Không khí trên đồi trở nên nặng nề, lành lạnh.
Từ Hoang sắc mặt khó coi, không ngờ rằng Cơ Huyền chẳng trực tiếp tìm họ mà lại chỉa mũi giáo sang nhóm Trầm Thương Sinh.
– Hắn đinh dùng gậy ông đập lưng ông.
Ôn Thanh Tuyền chậm rãi nói.
Mục Trần mấy ngay nay bẻ nanh chặt vuốt của Cơ Huyền, xem ra lúc này tên kia đã chọn phương thức giống như vậy, ra tay thanh trừng chi đội còn lại của Bắc Thương linh viện, trả đũa Mục Trần.
– Cơ Huyền làm việc rất cẩn thận, hắn biết hành động như vậy tất nhiên người sẽ không khoanh tay đứng nhìn, do đó ta chắc chắn hắn có chuẩn bị.
Lạc Li trầm tư.
Mục Trần gật gù. Cơ Huyền tâm cơ thâm trầm, nếu không chắc chắn sẽ không ra tay, hiện tại đã có hành động, chẳng phải tên kia đã có cách không cần phải kiêng dè nữa sao?
Chuyện gì có thể khiến hắn không còn e ngại nữa?
Mục Trần mắt lóe sáng, sát khí nhàn nhạt. Đối thủ này đến giờ vẫn khó đối phó như thế.
– Chúng ta làm gì đây?
Mọi người đền nhìn Mục Trần, Cơ Huyền đã có chuẩn bị, nếu manh động không chừng lại lọt vào bẫy của đối phương, e rằng khó tránh khỏi chiến đấu thảm khốc.
Mà tình hình hiện tại, e rằng Mục Trần cũng không nắm tuyệt đối thắng lợi.
Mục Trần từ khi có chủ ý tấn công vây cánh của hắn, đã đoán rằng Cơ Huyền sẽ không dám dễ dàng phản kích, chỉ có thể im lặng chờ thời cơ, và việc án binh bất động đó sẽ khiến danh tiếng của hắn suy giảm.
Sự việc diễn ra đúng như Mục Trần đã dự liệu, nhưng lại có biến số bất ngờ xảy ra, Trầm Thương Sinh chẳng biết từ đâu chui lên lại xông vào top 16, bại lộ hành tung trong mắt Cơ Huyền.
Thành ra chiêu này của Cơ Huyền lại trả mũi dùi dư luận quay trở về Mục Trần, lúc này chắc chắn có nhiều người chú ý quan sát, chờ đợi phản ứng của Mục Trần.
Nên án binh bất động, hay là mạo hiểm đến cứu viện mặc cho Cơ Huyền đã có chuẩn bị?
Án binh bất động sẽ khiến cho danh tiếng Mục Trần tổn hại không nhỏ, dù sao thì họa cũng do hắn mà ra, hiện tại Cơ Huyền lại trút giận lên đám người Trầm Thương Sinh mà Mục Trần khoanh tay đứng nhìn, thì chắc chắn không ít kẻ chê cười đàm tiếu.
Nhưng nếu hành động mà thất bại, Cơ Huyền sẽ không để cho hắn cơ hội trở mình.
Mục Trần chậm rãi nhắm mắt, lúc mở mắt trở lại, thần sắc đã bình tĩnh hơn.
Rồi nhẹ nhàng nói:
– Đi thôi! Bất kể Cơ Huyền đã chuẩn bị thứ gì để đối phó ta, tình huống này nếu chúng ta không tới, ắt phải có lỗi với bản thân.
Mục Trần thản nhiên nói.
– Hơn nữa, ta cũng tò mò muốn biết hắn đã dàn dựng vở tuồng nào đây, cho dù thế nào ta cũng sẽ cho hắn biết, muốn ăn Mục Trần ta, thì cái dạ dày của hắn cũng chẳng lành lặn gì đâu.
– Trong Linh Lộ như thế, ở đây cũng như thế!
Mục Trần bình tĩnh thong dong khiến mọi người cũng trấn định hơn, sắc mặt nghiêm túc gật đầu.
Lạc Li nhìn Mục Trần một hồi, khẽ cười. Nàng thích nhất chính là cái tự tin bên trong con người hắn, không phải là lỗ mãng, mà là tin vào chính mình.
Cơ Huyền rất mạnh, và hắn cũng có sự kiêu ngạo không thể coi thường.
Ôn Thanh Tuyền tay vấn tóc, quét mắt trên gương mặt Mục Trần. Xem ra lần giao tranh sắp tới sẽ khiến đại tái lại chấn động.
Hai nhân vật thuộc hàng quái kiệt đỉnh cấp này giao tranh, kẻ nào sẽ là người chiến thắng?
Mục Trần vung tay, lập tức bay lên hóa thành tia sáng hướng thẳng về vị trí tọa độ Trầm Thương Sinh.
Mọi người nhanh chóng theo sau, để lại những tiếng xé gió và cây cối lắc lư trước phong áp dữ dội.
…
Trong lúc đó, hầu như tất cả mọi người đều quan sát Viện Bài của mình, theo dõi lần hành động kinh thiên động địa đang diễn ra với động thái của cả Cơ Huyền và Mục Trần.
