TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1283: Mạt Nhật Thiên Sư

Ông ông!

Sóng âm va đụng tạo thành dư âm, bắn ngược ra xa, vùng biển xung quanh bích linh đảo đều nổi sóng to gió lớn, tựa như cảnh tượng ngày tận thế.

Cố Sư Hoàng đứng trên vai Thiên Sư pháp tướng, sắc mặt ảm ế, sức chiến đấu kinh người mà Mục Trần thể hiện ra làm cho hắn kinh hãi, đồng thời sát ý càng thêm nồng đậm.

Mặc dù Mục Trần có mẫu thân thực lực thông thiên là Thanh Diên Tịnh, nhưng những năm này hắn cũng không được Phù Đồ cổ tộc cung cấp một chút tài nguyên tu luyện nào, nhưng dù thế đi nữa hắn ờ tuổi trẻ như vậy vẫn có thể đạt tới trình độ kinh người.

Cho nên nếu chỉ nói về thiên phú, Mục Trần này đã không kém là bao so với vị Huyền La thiếu chủ kia, vốn được xưng là thiên tài ngàn năm khó gặp của Phù Đồ cổ tộc.

Nếu ngày nào đó, Mục Trần thật sự có thể trở lai Phù ĐÒ cổ tộc thì chắc chắn sẽ là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất ngôi vị tộc trưởng với thiếu chủ của bọn họ.

Sát ý nồng đậm phun ra từ trong mắt Cố Sư Hoàng, một khắc sau, hắn hít sâu một hơi, không chút do dự nào kết ấn.

Oanh!

Ấn pháp vừa kết thành, phảng phất cả thiên địa đều bị chấn động mạnh, vì toà Thiên Sư pháp tướng kia đột nhiên toả ra uy áp cực kỳ kinh khủng.

Dưới uy áp đó, cho dù là thiên địa cũng run rẩy!

Hống! Hống!

Thiên Sư pháp tướng không ngừng gầm thét đinh tai nhức óc, một tiếng gầm đều tạo nên linh lực gió lốc trên thiên địa, mà dần dần theo tiếng gầm, trên trán thiên sư pháp tướng cũng có một chút xíu hắc quang ngưng tụ ra…

Dù là Mục Trần khi nhìn chút hắc quang kia, con ngươi cũng hơi co nhỏ lại, hẳn là đã nhận ra nguy hiểm cực lớn, linh lực trong cơ thể lúc này điên cuồng vận chuyển, toàn lực cảnh giác.

Cách xa nơi đó, Lục Xà lão tổ đang bị vây trong chu thiên lạc tinh trận nhìn cảnh này, sắc mặt cũng biến đổi, hắn cũng khá hiểu rõ Cố Sư Hoàng, liếc một cái là nhận ra người kia đang làm gì

– Lão già này thậm chí phải dùng đến cả chiêu này? Tên tiểu tử kia khó đối phó như vậy sao?

Ánh mắt của Lục xà lão tổ loé lên, hắn đã từng giao thủ cùng Cố Sư Hoàng, tất nhiên là biết được sát chiêu của hắn đáng sợ thế nào, cho dù là cường giả đại viên mãn cũng không dám đỡ chiêu này.

Mà bây giờ, Cố Sư Hoàng lại dùng nó để đối phó với Mục Trần, liệu có phải là dùng dao mổ trâu giết gà…

Bất quá, Lục Xà Lão Tổ cũng là lão hồ ly gian xảo, ánh mắt hắn cũng khá bất phàm, liếc cái là biết, Cố Sư Hoàng không phải là dùng dao mổ trâu giết gà, mà là tung mọi thủ đoạn ra cũng không đối phó được Mục Trần mới chỉ thượng vị địa chí tôn.

– Thế cục hình như có chút không ổn…

Lục Xà Lão Tổ hơi lẩm bẩm, tính tình của hắn mưu mô xảo quyệt, trước đó đồng ý đến trấn tràng cho Cố Sư Hoàng, chỉ là vì hắn cảm thấy một thượng vị địa chí tôn nho nhỏ như Mục Trần cũng không gây ra chút uy hiếp nào.

