Hắc ma trụ hung mãnh giáng xuống, như ma long gầm gừ mang theo sức mạnh kinh thiên đáng sợ, hung hăng đập vào thân hình phong long khổng lồ.
“Đùng!”
Tiếng va chạm dữ dội khiến cho màng nhĩ cũng muốn rách ra, kình lực kinh hoàng theo đà giáng xuống hoàng kim chiến đài, khiến nó cũng nứt ra những đường nguệch ngoạc.
Chiến đài được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt, vô cùng rắn chắc. Cao thủ vượt qua Thần Phách nan toàn lực công kích cũng khó phá hoại được. Thế nhưng giao chiến giữa Mục Trần và Liễu Thanh Vân, công kích quá đáng sợ khiến nó cũng phải nứt ra, kình lực quá sức mạnh mẽ.
“Grúuúu!”
Thanh long rú lên thê lương, ánh sáng xanh rực rỡ hầu như bị hắc ám bao phủ áp đảo.
Liễu Thanh Vân lo lắng biến sắc.
Mục Trần vẫn không ngừng tay, ma trụ được hắn huy động tiếp tục đập xuống.
“Đùng!”
Phong thanh long cuối cùng không thể hứng chịu nổi sức mạnh kinh khủng kia nữa, bị đánh văng lộn cả mấy chục vòng trên không trở về, ánh sáng lóe lên trở lại thành trường kích, được Liễu Thanh Vân chụp lấy.
Liễu Thanh Vân nắm chặt Phong Thần Kích, dư lực vẫn còn trong đó không hóa giải được, sức mạnh đáng sợ thậm chí còn đẩy lùi hắn đi một đoạn, phải dùng linh lực hùng hậu áp chế mới trụ nổi.
Nhìn lại Phong Thần Kích của mình, hung sát khí lượn lờ thoang thoảng, cực kỳ cuồng bạo, như đang ăn mòn Phong Thần Kích vậy.
“Hừm”
Liễu Thanh Vân bực mình, linh lực trào ra như sóng nước đổ vào thân kích. Thần kích rung lên bần bật, đẩy hết hung sát khí ra ngoài, phá cho tan nát. Mục Trần bên kia đang đứng yên, hắc ma trụ khổng lồ lơ lửng trên đầu hắn, hung sát khí vô tận như thiết bảng của ma thần.
– Hung khí thật bá đạo!
Bầu trời trên cao, đông đảo viện trưởng ngắm nhìn Đại Tu Di Ma Trụ, kinh hãi ra mặt. Họ dĩ nhiên dễ dàng cảm nhận được hung sát lực trong Đại Tu Di Ma Trụ kia, cho thấy thanh hung khí này lai lịch bất phàm, cảm giác viễn cổ xa xưa kia không phải loại những thần khí tầm thường có thể so sánh được.
Nhưng có vẻ Đại Tu Di Ma Trụ này còn đang bị phong ấn, bằng không thì thanh chuẩn thần khí Phong Thần Kích kia nhất định phải vỡ nát.
Vô số những đệ tử quan chiến kinh hãi tim đập thình thịch. Bát cường đối chiến thật sự rất phấn khích nhưng cũng đáng sợ cực kỳ, xứng đáng là tám chi đội mạnh nhất trong vô số linh viện.
– Khó trách ngay cả Cơ Huyền cũng tỏ ra e ngại ngươi như thế…
Liễu Thanh Vân nhìn chằm chằm Mục Trần, gương mặt lạnh lẽo. Tay hắn nắm chặt Phong Thần Kích, sắc mặt thì cực kỳ nghiêm trọng. Hắn đã quyết định, muốn chiến thắng Mục Trần thì lúc này, phải dốc tận lực ra tay hết sức.
Liễu Thanh Vân hít sâu một hơi, đôi mắt hắn đột nhiên trở nên xanh biếc một màu bích lục. Thanh sắc linh lực như sông lớn cuồn cuộn đổ ra. (LTC: thật không hiểu được, rõ ràng 青:thanh là màu xanh biển, hoàn toàn khác với 绿:lục là xanh lá cây mà, đâu có đồng âm xanh như tiếng việt?)
