TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1171: Chiến Già Lâu La

Biên soạn lão Bảo – Hội fan đại chúa tể

Lúc Mục Trần bước vào viên Tinh Thần màu vàng kia, hắn có thể cảm nhận được cảnh vật quanh thân bắt đầu biến ảo, không gian vặn vẹo, khi ánh mắt hắn khôi phục thì xuất hiện ở trước mắt hắn là một quảng trường kim sắc không nhìn thấy điểm cuối.

Mặt đất quảng trường màu hoàng kim sáng chói, trên quảng trường, có nhiều cây trụ kim sắc đứng sừng sững, xuyên thẳng mây xanh, giữa thiên địa tràn ngập chi khí bàng bạc mênh mông không lời nào diễn tả.

Mục Trần đứng ở trên quảng trường, ánh mắt nhìn về phía chính giữa quảng trường, ở nơi đó, có một tòa kim sắc tế đàn thẳng đứng, trên đỉnh tế đàn, có kim quang vờn quanh, bên trong kim quang kia, một thanh kim trang lẳng lặng phiêu phù trong đó.

Mục Trần nhìn chăm chú thanh bạc kim trang, hắn có thể đủ cảm giác được huyệt Thái Dương của hắn vào lúc này hơi động, một loại cảm giác nhói nhói nhỏ xíu từ trong đầu truyền ra.

Đó là bởi vì tâm tình của hắn ấp ủ bao lâu nay tới cực điểm.

Nhiều năm đau khổ truy tìm mục tiêu, rốt cục bây giờ đã xuất hiện ở trước mắt của hắn…

Bất Hủ Kim Thân đang ở trước mắt, nhưng Mục Trần cũng không có đánh mất lý trí coi đây chính là vật đã nằm trong bàn tay, nếu như tuyệt thế chi vật, dễ dàng có thể có được trong tay, vậy thật sự là có chút hão huyền.

Dựa theo suy đoán của hắn, sợ rằng muốn chiếm được, vẫn phải lịch lãm khảo nghiệm, mà khảo nghiệm như thế nào, hiện tại suy nghĩ nhiều vô ích, dù sao bất kể khảo nghiệm như thế nào Mục Trần đều sẽ vững vang vượt qua.

Ý tưởng trong lòng lướt qua, Mục Trần bình tĩnh trở lại, lẳng lặng đứng ở trên quảng trường, hai mắt khép hờ, chờ đợi khảo nghiệm sắp tói.

Chờ đợi cũng không có quá lâu, sau đó hắn mở hai mắt ra, nhìn một cái phương hướng khác trên quảng trường kim sắc.

Nơi đó, xuất hiện kim quang vặn vẹo ngưng tụ, một bóng người từ trong đó lộ ra.

Ánh mắt Mục Trần bình tĩnh nhìn người này, khuôn mặt lại không kinh ngạc chút nào, bởi vì người kia là người cùng là tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân – Già Lâu La.

Là thiên tài mà Thánh Ma Hoàng toàn lực bồi dưỡng. Hơn nữa cũng là người tu luyện Đại Nhật Bất Diệt Thân tới cấp độ cao nhất.

Ánh mắt Mục Trần hờ hững nhìn chăm chú Già Lâu La, sau đó như cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình Già Lâu La cũng mở hai mắt nhìn về hướng Mục Trần.

Già Lâu La cũng không nghĩ Mục Trần lại xuất hiện nơi này, khuôn mặt của hắn cũng biến đổi.

– Ngươi vậy mà không chết?

hai mắt Già Lâu La cau lại.

Xuất thủ ngăn cản Mục Trần là trưởng lão Thánh Ma Cung, cho dù tiến vào thượng cổ Thiên Cung bỏ ra rất nặng đại giới, nhưng lực lượng vốn có, tuyệt đối đủ để gạt bỏ cửu phẩm viên mãn trong nháy mắt.

Già Lâu La cho rằng Mục Trần hẳn phải chết không nghi ngờ, cho nên mới trực tiếp rời đi, dù sao, hắn thực sự không nghĩ ra. Mục Trần có thủ đoạn gì, để từ trong tay một vị hạ vị Địa Chí Tôn mà thoát ra.

Nhưng mà, chuyện hắn cho rằng không thể nào, dưới mắt lại xuất hiện, chỗ xa kia đang một gương mặt giống như cười mà không phải cười nhìn qua hắn, hiển nhiên điều đó chứng tỏ, hắn đã từ trong tay vị Thánh Ma Cung giữ được tính mệnh.

– Ta còn chưa lấy được Bất Hủ Kim Thân, thì đâu thể chết dễ dàng như thế.

Mục Trần hướng về phía Già Lâu La cười một tiếng nói.

