TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1342: Truyền thừa của Bát Bộ Phù Đồ

Trên tế đàn, sắc mặt 2 người huyền la, mặc tâm trắng bệch, bọn họ rõ ràng không ngờ rằng, phù đồ lão tổ lại đánh giá cao Mục Trần như vậy, dù biết quan hệ của hắn với phù đồ cổ tộc vốn bất hoà, nhưng vẫn quyết định giao bát bộ phù đồ cho hắn.

– lão tổ..

Hai người vẫn còn muốn khuyên

– lão phu đã quyết định.

Phù đồ lão tổ phất phất tay, thanh âm quyết đoán, sau đó hắn nhìn 2 người nói “Hai người các ngươi trở về hãy nói cho những trưởng lão nội tộc hiện nay rằng, sở dĩ phù đồ cổ tộc ta có thể trường tòn từ thời thượng cổ đến nay chính là vì phù đồ cổ tộc ta nhân tài lớp lớp, nhưng hiện giờ các ngươi lại dần trở nên cổ hủ, lâu dài mà nói, chỉ sợ phù đồ cổ tộc ta sẽ không còn thịnh nữa!”

nói đến từ cuối cùng, thanh âm đã trở nên nghiêm nghị, rõ ràng phù đồ lão tổ cũng có chút tức giận đối với việc phù đồ cổ tộc vì mẫu thân của Mục Trần mà coi hắn là tội tử.

huyền la, mặc tâm bị mắng, cũng chỉ lắp bắp không dám nói lời nào, cúi thấp đầu xuống, nhưng trong mắt vẫn loé lên vẻ ghen tỵ cùng sự không cam lòng.

bọn họ không ngờ rằng, tên tội tử địa vị thấp hèn trong mắt bọn hắn lại trở thành người thắng lớn nhất trong chuyến thượng cổ thánh uyên lần này, mà bọn hắn vốn là kẻ được vạn người chú ý thì giờ đây dưới hào quang của Mục Trần lại trở nên ảm đạm mờ nhạt.

– Mục Trần, theo lão phu đi tiếp nhận truyền thừa thôi

Phù đò lão tổ không để ý đến 2 người họ nữa mà là nhìn về phía Mục Trần, tay áo bào vung lên, linh quang khởi động, thân hình của 2 người liền biến mất trên tế đàn.

Sau khi 2 người biến mất, 2 người huyền la, mặc tâm mới ngẩng đầu lên, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.

– Cứ như vậy để cho hắn đạt được truyền thừa

. Mặc tâm âm ế trong lòng, nói.

Huyền la trầm mặc một chút, chợt cười lạnh một tiếng, nói

– Một tội tử mà cũng xứng có được bát bộ phù đồ? Nếu lão tổ đã cố ý muốn chọn hắn, vậy thì cho hắn đi

– nhưng hắn có thể mang bát bộ phù đồ ra khỏi thánh uyên đại lục hay không thì lão tổ cũng không thể định đoạt được…

Nói đến đây, trong mắt hắn thoáng hiện vẻ lãnh lệ.

Mặc tâm ngẩn ra, nói:

– ý của ngươi là?

Huyền la lạnh lùng nói

– Ngươi cho rằng Hắc quang, mặc ngân trường lão sẽ ngồi nhìn bát bộ phù đồ rơi vào tay Mục Trần sao? Một khi bọn họ biết được tin này, chỉ sợ dù là mệnh lệnh của đại trưởng lão cũng có thể tạm gác sang một bên

– Vậy trước tiên cứ tạm để hắn đắc ý một chút đi…

Lúc linh quang trước mắt Mục Trần tiêu tán, hắn nhận ra cảnh tượng xung quanh đã thay đổi, lúc này hẳn là hắn đang ở bên trong một toà tháp, trên vách tháp mơ hồ có phù văn cổ xưa.

Mỗ cỗ khí tức tang thương cổ xưa tràn ngập bên trong tháp.

– nơi này là?

Mục Trần nhìn phù đồ lão tổ phía trước, ở chỗ này, hắn cảm ứng được một ít dao động quen thuộc.

– Đây là bên trong phù đồ tháp của lão phu

. Phù đồ lão tổ cười một tiếng, có chút tiếc nuối nói:

– Nhưng sau khi bản thể của ta vẫn lạc, toà thánh phù đồ tháp này cũng mất đi vinh quang, trải qua năm tháng dần mục nát dần.

Mục Trần khẽ gật đầu, mặc dù toà thánh phù đồ tháp này đã bắt đầu bị mục nát, nhưng hắn vẫn cỏ thể cảm giác được một cỗ khí tức không cách nào hình dung đang quanh quẩn ở đây, cỗ khí tức này khiến hắn sợ hết hồn.

Ý chí của phù đồ lão tổ ngồi xếp bằng bên trong tháp, sau đó hướng về phía Mục Trần cười hỏi:

– Ngươi có biết lai lịch của bát bộ phù đồ không?

Mục Trần lắc đầu một cái, điều duy nhất hắn biết là “bát bộ phù đồ” này chính là một trong 36 đạo tuyệt thế thần thông trên đại thiên thế giới, uy năng vô tận, còn lại cũng chả biết cái gì khác cả.

