Ông lão áo bào xanh lập tức kinh ngạc, lúc này mới chợt nhớ tới, hắn vừa rồi nhìn thấy Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm thì thực sự kích động quá mức, trong lúc nhất thời vậy mà quên cái này đi.
“Xin hỏi Diệp tiên sinh, không biết một bình này lại là đan dược gì?”
Ông lão mặc áo bào xanh không có vội vàng mở bình thuốc là mà là cười theo hướng Diệp Trần mở miệng hỏi.
“Cũng là Hóa Anh đan! Chỉ có điều phẩm cấp cùng trước đó có chỗ khác biệt!”
Diệp Trần nhấp một ngụm nước trà, thuận miệng trả lời một câu.
Ông lão mặc áo bào xanh đầu tiên là sững sờ, sau đó thì hiểu rõ ra, nghĩ thầm, “Hai viên Hóa Anh đan trước đó thế nhưng là đan dược phẩm cấp tinh phẩm, vậy đan dược trong bình ngọc này hơn phân nửa hẳn là phẩm cấp phổ thông, hoặc có thể là phẩm cấp thô chế a? Dù sao cho dù là Luyện đan tông sư ngũ phẩm muốn luyện chế ra Hóa Anh đan phẩm cấp tinh phẩm cũng không phải là một chuyện dễ dàng!”
Vừa nghĩ đến đây, ông lão áo bào xanh hơi có chút thất vọng, tuy nhiên vẫn là dựa theo phép tắc từ từ mở bình đan ra.
Tuy nhiên, ngay vào trong nháy mắt khi hắn mở bình đan ra:
Ầm ầm!
Không gian xung quanh bỗng nhiên lắc lư một trận, quả thực giống như xảy ra cơn địa chấn!
Ngay sau đó, ở trong ánh mắt khiếp sợ không gì sánh nổi của ông lão áo bào xanh, một viên đan dược với ánh sáng vàng kim vậy mà tự động từ trong bình treo lơ lửng giữa trời mà lên!
Hô hô hô ~
Một mùi hương đan dược nồng đâm làm cho lòng người say mê trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Thiên Tàng các!
Chẳng mấy chốc, thậm chí ở bên trong phạm vi vài trăm dặm đều bị cỗ đan hương này bao phủ!
“Cái này, cái này, cái này…”
Hai mắt ông lão mặc áo bào xanh gắt gao nhìn chằm chằm viên đan dược trước mắt này, thân thể không kìm lòng được mà rung động kịch liệt, đã kích động tới nỗi thân hình run rẩy như bị điện giật, cả lời nói cũng không nói ra được, “Đây chẳng lẽ…chính là bảo đan…trong truyền thuyết sao?”
Bạch!
Bạch!
Bạch!
Cửa đại điện đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh già nua có khí tức cường hãn, giống như quỷ mị.
Mà sau khi ba đạo thân ảnh già nua này xuất hiện thì cả ba đều găt gao nhìn chằm chằm vào viên bảo đan màu vàng kim trước mắt này, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ cực nóng nồng đậm:
“Hóa Anh đan phẩm cấp hoàn mỹ sao?”
“Không nghĩ tới thời gian trôi qua đã hơn mười năm, Thiên Tàng các chúng ta lại có bản đan xuất hiện!”
“Bảo đan này là vật của ngươi nào?”
…
Sau khi ba ông lão tiến vào đại điện, tất cả đều nhìn chằm chằm vào viên Hóa Anh đan kia, thi nhau mở miệng nói.
Ông lão áo bào xanh và nữ tử quyến rũ kia nhìn thấy ba ông lão này thì lập tức khom mình hành lễ, “Bái kiến ba vị trưởng lão! Bảo đan này là vật của vị Diệp tiên sinh này muốn đấu giá ở chỗ chúng ta!”
“Ồ?”
Một ông lão trong đó, nghe được điều này thì trực tiếp tiến lên một bước bỗng nhiên vươn tay chộp về phía viên Hóa Anh đan kia.
Diệp Trần thấy thế thì lập tức nhướng mày bước lên trước một bước vẫy tay một trảo:
Sưu!
Hai bình đan dược kia trước tiên bị hút vào trong lòng bàn tay Diệp Trần.
“Ồ!”
Ông lão kia rõ ràng không nghĩ tới, một trảo vừa rồi của chính mình thế mà lại thất thủ, không thể không lại quan sát Diệp Trần một phen, vẻ mặt kinh hãi càng đậm, “Rõ ràng chỉ có cảnh giới Kim Đan, vậy mà có thể cướp được đồ vật dưới tay của lão phu, có ý tứ!”
Diệp Trần lạnh lùng lườm ông lão ki:
“Làm sao? Thiên Tàng các của các ngươi chính là làm buôn bán như vậy sao? Nhìn thấy đồ tốt thì muốn đụng thủ cứng rắn đoạt?”
“Ngươi!…”
Hai mắt ông lão kia trừng một cái, râu ria đều giận đến thổi lên.
Lúc này, một ông lão cao gầy ở bên canh mở miệng cười nói:
“Vị tiểu hữu này, ngươi tuyệt đối không nên hiểu lầm! Lão Lý làm việc lỗ mãng ta thay hắn xin lỗi ngươi!”
“Thiên Tàng các ta ở Vân Đan thành từu trước đến nay không gạt bất cứ ai, làm sao có thể đoạt đồ của khách hàng đây?”
Tên ông lão được gọi là “Lão Lý” cũng lập tức nói theo:
“Đúng rồi! Viên Hóa Anh đan phẩm cấp hoàn mỹ này của ngươi mặc dù không tệ, nhưng bản trưởng lão còn không có để vào trong mắt, bản trưởng lão chỉ muốn cẩn thận xác nhận một chút mà thôi!”