Nhưng trước mắt xem ra, thượng vị địa chí tôn này cũng không đơn giản.

Hơn nữa….

Lục xà lão tổ nhìn về một hướng khác, nơi đó cũng đang bộc phát đại chiến kinh thiên, hiện giờ Lương Tà Ngư cũng đang rơi vào kịch chiến, vì hai đối thủ của hắn tỏ ra cực kì khó nhằn…

Long tượng thì không cần nói, mặc dù chỉ là Bán Bộ Đại Viên Mãn nhưng sức mạnh kinh khủng, một khi bị đánh trúng chính diện, dù là cường giả đại viên mãn cũng không dễ chịu gì.

Về phần tiểu nha đầu xinh đẹp kia càng làm người khác khỏ tin, dù chỉ cỏ thực lực Hạ Vị Địa Chí Tôn, nhưng khi nàng triệu hồi pháp thân cũng làm sắc mặt của Lục Xà Lão Tổ đại biến.

Hắn rõ ràng cũng nhận ra, đó là toà Lạc Thần Pháp thân danh tiếng cực kỳ vang dội đại thiên thế giới.

Bằng sức mạnh của Lạc Thần Pháp Thân, mặc dù Lạc ly chỉ trợ chiến, nhưng thỉnh thoảng thế công của nàng cũng làm Lương Tà Ngư có chút phiền toái, vì thế hắn không cách nào toàn lực đánh bại long tượng, nhất thời cuộc chiến trở nên giằng co.

Rốt cục, bọn họ đường đường là 3 vị đại viên mãn địa chí tôn, đội hình mạnh mẽ như thế lại không chiếm được chút ưu thế nào…

Nhận ra tình huống trước mắt, sắc mặt Lục Xà lão tổ biến ảo, hai mắt chớp chớp, không biết đang suy nghĩ gì.

Mà trong lúc Lục Xà lão tổ đang suy nghĩ thì ờ một nơi khác, hắc quang trên trán Thiên Sư Pháp tướng đã nồng đậm đến cực hạn, giống như một cái hố đen nhỏ.

Ánh mắt rét lạnh của Cố Sư Hoàng nhìn chằm chằm vào Mục Trần, giọng nói ảm trầm của hắn vang lên.

– Những năm này người có thể khiến ta dùng tới một chiêu này, toàn bộ đều là siêu cấp cường giả đại viên mãn, đây là lần đầu tiên dùng để đối phó một thượng vị địa chí tôn!

– Vậy nên, ngươi mau chết đi cho lão phu!

Một tiếng cuối cùng vừa dứt, thần sắc Cố Sư Hoàng đột nhiên trở nên dữ tợn, hai tay biến ảo ra vô số tàn ảnh ấn pháp, quát lên một tiếng vang đội chân trời!

– Chí Tôn thần thông, Mạt Nhật Thiên Sư!

Tiếng quát vang dội, chỉ thấy trên trán Thiên Sư pháp tướng, hố đen điên cuồng xoay tròn, chớp mắt một cái, một chùm sáng màu đen đột nhiên bắn ra.

Chùm sáng kia bắn ra tạo thành một con sư tử đen to chừng mười mấy trượng, con sư tử kia mình đầy hoa văn huyền ảo, tản ra một cỗ khí tức diệt thế.

Sư tử đen đi qua chỗ nào, không gian nơi đó sụp đổ hoàn toàn, dường như toàn bộ sự sống cũng bị xoá sạch theo.

Mục Trần nhìn sư tử đen bắn tới, sắc mặt cũng hoàn toàn trờ nên ngưng trọng, đại viên mãn không hổ lại đại viên mãn, chí tôn thần thông như thế, chỉ có thể hình dung bằng hai từ “kinh khủng”.

Uy lực bậc này, chỉ sợ đại thần thông cũng khó có thể sánh bằng.

Hít!.