Phù đồ lão tổ nói vậy, cũng không cảm thấy ngoài ý, nói:

– Đạo tuyệt thế thần thông này là do lão phu thời đỉnh phong sáng tạo ra, khi đó chính là lúc vực ngoại tà tộc xâm lược đại thiên thế giới

– Lão phu trảm vô số tà ma, bên trong phù đồ tháp còn phong ấn hơn 10 vị ma đế, trong đó không thiếu ma đế sánh ngang tiên phẩm thiên chí tôn

Mục Trần nghe vậy nhất thời không nhịn được mà âm thầm tặc lưỡi, phong ấn hơn 10 vị ma đế, chiến tích như thế thật đúng là hung hãn đến cực hạn, dù sao đây cũng là 10 vị cường giả tương đương thiên chí tôn a…

– chính bởi vì phong ấn quá nhiều ma đế, mới khiến phong ma tháp có chút không ổn, sau đó lão phu nhanh trí, định luyện hoá những tên ma đế này thành thủ hộ giả (người bảo vệ) của phù đồ tháp.

Mục Trần cả kinh, luyện chế ma đế thành thủ hộ giả? Cái này cũng không dễ dàng gì, bởi vì nhất định phải xoá sạch ý thức của ma đế, giống như luyện chế khôi lỗi, nhưng nói lại thì, sức mạnh của khôi lỗi cũng yếu hơn nhiều so với lúc còn sống, nếu chỉ là như thế thì hiển nhiên bát bộ phù đồ cũng không có tư cách trở thành một trong 36 tuyệt thế thần thông.

Điều này dĩ nhiên là lão phu biết, cho nên cuối cùng lão phu đem luyện chế thành thủ hộ giả, khắc lên trên mặt phù đồ tháp, tương liên với bản thể của ta, ngày đêm dùng bí pháp cọ rửa rèn luyện, bảo tồn đến mức tối đa sức mạnh của chúng”. Phù đồ lão tổ có vẻ tự đắc, nói.

Mục Trần cảm thán không ngớt, phù đồ lão tổ không hổ là một trong các cường giả đỉnh phong của đại thiên thế giới thời thượng cổ, thủ đoạn như thế đúng là cực kỳ kỳ diệu.

– Cũng chỉ cỏ chỗ đáng tiếc duy nhất là, muốn luyện chế ra loại thủ hộ giả này tỷ lệ thất bại quá cao, trong số hơn 10 vị ma đế, rốt cục chỉ có 3 cái thành công, cho nên những năm đó, lão phu mượn chiến tranh để gấp rút phong ấn luyện hoá ma đế, cuối cùng trước khi lão phu vẫn lạc 1 năm thì đã chân chính tu luyện thành công Bát bộ phù đồ này.

Phù đồ lão tổ thở dài nói.

Mục Trần nghe vậy cũng không nhịn được mà toát mồ hôi lạnh, luyện hoá hơn 10 vị ma đế mà chỉ thành công có 3, tỷ lệ thất bại thế này thật đúng là quá cao, dù sao ma đế cũng không phải món ăn trên đĩa, muốn có là có, ma đế là cường giả có thể sánh với thiên chí tôn, vậy có thể tưởng tượng, năm đó phù đồ lão tổ săn lùng truy giết ma đế điên cuồng đến mức nào…

Khó trách đến nay cũng không có ai tu thành bát bộ phù đồ, chỉ nguyên tài liệu thôi cũng không ờ đâu tìm được, dù sao cũng không thể dùng thiên chí tôn của đại thiên thế giới làm tài liệu luyện chế được, một khi bị phát hiện ra thì chỉ sợ toàn bộ đại thiên thế giới cũng không dễ dàng tha thứ.

Nghĩ đến đây, Mục Trần cũng cười khổ một tiếng, nói như thế, dù cho hắn có lấy được phương pháp tu luyện bát bộ phù đồ đi nữa thì cũng có ích gì?

Nhìn thần sắc của hắn, phù đồ lão tổ chỉ cười một tiếng, nói:

– Chỗ quý giá nhất của bát bộ phù đồ thật ra không phải ở phương pháp tu luyện, mà là ờ bản thân bát bộ phù đồ

Thanh âm vừa dứt, phù đồ lão tổ nhấc tay lên, toà thánh phù đồ tháp mục nát liền chấn động, ngay sau đó, Mục Trần thấy vách tháp nứt vỡ ra, mà cuối cùng cùng với thanh âm đổ nát vang lên thì có 8 đạo xích quang trực tiếp bắn ra từ trong vách tháp.

8 đạo xích quang rơi xuống, không ngừng xoay tròn quanh phù đồ lão tổ, mà lúc này Mục Trần mới nhìn thấy rõ ràng, đó chính là 8 hạt châu đỏ ngầu, chẳng qua là bên ngoài hạt châu dường như có khắc một vài đồ văn dữ tợn.