Không khí đại tái lại được dịp sôi động.
Tiếng tăm Cơ Huyền không ai sánh bằng, đến hiện nay vẫn chiếm cứ vị trí hạng 1 bảng điểm.
Mục Trần gần đây cường hoành phá trận do Tiêu Hoàng bố trí, rồi một chiêu đánh bại ba vị đội trưởng cường giả top 16, sau đó lại thanh trừ đồng minh Cơ Huyền, nghiền nát Lữ Thiên hạng 10, cấp tốc đánh bại Vương Tướng hạng 8, tiếng tăm của hắn cũng theo đó nhất phi trùng thiên.
Mà đặc biệt là khi hắn đánh đồng minh của Cơ Huyền, gã kia lại không trả thù ngay, án binh bất động, ra vẻ kiêng dè khiến càng nhiều người nhớ kỹ cái tên Mục Trần.
Lúc này cả hai đều đã có hành động, đối chiến lần này cực kỳ đáng trông chờ.
Những chi đội có thực lực cũng nhanh chóng định vị mục tiêu, bay lên chân trời hướng thẳng đến một vị trí đã xác định trên Viện Bài.
Theo đó, không khí đại tái đã trở nên sôi nổi cực độ.
…
“Véo!”
Một tia sáng xỏ ngang bầu trời.
Mục Trần bay đầu tiên, ánh mắt nhìn về phương xa, gương mặt bình thản không có biểu hiện gì. Hắn cũng cảm nhận được không khí hiện tại trở nên náo nhiệt, cũng do Cơ Huyền dẫn động mà nên.
Chi đội của hắn hiện tại có lẽ cũng là đội ngũ mà người ta chú ý nhất đại tái linh viện lúc này.
– Cơ Huyền đã chú ý đến hành động của chúng ta, tốc độ của họ tăng lên nhiều, có lẽ sẽ tìm được Trầm Thương Sinh trước chúng ta.
Lạc Li đột nhiên bay đến gần lên tiếng.
Mục Trần trừng mắt nhìn vào Viện Bài, quả nhiên phát hiện tần suất thay đổi tọa độ của Cơ Huyền nhanh hơn, tốc độ khiến hắn giật mình.
– Tăng tốc!
Mục Trần lập tức ra lệnh, hắn phải đuổi kịp Cơ Huyền trước khi gã kia tìm được Trầm Thương Sinh, bằng không nếu để lọt vào tay đối phương, thì thủ đoạn uy hiếp gã kia rất rành đủ mọi trò.
Long ảnh thành hình, gầm lên vang vọng, tốc độ đẩy lên cực cao.
Lạc Li, Ôn Thanh Tuyền cũng dốc sức thi triển tốc độ, lập tức bỏ xa những người còn lại một khoảng cách. Lúc này ba người mạnh nhất trong nhóm dĩ nhiên đành phải làm như vậy.
Phải bắt kịp Cơ Huyền!
…
Một sơn cốc khá vắng vẻ, khung cảnh khá thoải mái nhàn nhã.
Năm người đang an tĩnh ngồi xếp bằng nghỉ ngơi trong cố, cách đây vài giờ họ vừa trải qua một trận đại chiến, chi đội kia cũng rất lợi hại, cũng phải trải qua một hồi long tranh hổ đấu cam go mới giành được chiến thắng.
Cũng nhờ chiến thắng đó mà họ củng cố được vị trí hạng 16.
– Tên nhãi Mục Trần kia thật nhanh chân, vậy mà đã leo lên đến hạng 10.
Hạc Yêu chép miệng tấm tắc.
– Tiểu tử kia vốn không đơn giản, vậy mà bây giờ mới có hạng 10 mới khiến ta khó hiểu đó.
Trầm Thương Sinh cười nói.
– Bắc Thương linh viện chúng ta hiện tại chính là linh viện duy nhất có 2 đội ngũ lọt vào top 16.
Lý Huyền Thông cũng mỉm cười.
Ai nấy vui vẻ gật đầu.
– Hử?
Tô Huyên đang mân mê Viện Bài, đột nhiên tỏ ra kinh ngạc:
– Không ổn, tại sao những đội mạnh của top 16 đều đang nhanh chóng đến gần chúng ta?
Trầm Thương Sinh hơi nhíu mày ngạc nhiên. Quả thật top 16 ngoài họ ra, 15 đội còn lại đều hướng đến chỗ của họ.
Bao gồm cả hạng 1 Cơ Huyền, và hạng 10 Mục Trần.
– Sao lại thế?
Lý Huyền Thông cũng cảm thấy bất an.
Trầm Thương Sinh trợn mắt, thình lình bật dậy:
– Đi mau, chúng ta trở thành mục tiêu của Cơ Huyền, gã đó muốn dùng chúng ta để phản kích Mục Trần!
Tô Huyên chua xót trả lời:
– Chỉ e là trễ rồi…
Trầm Thương Sinh ngẩng lên, xa xa nơi chân trời đã mơ hồ nghe được tiếng xé gió dồn dập.
Nhìn lại tọa độ trên Viện Bài, Cơ Huyền đã cách họ chỉ còn khoảng 10 dặm, bọn họ đã lọt vào tầm ngắm.