Mục Trần hít một hơi thật sâu, hắn biến đây là sát chiêu thực sự của Cố Sư Hoàng, nếu không chống đỡ nổi thì dù hôm nay hắn có Bất Hủ Kim Thản bảo vệ,không thể nghi ngờ gì nữa hắn vẫn sẽ thất bại.

Vì vậy, hắn giẫm chân một cái, linh lực vô tận trong cơ thể cuồn cuộn như sông lớn đổ vào Bất Hủ Kim Thân.

Ông ông!

Từng đạo bất hủ thần văn lại một lần nữa như tử long quấn quanh thân hắn.

Vài hơi thở ngắn ngủi sau, số lượng đã đạt tới 55 đạo.

Đây cũng là số lượng cực hạn của hắn hiện giờ.

Cố Sư Hoàng thấy 55 đạo bất hủ thần văn kia cũng cười lạnh một tiếng, lúc trước khi dò xét qua,

hắn cũng đã biết uy lực của bất hủ thần văn, chẳng qua bằng 55 đạo thần văn này còn không đủ chống đỡ sát chiêu của hắn.

– Nếu chỉ có thế, ngươi hãy phế ở chỗ này cho ta đi!

Cố Sư Hoàng cười gằn, chỉ thấy sư tử đen mang theo khí tức diệt thế kia đột nhiên tăng tốc, xuyên thủng hư không, trực tiếp đâm vào Bất Hủ Kim Thân.

Trong mắt Mục Trần, hắc quang đã ngày càng tới gần, hắn liếc mắt nhìn 55 đạo bất hủ thần văn quanh thân, khẽ mím môi, hắn cũng biết 55 đạo thần văn này vẫn chưa đủ…

– Đã thế thì…

Ánh mắt Mục Trần loé lên, hắn một lần nữa kết ấn, thoáng chốc, không gian bên cạnh hơi xao động, một bóng người từ từ hiện ra.

Đó là Hắc Mục Trần!

mà khi Cố Sư Hoàng nhìn thấy một Hắc Mục Trần giống Mục Trần như đúc xuất hiện thì trong mắt hắn lập tức hiện lên vẻ khó tin, bởi vì hắn nhận ra, Hắc Mục Trần kia có linh lực dao động giống y hệt Mục Trần.

Đó lại lại một vị thượng vị Địa Chí Tôn!

– Làm sao có thể?!

Cố Sư Hoàng kêu lên thất thanh.

Mục Trần cũng không thèm để ý, Hắc Mục Trần vừa xuất hiện liền đặt tay lên bất hủ kim thân, một khắc sau, linh lực mênh mông như biển từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, toàn bộ chảy vào trong Bất Hủ Kim Thân.

Được thêm một Mục Trần nữa cung cấp linh lực, Bất Hủ Kim Thân lại lập tức toả ra ánh sáng tử kim chói mắt, một lần nữa ngưng luyện ra từng đạo bất hủ thần văn!

Ngắn ngủi vài hơi thở, số bất hủ thần văn quanh thân Mục Trần đã đạt tới số lượng kinh người 80 đạo!

80 đạo Bất Hủ Thần Văn quanh thân Mục Trần, tản ra một cỗ dao động cực kỳ kinh khủng, khiến cả không gian chấn động!

Nhìn 80 đạo bất hủ thần văn kia, Mục Trần mới thở phào nhẹ nhõm, vung tay áo lên, 80 đạo bất hủ thần văn lập tức bắn ra.

– Bất Hủ Thần Văn, Thiên Biến Vạn Hoá, Bất Hủ Chi Thuẫn!

80 đạo bất hủ thần văn dung hợp với nhau, nháy mắt tạo thành một chiếc khiên màu tử kim

to chừng ngàn trượng, trên khiên phảng phất khí tức bất hủ, kiên cố không thể phá vỡ.

Phòng ngự như thế, dù là sát chiêu của đại viên mãn chỉ sợ cũng ngăn cản được.

Oanh!

