TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1279: Ba vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn

Vạn đảo đại lục.

Trên một toà đảo quốc to lớn, trong thành phố phồn hoa, truyền tống tinh trận khổng lồ bộc phát ra linh quang vạn trượng, vô số quang ảnh tấp nập tới lui.

Lúc này, 3 người Mục Trần, Lạc Ly, Long Tượng cũng đi ra từ trong truyền tống linh trận.

Bước ra ngoài truyền tống linh trận, Mục Trần liền cảm thấy gió biển mằn mặn phả vào mặt, một luồng hải tinh khí tràn ngập toàn thiên địa, thậm chí cả thiên địa linh lực cũng ướt át khác thường.

– Đây chính là Vạn Đảo đại lục sao?

Mục Trần có chút kinh ngạc nhìn thành phố phồn hoa này, náo nhiệt như thế cũng không kém Tây Thiên Đại Lục chút nào, nghe nói phần lớn mảnh đại lục này đều là đại dương vô tận, trong đại dương còn có hòn đảo khổng lồ như quốc gia vậy.

Ở Vạn Đảo đại lục này, cũng giống Thiên La đại lục, không có siêu cấp thế lực, nhưng mức độ hỗn loạn cũng không kém Thiên La Đại Lục chút nào, tất cả kiêu hùng hội tụ, đánh đấm chí choé, cho nên trên Vạn Đảo đại lục này, chiến tranh là chuyện cực kỳ dễ gặp.

– Đây là Ma La đảo, thống trị hòn đảo này cũng là một vị thượng vị địa chí tôn, cũng có chút danh tiếng trên Vạn Đảo đại lục.

Long Tượng một bên nói, hiển nhiên là hiểu rất rõ Vạn Đảo đại lục.

Mục Trần gật đầu hỏi:

– Vậy Bích Linh Đảo kia ờ chỗ nào?

– Từ đây đến đó vẫn còn một chút khoảng cách, ước chừng 2 ngày đường

Long Tượng nói đến đây, hơi do dự một chút:

– Thiếu chủ, cố Hoàng Sư kia cũng không phải đèn cạn dầu, lúc đó phải cẩn thận một chút.

Mục Trần cười cười nói:

– Yên tâm đi, chỉ cần Bích Linh Đảo không có Thiên Chí Tôn, bằng thực lực Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn của hắn còn không giữ chân được ta.

Mặc dù bây giờ Mục Trần chỉ là Thượng Vị Địa Chí Tôn, nhưng nếu muốn chạy thoát thân, dù là Đại Viên Mãn Địa chí tôn hắn cũng tuyệt đối nắm chắc.

Long Tượng nghe vậy, cũng không nói thêm nữa, thản hình vừa động liền hoá thành ánh sáng xẹt qua chân trời, hướng về phía đại dương vô tận.

Mục Trần cũng Lạc Ly liếc mắt nhìn nhau, cũng lập tức đi theo.

ở Vạn Đảo đại lục này, đại dương bát ngát, rất nhiều thiên tai nguy hiểm, có khi hàn lưu vô tận hội tụ, tạo thành xoáy nước, dù có là cường giả siêu cấp Địa Chí Tôn cũng sẽ mất mạng như chơi.

Bất quá cũng may có long tượng dẫn đường, cho nên bọn họ cũng không gặp quá nhiều trở ngại, cứ như thế qua 2 ngày, bọn họ đã gần đến Bích Linh đảo…

Ba bóng người đứng trên ngọn sóng, nhìn mặt biển vô tận, ánh mắt Mục Trần nhìn về phía xa, linh quang trong mắt loé lên, cảnh tượng xa xôi ngoài kia cũng dần dần rõ ràng.

Chỉ thấy mặt biển xa xôi ngoài đó, có một hòn đảo xanh biếc to lớn, trên đảo có Thiên Địa Linh Lực cực kỳ đậm đặc, hiển nhiên là một phúc địa hiếm có.

Dù là ở cách xa như thế, Mục Trần vẫn có thể cảm nhận được linh lực tràn ngập hòn đảo, mức độ đậm đặc của linh lực trên hòn đảo này còn mạnh hơn bất kỳ hòn đảo nào trên Vạn Đảo đại lục mà Mục Trần nhìn qua.