Mục Trần mới chỉ liếc mắt nhìn qua 8 viên hạt châu đỏ ngầu này đã cảm giác được huyết khí trong cơ thể sôi sục lên, một cỗ tâm niệm chém giết dâng lên trong lòng.

ong.

lúc này, thánh phù đồ tháp trong cơ thể Mục Trần toả ra ánh sáng thần thánh, lập tức tịnh hoá những tâm niệm chém giết kia, khiến Mục Trần khôi phục thanh tịnh.

hít.

Mục Trần khôi phục như cũ, nhất thời không nhịn được mà lùi về phía sau một bước, ánh mắt kiêng kị nhìn 8 hạt châu đỏ ngầu, những vật này thật là tà môn, nếu rơi vào tay một người bình thường thì chỉ sợ người đó lập tức sẽ bị tiêm nhiễm thành một quái vật giết chóc.

– Đây chính là hạch tâm của bát bộ phù đồ: phù đồ châu

. Phù đồ lão tổ chỉ vào 8 viên hạt châu đỏ ngầu, khẽ mỉm cười, sau đó tay áo phất phất, liền thấy 8 hạt châu đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ ngầu, dần dần toạ thành 8 đạo cự ảnh.

8 đạo cự ảnh này đều lớn khoảng trăm trượng, mặt mũi dữ tợn, hai mắt như kim cương trợn lên, dáng vẻ hung ác như la sát…nhưng có điểm chung là, trên thân thể của bọn chúng đều tản ra cảm giác áp bách cực kỳ kinh khủng.

Mục Trần nhìn 8 cự ảnh này, dường như hiểu ra, nói:

– Bọn chúng chính là Bát bộ phù đồ?

Phù đồ lão tổ gật đầu cười.

– Thì ra là vậy…

. Mục Trần sợ hãi than không dứt, lúc này hắn mới hiểu được, thay vì gọi bát bộ phù đồ là tuyệt thế thần thông thì phải gọi nó là một “kiểu” tuyệt thế thánh vật” khác mới đúng. Bởi vì cái này cũng không cẩn khổ công tu luyện tìm hiểu, mà chỉ cần có thể thừa kế được 8 viên phù đồ châu này cũng tức là có thể luyện thành bát bộ phù đồ”

Thứ quý giá nhất của bát bộ phù đồ cũng không phải là phương pháp tu luyện mà là 8 viên phù đồ châu được luyện thành từ ma đế.

– năm đó ta cũng cực kỳ may mắn mới luyện thành 8 viên phù đồ châu này, nếu có một cơ hội nữa sợ rằng cũng không nhất định có thề luyện chế ra được

Phù đồ lão tổ cảm thán nói.

Mục Trần cũng gật đầu một cái, đúng là muốn luyện chế đám ma đế này thành thủ hộ giả cũng không đơn giản, ở đây cũng cần quá nhiều may mắn…

– Bất quá, dù sao những tài liệu này toàn là ma đế, cho nên cũng dính hung khí, nếu là người bình thường, cho dù là thiên chí tôn tầm thường nếu sử dụng lâu cũng sẽ bị sự giết chóc ăn mòn tâm trí

Nói đến đây, phù đồ lão tổ vui mừng nhìn Mục Trần nói:

– Nhưng cũng may là ngươi có thánh phù đồ tháp, có nó bảo vệ thì những hung khí này cũng không thể ăn mòn được ngươi

– Đi kèm với việc thực lực bản thân của ngươi càng mạnh, thì sức mạnh của bát bộ phù đồ cũng sẽ tăng theo, chẳng qua bọn chúng không thề nào tu luyện được, nên mỗi lần chiến đấu đều sẽ tiêu hao một lượng lớn chí tôn linh dịch, về điểm này ngươi phải có sự chuẩn bị

. Phù đồ lão tổ nhắc nhở.

– lại là chí tôn linh dịch

. Mục Trần nghe vậy nhất thời đầu cũng to ra, trong tay hắn đã có “huyền long quân” ăn tàn phá hại, không ngờ bây giờ lại có thêm một cái động không đáy nữa…

Có thể tưởng tượng, muốn thúc giục bát bộ phù đồ thì phải cần bao nhiêu chí tôn linh dịch, lúc ấy phải đo bằng ngàn vạn.

– mặt khác…

Sắc mặt phù đò lão tổ trở nên nghiêm túc, nói:

– Nếu thực lực chưa đủ, nhớ rằng không thể cưỡng ép thúc giục sức mạnh của bát bộ phù đồ, bọn chúng dù sao cũng là ma đế, dù đã bị luyện hoá rồi thế nhưng sự hung lệ cũng đã ngấm vào máu thịt, một khí ngươi không thể khống chế sức mạnh của bọn chúng thì nó có thể nuốt chủ!

Mục Trần ngưng trọng, gật đầu một cái, xem ra bát bộ phù đồ này cũng là một con dao 2 lưỡi.

– Nếu vậy…

Phù đồ lão tổ nhìn chằm chằm Mục Trần, bàn tay khẽ nâng lên, 8 viên hạt châu đỏ ngầu chầm chậm xoay tròn.

– Ngươi đã chuẩn bị xong để tiếp nhận truyền thừa bát bộ phù đồ chưa?

Đọc truyện chữ Full