Mà đúng lúc Bất Hủ Chi Thuẫn thành hình thì sư tử màu đen kia lao tới, so với chiếc khiên thì nó bé hơn khá nhiều, nhưng khi đụng nhau, con ngươi của Mục Trần lại một lần nữa co rút lại.

Vì hắn nhận ra hắn vẫn còn khinh thường sát chiêu lợi hại này của Cố Sư Hoàng.

Ầm!

Khí tức diệt thế bao phủ trên khiên, bị khí tức đó ăn mòn, ngay cả Bất Hủ Chi Thuẫn đều từ từ xuất hiện vết nứt.

– Tiểu tử, chỉ dựa vào ngươi cũng đòi ngăn cản sát chiêu bậc này của lão phu, đúng là người si nói mộng!

Cố Sư Hoàng ngửa mặt lên trời cười to.

Phanh!

Trong lúc hắn cười to thì Bất Hủ Chi Thuẫn cũng chống chịu đến cực hạn, bành một tiếng nổ tung ra, chớp mắt sau, ánh sáng màu đen hướng về phía Mục Trần bao phủ.

Trên khuôn mặt Cố Sư Hoàng tràn đầy nụ cười lạnh lẽo, mặc dù Bất Hủ Chi Thuẫn cản xuống phần lớn sức huỷ diệt, nhưng lực lượng còn lại vẫn đủ để làm Mục Trần trọng thương, khiến hắn hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Hắc quang nhanh chóng biến mất,cảnh tượng nơi Mục Trần đứng cũng hiện ra rõ ràng.

Ánh mắt Cố Sư Hoàng nhìn tới, không nhịn được trầm xuống, vì Mục Trần vẫn nguyên vẹn đứng trên vai Bất Hủ Kim Thản, bất quá bên cạnh hắn,toàn thân Hắc Bào Mục Trần chi chít vết thương, linh quang trên người ảm đảm, sức chiến đấu hoàn toàn biến mất.

Hiển nhiên, trong thời khắc quyết định, Hắc Bào Mục Trần kia đã chịu tất cả tổn thương thay Mục Trần, không đề hắn liên luỵ chút nào:

– Tiểu tử xảo trá!

Cố Sư Hoàng sắc mặt âm trầm, cười lạnh nóiBất quá vậy cũng được, đánh trọng thương hoá thân này của ngươi, để xem bằng một mình ngươi có thể làm gì tiếp”

Tuy không trọng thương được Mục Trần, nhưng xử lý được Hắc Bào Mục Trần thì tiếp đó, Mục Trần cũng không thể nào dùng sức mạnh của hắn được.

Đối với nụ cười lạnh của Cố Sư Hoàng, Mục Trần lại ngẩng đầu, nhìn hắn cười quỷ dị:

– Ai nói với ngươi là ta chỉ có một đạo hoá thản này?

Nghe Mục Trần nói vậy, con ngươi Cố Sư Hoàng lập tức co lại, chớp mắt sau, một luồng khí tức nguy hiểm không cách nào tả nổi tràn ngập trong lòng hắn, hắn chợt xoay người, sau đó cực kỳ hoảng sợ nhìn thấy không gian sau lưng đột nhiên bị phá vỡ, một thân ảnh màu trắng lao vụt ra.

Kẻ kia là một tên Bạch Bào Mục Trần, hơn nữa tên này lại cầm trong tay một thanh thuỷ tinh kiếm cổ xưa.

Khi Cố Sư Hoàng nhìn thấy thanh thuỷ tinh kiếm này, hắn sợ đến hồn lìa khỏi xác, bởi vì trên thanh kiếm đó, hắn nhận ra khí tức của Thiên Chí Tôn.

Thấy ánh mắt kinh hãi muốn chết của Cố Sư Hoàng, Bạch Bào Mục Trần nhìn hắn mỉm cười một cái, chớp mắt, thuỷ tinh trường kiếm trong tay xuyên phá hư không, chém xuống đầu Cố Sư Hoàng với tư thế không thể né tránh.

– Lão già kia, ngươi đi chết đê…

Đọc truyện chữ Full