Thanh sắc linh lực tràn ngập hư không, nhẹ nhàng dao động, lại như dòng suối lặng lẽ chảy đi trên bầu trời. Nhưng cái vẻ tĩnh lặng hiền hòa của nó lại khiến nhiều người có cái nhìn sắc sảo cũng phải biến sắc.
Bởi vì bọn họ cảm giác được một dao động khiến nổi cả da gà toát ra từ đó.
Thanh sắc linh lực dường như được hội tụ từ đao phong vô tận, sắc bén vô song, không gian quanh dòng suối linh lực kia cũng đang biến dạng chút ít.
Đồng thời, uy áp linh lực rất mạnh cũng tràn ngập.
Đám đệ tử bên ngoài cảm nhận thấy áp lực đó, thầm nuốt nước bọt. Cường độ linh lực này chắc chắn đã vượt qua tam trọng Thần Phách nan. Liễu Thanh Vân quả nhiên cường hãn.
– Mục Trần, ngươi thật sự rất khá đó.
Liễu Thanh Vân từ từ trôi nổi lên cao, thanh sắc linh lực dũng mãnh, đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm Mục Trần, trong mắt như đang hình thành những cơn gió giật dữ dội.
– Cho nên, để tỏ lòng kính trọng một đối thủ như ngươi, ta sẽ dùng đến sức mạnh Phong linh tộc để đánh bại ngươi.
Mục Trần cũng không rời chú ý đối thủ, dĩ nhiên thân trong cuộc lại càng cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm đến từ bên kia.
Linh lực mà Liễu Thanh Vân tu luyện so ra rất khác với phong linh lực thông thường. Nó có tính công kích rất mạnh, công pháp của tên này không kém chút nào.
– Đó là Phong tộc linh lực? Nghe nói chỉ có Phong linh tộc nhân mới có thể tu luyện được, có sức tấn công rất mạnh, linh lực tầm thường căn bản không thể chống đỡ nổi.
Trên bầu trời, vài vị viện trưởng tỏ ra hiểu biết đàm luận. Thông thường mà nói, sau khi tiến vào Chí Tôn cảnh, linh lực mới có sự tiến hóa phân hóa đặc biệt, còn trước đó thì hầu như tính chất na ná tương tự như nhau, trừ phi có công pháp tu luyện cực kỳ đặc biệt hiếm có. Mà những công pháp đó đa số đều là bí pháp tuyệt mật của các đại chủng tộc, người ngoài vô pháp tiếp xúc.
Do vậy, nếu ngươi là một kẻ tầm thường đánh nhau với tộc nhân của những chủng tộc kia, chắc chắn sẽ bị hiệu quả đáng sợ của loại linh lực kia khiến cho đau khổ không ít.
Cường độ linh lực ngang nhau, muốn chiếm thượng phong thì phải bỏ ra lượng linh lực cao gấp mấy lần mới bù đắp được hiệu năng đặc biệt của loại linh lực kia.
– Phong tộc linh lực à?
Mục Trần lẩm bẩm, nheo mắt. Thình lình tay hắn kết ấn, đó chính là ấn pháp của Đại Phù Đồ quyết.
Đại Phù Đồ quyết do mẫu thân để lại, công pháp thần bí này huyền ảo đến mức chính hắn hiện tại cũng không hiểu hết được, nhưng qua bề ngoài, đặc tính, sự bá đạo của linh lực cho thấy công pháp đó rất không tầm thường.
Liễu Thanh Vân muốn so đấu linh lực, Mục Trần thật không ngại thử xem, đến tột cùng Phong tộc linh lực mạnh hay là Đại Phù Đồ lực bá đạo hơn?
“Uỳnh!”
Linh lực hắc bạch giao thoa hình thành theo ấn pháp, từ trong cơ thể Mục Trần tuôn ra, gào thét trong thiên địa, lại như âm dương giao hòa.
So với linh lực sắc bén của Liễu Thanh Vân, Phù Đồ linh lực lại không có vẻ uy hiếp công kích, nhưng lại có sự bá đạo kiêu ngạo, gào thét mang theo cảm giác huyền ảo vô song.