Sắc mặt Già Lâu La có chút âm trầm, rất nhanh liền thu liễm hờ hững nói:

– Mặc dù không biết ngươi dùng thủ đoạn gì, từ trong tay Tả trưởng lão trốn được, nhưng không quan hệ, cái mạng ngươi, ta tới tự mình lấy đi, cũng giống nhau.

Mục Trần tự tiếu phi nhìn chằm chằm Già Lâu La:

– Chẳng lẽ ngươi sẽ không cho rằng hắn lại từ trong tay của ta trốn được một mạng sao?

Lúc trước nếu lão gia hỏa kia không chạy nhanh, đợi khi hắn hoàn toàn bố trí xong trận pháp, chỉ sợ hắn thật sẽ chết dưới tay Mục Trần và là người thứ nhất ở cấp bậc Địa Chí Tôn bại dưới tay Mục Trần.

Hai tay Già Lâu La ôm ngực cười lạnh nói:

– Nếu ngươi thật là có được loại lực lượng kia, sẽ còn cho ta đứng ở chỗ này?

Bàn tay Mục Trần nắm lại, binh phù thoáng hiện ra, linh lực tràn vào, muốn thôi động Đồ Linh Vệ, nhưng sau đó hai mắt khẽ hip lại.

Bởi vì hắn phát hiện, ý đồ đem Đồ Linh Vệ triệu hoán ra lại thất bại.

Hiển nhiên, nơi này trực tiếp ngăn cản hắn cùng với Đồ Linh Vệ liên hệ, đây cũng là toà Tàng Kinh Lâu thần bí kia đã giở trò đi…

– Muốn nhìn một trận sinh tử chi chiến công bình à…

Mục Trần thì thào một tiếng, nhưng cũng không có bất kỳ cảm giác gì không cam lòng, chỉ là hơi chút tiếc hận, dù sao đó là cách duy nhất để Đại Nhật Bất Diệt Thân tiến hóa.

Khảo nghiệm như vậy, chỉ có người cường đại nhất mới có thể đạt được Bất Hủ kim thân và đây cũng là phương thức chọn lựa.

– Sớm biết như vậy, trước đó ta giải quyết hắn luôn với tên Trưởng Lão kia.

Mục Trần có chút tiếc hận, nhưng chợt lắc đầu. Khi chỉ là lần đầu tiên hắn sử dụng Đồ Linh Vệ, cho nên cũng không thể khẳng định có thể đánh bại vị Tả trưởng lão kia, mà ở loại dưới tình huống này không biết, để cho an toàn đả bại Già Lâu La có thể sử dụng Đồ Linh Vệ thì đó là điều an toàn nhất.

Vạn nhất để Già Lâu La cùng vị Tả trưởng lão kia liên thủ lại, sẽ có biến số hay không, thà rằng như vậy, còn hơn đơn độc giải quyết, dù sao, dưới mắt không cách nào vận dụng lực lượng Đồ Linh Vệ, nhưng Mục Trần vẫn không sợ Già Lâu La.

Già Lâu La nhìn Mục Trần lắc đầu cảm thán, hắn cảm thấy Mục Trần có thể trốn và giữ được tính mệnh chính là may mắn, lúc này cười âm lãnh, ngón tay hắn chuyển hướng chỉ về chính giữa quảng trường một tòa tế đàn kim sắc nói:

– Ngươi biết đó là gì không?

– Ồ?

– Đó là hiến tế thần đàn…Ngươi có biết cần hiến tế vật gì không?

Già Lâu La liếm môi một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm Mục Trần:

– Cần hiến tế một bộ Đại Nhật Bất Diệt Thân!

Con ngươi Mục Trần co rụt lại.

– Chỉ có hiến tế một bộ Đại Nhật Bất Diệt Thân, mới có thể đốt cháy Thần Hỏa, đem kim trang thiêu đốt ra, lực lượng của hắn, rèn luyện pháp thân, cuối cùng là quá trình tiến hóa.

Già Lâu La sâm nhiên cười nói:

– Cho nên đối với ngươi có thể đến được nơi đây, ta rất là vui vì đến l úc đó ta sẽ nhờ pháp thân của ngươi để đốt lên thần hỏa, ngươi phải một ít khổ sở rồi.

– Thì ra là thế.

Mục Trần có chút giật mình, không nghĩ tới tòa tế đàn này, lại cần hiến tế.

Xem ra những tin tức này, cũng đều là từ vị Thánh Ma Hoàng kia nói cho Già Lâu La, tên kia, dù sao cũng là đã từng là tọa kỵ của Thiên Đế, biết được vào không ít bí ẩn của Thiên Cung.

– Ngươi nói như vậy, ngược lại để ta hiểu hơn một chút không phải tốn thời gian tìm tòi.