– Thật không hổ là phù đồ cổ tộc, có thể chiếm một nơi tu luyện tuyệt vời như vậy, thế mà không ai dám nảy lòng tham

Mục Trần cảm thán một tiếng, bảo địa thế này, nếu như là những thế lực đứng đầu khác thì dù là cường giả Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn trấn giữ, chĩ sợ cũng sẽ 5 lần 7 lượt bị quấy rầy không yên.

Vậy mà mấy vạn dặm xung quanh hòn đảo này không có tý tranh chấp nào, hiển nhiên là khu vực này đều thuộc phạm vị Bích Linh đảo, nên những thế lực khác cũng không dám làm trò gì.

– Ta sẽ lên đảo trước, tìm cơ hội cứu Linh Khê ra, tránh cho đến lúc đó bị Cố Sư Hoàng lấy nàng ra uy hiếp.

Long Tượng nhìn về Mục Trần nói.

– Ngươi cẩn thận, ta cùng Lạc Ly sẽ bí mật ẩn nấp dưới đáy biển.

Mục Trần gật đầu một cái, nếu có thể không chiến mà cứu được Linh Khê ra thì rõ ràng là tốt nhất.

Về phần Long Tượng, thực lực Bán Bộ Đại Viên Mãn của hắn cũng không thể coi thường, coi như tên Cố Sư Hoàng kia có phát hiện ra, chỉ sợ cũng không làm gì được hắn.

Long Tượng gật đầu, hít sâu một hơi, thân hình hoá thành lưu quang trực tiếp bay về phía Bích Linh Đảo.

Thản thề Mục Trần và Lạc Ly từ từ chìm vào trong nước biển, thu liễm linh lực khí tức, từ đáy biển tiến vào Bích Linh Đảo.

Vù!

Tốc độ của Long Tượng cực nhanh, chớp mắt đã tới gần Bích Linh Đảo, hắn cũng không gặp trở ngại nào, thân hình vừa động liền xuất hiện trước một toà hắp tháp sâu trong đảo.

Dưới hắc tháp, lão giả áo bào xám trắng vẫn lẳng lặng xếp bằng như cũ, giống như trước khi long tượng rời đi, lúc Long Tượng xuất hiện, hắn cũng mở mắt ra.

Hắn mỉm cười nhìn Long Tượng, nói:

– Hoàn thành nhiệm vụ rồi chứ?

Long Tượng sắc mặt bình tĩnh nói:

– Mục Trần đã là Tây Thiên Đại Lục chi tử, lúc hắn là Hạ Vị Địa Chí Tôn đã có thể đánh bại thượng vị Địa Chí Tôn, hiện giờ hắn đã bước vào Thượng Vị Địa Chí Tôn, dù là ta cũng không làm gì được hắn

– Nếu muốn bắt hắn, sợ rằng cố Hộ pháp ngươi phải tự mình xuất thủ

Nghe Long Tượng nói, Cố Sư Hoàng cũng không tức giận, chẳng qua là cười híp mắt gật đầu, hai mắt có một tia quỷ dị, nói:

– Đã vậy chuyện này giao cho lão phu, ngươi cũng không cần xen vào nữa

– Đúng rồi, có người từ trong tộc tới Bích Linh Đảo, để ta giới thiệu cho ngươi

Nghe lời Cố Sư Hoàng, con ngươi Long Tượng lập tức co rút lại.

– Aa, Long Tượng, đã lâu không gặp nha.

Ở bên phải rừng trúc, một bóng người chậm rãi đi ra, người này mặc một cái áo bào lớn màu đỏ, tóc hoa râm, trên áo bào thêu một con cá lớn màu đen, có vẻ rất quỷ dị.

Khi long tượng thấy người này, sắc mặt liền biến đổi, thất thanh nói:

– Lương Tà Ngư? Sao ngươi lại ở đây?

Lương Tà Ngư này cũng là người Phù Đồ cổ Tộc, hơn nữa cũng là một vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn, thực lực không yếu hơn Cố Sư Hoàng chút nào, Long Tượng không nghĩ rằng Cố Sư Hoàng lại mời hắn tới.

– Ha ha, xem ra Long Tượng ngươi có vẻ bất ngờ nhỉ?

Cố Sư Hoàng cười tủm tỉm nói, sau đó ánh mắt loé lên, nhìn về phía bên trái rừng trúc, cười nói:

– Cũng không chỉ cỏ một vị lão hữu của ta tới nha

Tâm thần long tượng chấn động, nhìn sang bên trái rừng trúc, không biết từ khi nào đã xuất hiện một vị Lão giả áo xanh.