– Thi triển Đại Phù Đồ quyết rồi sao?
Phía ngoài, Linh Khê nhìn thấy liền sáng mắt lên. Từ ngày đưa âm quyển Đại Phù Đồ quyết cho Mục Trần luyện, nàng còn chưa nhìn thấy hắn thi triển ra Đại Phù Đồ quyết hoàn chỉnh.
Phong linh tộc rõ ràng là chủng tộc tiếng tăm không nhỏ trên Đại Thiên thế giới, thế nhưng nếu so với vùng đất quê hương của dì Tịnh, e rằng chỉ như cá vàng với cá ông mà thôi.
Trên bầu trời, Liễu Thanh Vân nhìn thấy Mục Trần cũng bộc phát linh lực dũng mãnh, hắc bạch sắc thái giao nhau, sắc mặt trở nên kinh nghi nghiêm túc. Linh lực của đối thủ bề ngoài không nhiều đặc biệt, nhưng hắn mơ hồ cảm nhận được dao động không tầm thường. (LTC: có 2 màu, lại là màu đối lập, mà còn giao hòa với nhau… thế lại bảo là không có gì đặc thù, khó hiểu)
Hơn nữa, Phong linh lực của hắn có vẻ hơi rối loạn, dáng vẻ như gặp phải cường địch.
– Linh lực Mục Trần tu luyện chẳng lẽ cũng không tầm thường?
Ý niệm bất chợt hiện lên trong lòng, Liễu Thanh Vân cũng nhanh chóng gạt đi. Lúc này không nên nghi ngờ gì cả, hắn không tin Mục Trần có thể chống cự nổi Phong tộc linh lực!
– Bất kể ngươi có thủ đoạn gì, tỷ thí trận này ta phải thắng!
Liễu Thanh Vân gằn giọng kiên định. Giao chiến hai đội, trận đánh của hắn là quan trọng nhất. Vì chi đội Mục Trần còn có Lạc Li, với khả năng của nàng thì thắng là cái chắc. Những người khác thì còn có lẽ ngang ngửa giao chiến, phần thắng của đội hắn thật sự không cao. Hai gã Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông kia cũng rất mạnh. Nếu hắn muốn tiến vào tranh tứ cường, thì nhất định vị trí của hắn phải thắng.
Liễu Thanh Vân kiên nghị quyết định, tay kết ấn liên hồi, không hề tính giữ lại một chút nào.
– Mục Trần, có bản lĩnh thì tiếp của ta chiêu này!
Ấn pháp Liễu Thanh Vân dừng lại, ngay lúc đó, thanh sắc linh lực mênh mông ào tới, hóa thành vô số những luồng sáng bắn thẳng lên trời, đan vào nhau thành những hoa văn phức tạp, nhìn qua rất giống linh trận, thế nhưng lại không toát ra dao động của linh trận.
“Phụt”
Một ngụm tinh huyết phun ra từ miệng Liễu Thanh Vân, bắn thẳng vào những luồng sáng kia.
– Phong Thần Thuật, thỉnh Phong Tổ linh ảnh!
Liễu Thanh Vân đột nhiên sắc mặt trang trọng, rồi nghiêm chỉnh cúi xuống quỳ lạy quang trận khổng lồ kia.
“Ào ào!”
Theo đó, cuồng phong gào thét, mọi người nhìn thấy lốc xoáy từ hư không hình thành, cuồng dã phá hoại tứ tung.
Mục Trần cũng trừng mắt nhìn thẳng vào trong uang trận, ánh sáng xanh bắn lên cao, rồi một quang ảnh chậm rãi xuất hiện.
Uy áp dữ dội không cách nào hình dung tràn ngập khắp nơi.
Trên bầu trời, những viện trưởng cũng phải biến sắc, nhiều người chăm chú nhìn quang ảnh vừa xuất hiện, lẩm bẩm:
– Lại có thể triệu hồi lão tổ Phong linh tộc. Tiểu tử Bắc Thương linh viện phiền phức rồi.