Mục Trần dường như thở dài, nguyên lai muốn tiến hóa Bất Hủ Kim Thân, lại còn cần bí pháp như thế, nếu lúc trước đem gia hỏa này giải quyết thì coi như việc tiến vào thần đàn chỉ là công cốc.

– Thật là một con kiến không biết chết sống!

Nói ra lời này, vốn là muốn làm cho tâm tình của Mục Trần xáo trộn, nhưng mà tựa hồ không có chút nào dao động, điều này làm cho ánh mắt Già Lâu La có chút âm trầm, lúc này lười nhác nói nhảm, bàn chân đột nhiên giẫm một cái!

Ầm!

Linh lực mênh mông, giống như như phong bạo, trực tiếp từ thể nội Già Lâu La bộc phát ra, quét sạch thiên địa, loại linh lực cường hãn kia làm chấn động không gian chung quanh.

Trước đó trong Thiên Hà tẩy lễ, thực lực Già Lâu La cũng đã là cửu phẩm viên mãn đỉnh phong!

Lấy thiên phú của hắn, nếu như lần này thật sự có thể còn sống rời thượng cổ Thiên Cung đi, tám chín phần là có thể đột phá đến Địa Chí Tôn.

Cảm thụ được linh lực bàng bạc bộc phát ra từ thể nội Già Lâu La, thần sắc Mục Trần cũng có chút ngưng trọng, tại không cách nào mượn nhờ lực lượng Đồ Linh Vệ, Già Lâu La hiển nhiên cũng là một đại địch không thể khinh thường.

Hô.

Hắn hít sâu một hơi, khuôn mặt cũng là trở nên trở nên nghiêm nghị, trận chiến này, người nào mới thật sự là người chiến thắng, Đại Nhật Bất Diệt Thân của hai người bọn họ, chỉ có một cái có thể tiến hóa.

Cho nên, trận chiến này, sẽ là cực kỳ thảm thiết.

Ầm!

Linh lực cấp Cửu phẩm viên mãn khác, vào lúc này giống như núi lửa từ thể nội Mục Trần phát ra, kim quang phun trào, thanh âm long ngâm phượng minh vang vọng.

Chân Long Chân Phượng chi linh chiếm hiên ra trên làn da Mục Trần, du động mang đến phòng ngự cùng lực lượng cường đại.

Mục Trần lẳng lặng đứng đó, nhưng là giống như một con viễn cổ hung thú, tản ra khí thế áp bách làm người người sợ hãi.

– Ha ha, không nghĩ tới nhục thể của ngươi, lại có thể tu luyện đến bước này!

Già Lâu La nhìn phía sau Mục Trần Chân Long Chân Phượng như ẩn như hiện, đồng tử cũng có chút co rụt lại, nhìn thấy Mục Trần phát ra lực lượng cường hoành, trong lòng cũng của hắn cũng không khỏi có chút hối hận, sớm biết thế lần đầu gặp Mục Trần, hắn cũng không có quá nhiều kiêng kị, bởi vì dựa theo thời điểm đó so sánh thực lực song phương, hắn cũng không cảm thấy bất quá coi trọng một tên vừa bước vào cửu phẩm thì có thể uy hiếp hắn được bao nhiêu phần.

Nhưng mà, ai có thể nghĩ đến, không gian bao lâu, thực lực Mục Trần tăng vọt, đồng dạng tiến vào cửu phẩm viên mãn, thậm chí còn có thể trốn thoát từ trong tay Tả trưởng lão.

Nếu là sớm biết như vậy, thời điểm Hạ Vũ đối phó Mục Trần, hắn nên cường thế tham gia, lấy thủ đoạn lôi đình, chém giết Mục Trần, cũng không phiền toái như vậy.

Bất quá, hiện tại mặc dù có một chút phiền toái, nhưng là cũng không tính là muộn.

– Ngươi liền cho rằng chỉ có ngươi có được cơ thể mạnh mẽ như thế sao?

Khóe miệng Già Lâu La hiển hiện ra một vòng nhe răng cười, song chưởng đột nhiên nắm chặt, linh lực đen nhánh đột nhiên từ bên ngoài cơ thể hắn bộc phát ra, thân thể của hắn, đột nhiên bành trướng gấp đôi, nhìn lên trên tựa như là tạo thành từ hắc thiết, cường hãn đến không cách nào hình dung, tại mặt ngoài thân thể, còn có từng đạo từng đạo đường vân hắc sắc cổ xưa lan tràn ra, mỗi một đạo, đều là tản ra lực lượng đáng sợ

Già Lâu La gầm nhẹ, lúc này ẩn chứa sát ý nồng nặc này bộc phát ra!

Thánh Ma chi thể!

Đọc truyện chữ Full