.

Bạch!

Vô Ngân công tử vọt tới trước cột đá kia, không gian lập tức dao động một trận, cả ngươi đột nhiên biến mất.

Mọi người còn lại thấy Diệp Trần cũng không có ngăn cản Vô Ngân công tử thì lập tức đều thở phào nhẹ nhõm, lập tức không do dự nữa, thi nhau vọt tới.

Chớp mắt một cái, ngoại trừ Diệp Trần và Thanh La tiểu thư kia ra, tất cả mọi người đều tiến vào bên trong.

“Vì sao ngươi không đi vào? Không phải là không đúng chỗ nào chứ?”

Thanh La tiểu thư nhìn qua Diệp Trần, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ thăm dò.

Diệp Trần không có để ý tới câu hỏi của nàng, ngược lại bàn tay đặt ở trên vai của U Minh Viêm Xà, “Người nên đi đều đi, ngươi có phải cũng nên nói ra cửa vào chân chính rồi hay không?”

U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn, sau đó miễn cường cười đùa nói:

“Ngươi, nhân loại, lời này của ngươi là có ý gì? Làm sao ta lại nghe không hiểu?”

Khóe miệng Diệp Trần nhếch lên, “Không hiểu đúng không? Xem ra ta cần phải giúp đầu óc của ngươi tỉnh táo một chút mới được!”

Nói xong, Diệp Trần lật bàn tay một cái:

Đằng!

Một đoàn hỏa diễm màu đỏ tươi từ bên trong bàn tay của Diệp Trần dâng lên.

“Ngũ Muội chân hỏa!!”

U Minh Viêm Xà lập tức dọa đến toàn thân run lên, vẻ mặt lập tức trắng bệch vô cùng.

Diệp Trần giống như cười mà không phải cười nói:

“Bây giờ có thể nói cho ta cửa vào thật sự chưa?”

U Minh Viêm Xà lập tức lộ ra vẻ mặt sụp đổ, vội vàng nói:

“Ta nói, ta nói là được rồi! Cửa vào thật sự thật ra thì luôn luôn nắm giữ ở trên tay của ta!”

“Trước khi chủ nhân quy tiên, bố trí cái di tích này, chẳng những là muốn tìm kiếm truyền nhân, cũng là vì muốn tìm kiếm một cái chủ nhân mới cho ta, cho nên có thể có thể tiến vào di tích trung tâm hay không thì tất cả đều do ta!”

Thanh La ở một bên nghe được điều này thì đôi mắt đẹp lập tức trừng một cái, “Như vậy nói cách khác, cái cửa vừa rồi là giả? Vậy mấy người kia đến cùng là đi nơi nào? Sẽ không phải bị ngươi hại chết chứ?”

U Minh Viêm Xà cũng không biết Diệp Trần có quan hệ gì với đám Vô Ngân công tử cho nên vội vàng giải thích nói:

“Không không không! Cái cửa kia hoàn toàn chính xác không phải là lối vào Tiên điện mà là cửa rời đi khỏi nơi này, những bằng hữu kia của các ngươi đã được an toàn đưa ra khỏi nơi này, chắc chắn sẽ không có việc gì!”

Hóa ra, trong lòng U Minh Viêm Xà này cực hận Diệp Trần, tự nhiên không hi vọng hắn trở thành chủ nhân mới của chính mình, cho nên cố ý nói lối ra thành cửa vào Tiên điện, chính là hi vọng có thể sớm một chút tiễn đưa tên ôn thần này ra khỏi đây.

Tuy nhiên, Nó không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà có thể liếc mắt là đã khám phá ra âm mưu của nó.

“Bớt nói nhảm! Lập tức đưa ta tiến vào bên trong trung tâm của di tích, bằng không ta không ngại hủy đi toàn bộ nơi này!”

Diệp Trần lần nữa lạnh lùng mở miệng.

“Được rồi!”

U Minh Viêm Xà nằng nề hít vào một hơi, đã ủ rũ hoàn toàn, vốn là dưa theo chủ nhân của nó, Tạo Hóa thiên quân thiết lập chỉ có tu chân giả cảnh giới dưới cảnh giới Nguyên Anh mới có thể tiến vào bên trong.

Mà có nó là con yêu thú tứ giai đỉnh phong tọa trấn, theo lý thuyết mà nói thì đủ để chưởng khống hoàn toàn vùng thế giới này.

Thế nhưng Tạo Hóa thiên quân và U Minh Viêm Xà, ngìn tính vạn tính cũng không có tính tới, thế mà lại có một tên yêu nghiệt như Diệp Trần tới!

Rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, thế mà có thể dễ dàng chà đạp yêu thú cấp bậc tứ giai đỉnh phong!

Mà càng làm cho nó buồn bực là, tiểu tử Nhân tộc này chẳng những thực lực nghịch thiên, còn xảo trái không bình thường, từ đầu đến cuối đều găt goa nắm nó, không hề có lực đánh trả.

“Cái tên này đến cùng là cái gì quái vật?”

U Minh Viêm Xà càng nghĩ càng cảm thấy uất ức, nhưng mạng nhỏ của nó nằm ở trong tay Diệp Trần, căn bản không thể phản kháng.

Bá bá bá!

Sau khi U Minh Viêm Xà rất nhanh đã kết xuất từng đạo chú ấn:

Ầm ầm!

Không gian xung quanh bỗng nhiên dao động một trận, sau một khắc, hai người Diệp Trần và Thanh La phát hiện, bản thân mình đã ở bên trong một tòa đại điện rộng lớn.

Mà ở sâu trong cung điện kia, là một cái vương tọa vàng son lộng lẫy, mà ở ở trên đỉnh của chiếc vương tọa kia có một viên hạt câu màu xanh đen, tỏa ra khí tức mê người, để cho người ta không tự chủ được mà muốn tới gần.

“Đây chính là Tạo Hóa tiên châu?”

Thanh La không khỏi thất thanh nói.

Mà bên trong đôi mắt Diệp Trần cũng hiện ra một vệt kinh hỉ.

P/S: Ta thích nào….Chương thứ 3…ủng hộ à, không có bạn mình cảm thấy nàm thao á á á…

Đọc truyện chữ Full