Lão giả áo xanh này thân thể khô gầy giống như xác khô, hay mắt lạnh lẽo, trên tay áo bào dường như khắc rõ từng đạo xà văn.

Trên người hắn cùng tản ra một cỗ linh lực ba động mạnh mẽ cực kỳ, lão bào áo xanh này cũng là một vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn chân chính.

– Lục Xà Lão Tổ.

Long Tượng hít sâu một hơi, lão già này tuy không phải người của Phù Đồ Cổ Tộc, nhưng cũng là kẻ có danh tiếng cực kỳ vang dội trên Vạn Đảo Đại Lục, cũng thuộc tầng thứ mạnh nhất trên vạn đảo đại lục.

Chẳng qua không nghĩ rằng đến hắn cũng tới đây!

Đây chính là 3 vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn đó!

Cố Sư Hoàng nhìn 2 người mới tới, mỉm cười nói:

– Chà, càng già càng cẩn thận, ta vì đối phó tiều tử kia, cũng là lo lắng có gì bất trắc cho nên mời hai vị lão hữu tới đây giúp một tay.

– Long Tượng, ngươi thấy thế nào?

Cố Sư Hoàng nhìn về phía Long Tượng.

Trong lòng Long Tượng âm trầm, trên mặt không biến sắc, gật đầu một cái, lão già này thật là xảo trá, vì đối phó Mục Trần lại cam tâm bỏ ra cái giá này, xem ra chuyện hôm nay thật sự khó rồi.

Cố Sư Hoàng thấy vậy, cười ôn hoà nói:

– Đã như vậy, Long Tượng ngươi sao không mời hai người kia ra đây?”

Trong mắt Long Tượng tinh quang mạnh mẽ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Cố Sư Hoàng, thì ra lão gia hoả này đã sớm phát hiện ra hai người Mục Trần đến gần.

– Hống!

Long Tượng ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng gầm giống như long ngâm, vang vọng giữa thiên địa.

Tiếng gầm của hắn tràn đầy ý cảnh, hơn nữa 3 tiếng gầm cũng là nhằm thông báo tin tức về 3 vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn cho Mục Trần biết.

Lục xà lão tổ thấy vậy nhước mày, tay áo vung lên, liền có tiếng rắn kêu bén nhọn vang lên, mơ hồ đè tiếng hống của long tượng xuống.

Cố Sư Hoàng cũng đứng lên, hắn nhìn về phía ngoài Bích Linh Đảo, giọng nói như chuông đồng vang vọng thiên địa:

– Tội tử Mục Trần, nếu dám đến còn không hiện thân? Nếu không, Long Tượng và Linh Khê, lão phu sẽ giao cho tộc xử lý.

Thanh âm của hắn ầm ầm vang vọng trong thiên địa, làm cho cả một vùng biển xung quanh nổi lên sóng lớn!

Ầm Ầm!

Mà lúc âm thanh của hắn vừa dứt, ở vùng biển lớn bên ngoài Bích Linh Đảo, đột nhiên hội tụ sóng to gió lớn, một ngọn sóng khổng lồ mấy vạn trượng nổi lên như mây đen ùn ùn che kín trời, cuốn về phía Bích Linh Đảo.

Sóng cao vạn trượng như bỏng ma khổng lồ xuất hiện bên trên Bích Linh Đảo…

Ánh mắt của Cố Sư Hoàng cùng 2 vị Đại Viên mãn Địa chí tôn cũng nhắm tới bên trên ngọn sóng!

Nơi ấy có 2 đạo thân ảnh đạp nước mà đứng, người thanh niên 2 mắt sắc bén, một cỗ khí tức sắc bén tản ra, làm cho hắn giống như một thanh tuyệt thế bảo kiếm, khiến người ta nhìn mà kinh sợ.

Mục Trần chân đạp sóng, từ trên cao nhìn xuống, hắn nhìn chằm chằm 3 vị Đại Viên Mãn Địa Chí Tôn, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Cố Sư Hoàng, thanh âm bình tĩnh vang dội trong thiên địa.

– Hiện thân thì lão thất phu nhà ngươi làm được gì ta?

Đọc truyện chữ Full