Diệp Trần thấy hai người cũng không giống như nói dối, hơn nữa khí tức của ba ông lão trước mắt này đều chỉ có cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong mà thôi, Hóa Anh đan đối với bọn hắn mà nói hoàn toàn chính xác không có ý nghĩa gì.
Tên ông lão cao gầy kia thấy một mặt cảnh giác của Diệp Trần, ngược lại nhìn về phía nữ tử quyến rũ kia xụ mặt nói:
“Vị Diệp tiên sinh này đã muốn bán đấu giá vật phẩm ở Thiên Tàng các chúng ta, ngươi còn không nhanh một chút lấy khế văn tới!”
Vị nữ tử quyền rũ kia thấy ngay cả ba vị trưởng lão tọa trấn Thiên Tàng các cũng đều xuất động, nơi nào còn dám trì hoãn, liền vội vàng gật đầu xưng phải, chuẩn bị đi xuống dưới.
Lần này, hiệu suất làm việc của nữ tử quyến rũ kia rất cao gần như chỉ trong chớp mắt đã đi mà trở lại, trong tay cầm lấy một tờ giấy trắng màu vàng kim, trên đó viết mấy hàng chữ vàng.
Diệp Trần biết, đây là giấy khế ước thông dụng ở Tu Chân giới, sau khi hai bên mua bán ước định cẩn thận xong còn phải khắc tinh thần lạc ấn của chính mình vào trong đó, một khi trái với điều ước, chẳng những sẽ gặp phản tinh thần phản phệ, sẽ còn bị thân bại danh liệt trong vòng tròn thương mại.
“Diệp tiên sinh, lão phu tự mình ký tên với ngươi lên văn kiện khế ước, lần này ngươi dù sao cũng nên yên tâm a?”
Ông lão cao gầy kia cười tủm tỉm mở miệng nói.
Thiên Tàng các bọn họ mặc dù là phòng đấu giá lớn nhất Vân Đan thành, thế nhưng những năm gần đây đã có chút suy bại, rất có xu thế bị lu mờ bởi một số nhà phòng đấu giá khác.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một viên bảo đan như vậy, nếu có thể tuyên truyền thật tốt một phen mà nói, nhất định có thể tăng lên rất nhiều uy vọng và danh khí của Thiên Tàng các bọn họ.
Cho nên, bọn họ bất kể như thế nào cũng không thể bỏ lỡ cuộc mua bán này!
Diệp Trần hơi suy nghĩ một chút thì gật đầu đáp ứng, hắn thật ra thì căn bản không sợ Thiên Tàng các làm trái với điều ước, nếu đối phương thật dám tham ô đồ vật của hắn, trực tiếp diệt đi là được!
Chẳng mấy chốc, hai bên ký văn kiện khế ước, Diệp Trần cũng ném hai bình đan dược này cho nữ tử quyến rũ kia, lúc nữ tử quyến rũ kia tiếp nhận hai bình đan dược kia thì vẻ mặt trở nên trắng bệch, thân thể mềm mại cũng nhịn không được mà rung động một trận.
Phải biết, đừng nhìn lấy đây chỉ có ba viên đan dược, thế nhưng lại có giá trị mấy trăm vạn linh thạch, chỉ cần có điều gì xảy ra ngoài ý muốn, nàng ta coi như lấy chính mình bán đi chỉ sợ cũng không bồi thường nổi!
…
Sau khi văn kiện kế ước ký kết xong thì Diệp Trần ngay lập tức được mời đến phòng nhỏ xa hoa nhất dành cho khách quý của phòng đấu giá, đứng ở trên ban công trong phòng khách là có thể nhìn xuống tình huống toàn bộ trong phòng đấu giá.
Chỉ có điều, cách buổi đấu giá hội lúc này còn có khoảng thời gian mấy giờ.
Trong phòng khách được trang trí rất xa hoa, hơn nữa các loại rượu ngon, mỹ thực, món nào cần có đều có, thậm chí Thiên Tàng các còn chuẩn bị mười mỹ nữ dành cho Diệp Trần, tuy nhiên lại bị Diệp Trần cự tuyệt.
Trong lúc rảnh rỗi, Diệp Trần thuận tiện bố trí đạo cấm chế ở xung quanh, ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyện.
Nói đến đây, sau khi hắn đi tới đại tinh vực trung tâm thì dường như chưa từng tu luyện thật tốt một lần nào, nhưng Linh khí ở Tu Chân giới nồng đậm, cho dù không tu luyện chút nào thì tu vi của hắn bây giờ cũng đã đạt tới cảnh giới Kim Đan tầng tám đỉnh phong.
Trong phòng khách bố trí Tụ Linh trận cao cấp, linh khí ngược lại là rất nồng đậm, Diệp Trần thi triển toàn lực Thôn Thiên thần công ra, lượng lớn linh khí xung quanh lập tức giống như nước chảy rót vào trong cơ thể Diệp Trần chuyển hóa thành chân nguyên chưa đựng trong đan điền.
Chỉ chớp mắt, bốn năm tiếng đã đi qua:
“Oanh!”
Một mực đang ở trong trạng thái tu luyện, thân thể Diệp Trần bỗng nhiên chấn động, sau đó thì khí tức trên người cũng theo đó mà tăng vọt!
Cảnh giới Kim Đan tầng chín, đến!
Sau khi thuận lợi đột phá, Diệp Trần lại hơi điều tức một lát, thuận tay hủy đi cấm chế ở xung quanh, mà lúc này bên ngoài phòng khách nhỏ, phòng đấu giá lớn thì sớm đã đông nghìn nghịt, rất náo nhiệt!
Rất rõ ràng, hội đấu giá đã sắp kéo ra màn che!
P/S: Ta thích nào….chương 4