Oanh!
Diệp Trần ngay lập tức thuận tay trảo một cái, một dạo bóng mờ màu vàng ỏng hình bàn tay khổng lồ trong nháy mắt tóm lấy Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Tuy nhiên,
Ngya vào lúc Diệp Trần chuẩn bị xuất thủ giết chết Đồ Tô Nguyên Nhượng:
Ầm ầm!
Đột nhiên một giọng nói vang vọng đất trời, bao hàm lửa giận vô tận giống như tiếng sấm cuồn cuộn đột nhiên trên trời cao truyền vang ra!
“Là tên trời đánh nào hại chết con của ta! Đồ Tô Bá Thiên ta hôm nay phải chém hắn thành muôn mảnh!!”
Nghe được giọng nói này vang lên, trong đám người vây xem xung quanh lập tức sôi trào.
“Đồ Tô Bá Thiên! Chắc là vị lão gia chủ của Đồ Tô gia kia, vị trưởng lão đứng đầu thập đại trưởng lão của Vân Đan tông kia?”
“Nói nhảm, ngoại trừ vị Đồ Tô trưởng lão này, Vân Đan thành này còn có người thứ hai nào tên là Đồ Tô Bá Thiên sao?”
“Vị Đồ Tô trưởng lão này nhưng là Hóa Thần thiên quân chân chính, hơn nữa ở toàn bộ tinh vực Vân Đan tinh, thực lực đều đủ để chen vào năm vị trí đầu!”
“Lần này tiểu tử kia phải xui xẻo!”
…
Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, ở nơi xa trên không trung, xuất hiện bóng dáng một ông lão mặc áo màu tím trên người đầy bá khí.
Trước một giây, cái bóng hình kia còn đang ở phía ngoài hơn mười dặm, một khắc sau cũng đã đi tới trước mặt mọi người.
“Gia gia!!”
Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần bắt, nhìn thấy ông lão áo bào tím này xuất hiện thì vẻ mặt lập tức vui mừng như điên, lập tức cao giọng la lên.
Đồ Tô Bá Thiên nhìn thấy thi thể Đồ Tô Huyền ở phía dưới và Đồ Tô Nguyên Nhượng bị Diệp Trần nắm ở trong lòng bàn tay, lông mày lập tức nhíu một cái, sát khí trên người ngút trời, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, đôi mắt còn hiện ra vẻ kinh ngạc nghi ngờ, “Tiểu tử! Chính là ngươi giết con ta?”
“Gia gia, cứu ta! Nhanh cứu ta a!!”
Ngay vào lúc Đồ Tô Bá Thiên đang nghi hoặc không hiểu, Đồ Tô Nguyên Nhượng lần nữa hô to cầu cứu, Đồ Tô Bá Thiên đành phải thu sự nghi hoặc trong lòng vào, giọng nói lạnh lùng nói:
“Tiểu tử! Bản tọa không cần biết ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ gì, giết hại con của ta, bây giờ thả tôn nhi của ta ra, bản tọa có thể cân nhắc lưu ngươi một cái toàn thây! Bằng không mà nói bản tọa chắc chắn sẽ để ngươi muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong!”
Cùng lúc nói ra lời này, khí tức trên người Đồ Tô Bá Thiên cùng hoàn toàn phóng thích ra ngoài.
Ầm ầm!
Chẳng những Thiên Tàng các ở phía dưới toàn bộ ầm vang sụp đổ, tất cả kiến trúc trong phạm vi mấy ngàn mét cũng đều bị san thành bình địa.
Thậm chí, ngay cả toàn bộ Vân Đan thành dường như cũng bị chấn động mạnh, giống như xảy ra một cơn địa chấn rất lớn!
Ngay cả Diệp Trần cảm nhận khí tức trên người của Đồ Tô bá Thiên cũng không thể không khẽ nhíu mày, “Hóa Thần hậu kỳ sao? Khó trách có thể trở thành trưởng lão đứng đầu trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông!”
Chỉ nói luận về tu vi mà nói, thực lực của Đồ Tô Bá Thiên này so với Huyết Thiên Hải trước đó còn phải mạnh hơn một bậc.
Tuy nhiên, thứ mà thật sự khiến cho Diệp Trần cảm thấy có chút uy hiếp cũng không phải là Đồ Tô Bá Thiên này, mà là hắn có thể mơ hồ cảm nhận được ở xung quanh nơi xa dường như có mấy đạo khí tức không yếu hơn so với Đồ Tô Bá Thiên!
Dù sao, tinh vực Vân Đan này chính là tinh vực cấp sáu, cho dù bởi nguyên nhân Luyện đan sư chiếm đa số nên sức chiến đấu cũng không quá mạnh, nhưng lại cũng không phải là tinh vực Cự Môn trước đó có khả năng đánh đồng!
Nếu như mấy đạo khí tức xung quanh kia cùng nhau ra tay với hắn lại hoặc là đang trong lúc đánh nhau thì đột nhiên đánh lén hắn thì sợ rằng sẽ tạo ra phiền phức không nhỏ cho hắn.
Cho nên, đối phó Đồ Tô Bá Thiên trước mắt này, hắn nhất định phải lấy thủ đoạn cường thế tốc chiến tốc thắng!
Chỉ có như vậy mới trong một lần hành động chấn nhiếp mấy đạo khí tức kia để cho bọn họ không kịp xuất thủ trợ giúp.
Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, “Lão đầu, muốn mạng nhỏ của tôn tử của ngươi đúng không? Được, ta cho ngươi!”
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp ném Đồ Tô Nguyên Nhượng về phía Đồ Tô Bá Thiên.
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh thi nhau gật đầu:
“Quả nhiên a! Đối mặt với Hóa Thần thiên quân chân chính như Đồ Tô trưởng lão này thì tiểu tử này cũng không phách lối nổi a!”
“Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, thủ đoạn của Hóa Thần thiên quân cũng không phải chúng ta có thể tưởng tượng!”
“Sớm biết như thế thì cần gì phải làm tới mức này! Cho dù hắn thả đại công tử Đồ Tô gia, Đồ Tô trưởng lão cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!”
…
Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Đồ Tô Nguyên Nhược bị Diệp Trần ném như ném rác rưởi về phía Đồ Tô Bá Thiên.
“Hừ! Tiểu tử, coi như ngươi thức thời! Bản tọa…hả?”
Mắt thấy Đồ Tô Nguyên Nhược bay tới trước mặt, Đồ Tô Bá Thiên muốn đưa tay ra đón thì lại bỗng nhiên cảm nhận được một chút khác thường, sắc mặt không thể không hơi đổi một chút, vội vàng lui lại mấy chục mét:
“Bành!”
Ngay vào trong nháy mắt Đồ Tô Bá Thiên lùi lại kia, Đồ Tô Nguyên Nhượng ở trên không trung vậy mà như một quả bom ầm vang nổ tung lên!
Hoá ra,
Diệp Trần ném Đồ Tô Nguyên Nhượng qua là giả vờ, làm cho đối phương và tất cả mọi người ở đây hiểu nhầm là hắn nhận sợ, nhưng sớm đã lặng lẽo đánh một đạo công kích vào trong thân thể của Đồ Tô Nguyên Nhượng.
Nếu không phải Đồ Tô Bá Thiên có phản ứng rất nhanh thì lúc này cũng đã bị thương không nhẹ!
Đồ Tô Bá Thiên trọn vẹn sử sốt một lúc lâu mới phản ứng lại là chuyện gì đã xảy ra, nhìn qua Đồ Tô Nguyên Nhượng kia đã hóa thành một đám sương máu thì lập tức tức giận đến con mắt đều muốn phun ra lửa!
Mà vào lúc này, ngai tại trong giây lát Đồ Tô Bá Thiên ngây người thì Diệp Trần sớm đã thông qua thần thông Súc Địa Thành Thốn đuổi sát tới, “Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!”
Oanh!
Diệp Trần chính là muốn thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, làm cho đối phương mất cảnh giác sau đó tốc chiến tốc thắng, cho nên vừa lên tới thì trực tiếp thi triển ra Ngịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ sáu!
Ầm ầm!
Sau một khắc, ở trong ánh mắt khó có thể tin được của tất cả mọi người, khí tức trên thân Diệp Trần vậy mà hiện lên sự tăng trưởng bùng nổ, trong nháy mắt tăng lên gấp mấy chục lần!
Thậm chí một lần hành động vượt qua khí thế ngập trời của Đồ Tô Bá Thiên!
“Điều này sao có thể!”
“Chẳng lẽ lúc trước hắn che giấu thực lực?”
“Thế nhưng rõ ràng chỉ có lực lượng Kim Đan a?”
“Cái tên này đến cùng là quái vật gì?”
…
Vào lúc này, mấy đại cường giả lặng lẽ ẩn giấu ở trong bóng tối, tất cả lập tức đều nhịn không được mà thi nhau kinh hô lên.
Mà Đồ Tô Bá Thiên kia thì rất rõ ràng ở trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, cả người cũng vì đó mà ngẩn tò te:
“Cái gì!!”
Mà ngay trong nháy mắt lúc thần kinh của hắn treo ngược cành cây thì Diệp Trần đã gọi Tử Quỳnh kiếm ra, hung hăng chém xuống tới một kiếm.
Oanh!
Một kiếm cường đại này quả thực không cách nào có thể dùng lời nói để mà hình dung, như thể ngay cả thiên địa cũng phải bị nó chém thành hai nửa!
Xoẹt xẹt á!
Không gian rõ ràng bị vỡ ra, giống như một cái lưỡi hái của tử thần tới gần phía Đồ Tô Bá Thiên ở phía dưới!
“Không!!”
Đồ Tô Bá Thiên lập tức rống lớn một tiếng, lúc này mới cuống quýt nhớ tới phải ngăn cản.
Đáng tiếc hắn khinh địch quá mức, một sai lầm nhỏ cũng dẫn tới trò chơi kết thúc, vốn cũng không phải là đối thủ của Diệp Trần vào lúc này mà bây giờ lại đang ở dưới trạng thái kinh hoảng thất thố thì làm sao có thể chống đỡ được?
“Bành!”
Đồ Tô Thiên Bá thậm chí ngay cả pháp bảo cũng không kịp gọi ra thì đã bị một kiếm báo đạo vô song này của Diệp Trần trực tiếp chém thành hai nửa tính luôn cả nguyên thần trong cơ thể cũng bị giảo sát!
Thủ tịch đại trưởng lão của Vân Đan tông, chết!
P/S: Ta thích nào…chương 2