TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1352: Mục Phủ Chi Chủ

Trong đại điện đột nhiên xuất hiện cảnh này, lập tức khiến tất cả mọi người kinh hãi, mà khi đám người mạn đà la, liễu thiên đạo hô to lên thì mọi người mới phục hồi tinh thần,, bất quá đa phần mọi người trước tiên là nhìn tới tử sắc ngọc thư bị mục trần bóp vỡ.

tử sắc ngọc thư chính là tượng trưng cho tử vân tông, những năm gần đây, chưa có ai dám không nhận thiệp của tử vân tông, chứ đừng nói tới việc bóp nát trước mặt mọi người…mà một khi có người làm hỏng ngọc thư,cũng sẽ bị coi là bất kính với tử vân tông, dẫn tới tai họa ngập trời.

– Đây là..hắn chính là phủ chủ của chúng ta?

– Aizzz, thật sự là quá trẻ tuổi, một chút trầm ổn cũng không có, hôm nay bóp vỡ ngọc thư chính là chọc vào đại phiền toái rồi!

. Có cường giả mục phủ lo lắng ôm đầu nói.

– Đúng là quá nông nổi rồi!

. Không ít cường giả sắc mặt đều xám xịt, làm như thế đúng là có sảng khoái thật, nhưng lửa giận của tử vân tông, sợ rằng mục phủ không chịu nổi.

– Xem ra đại họa sắp rơi xuống đầu rồi, Mục phủ lâm nguy, bọn ta cũng phải tìm đường lui thôi

Trong đại điện, một đoàn xôn xao, đông đảo cường giả mục phủ thần sắc kinh hoàng, hiển nhiên đều bị hành động to gan lớn mật của Mục Trần dọa sợ, dù sao chưa nói tới tử vân tông, chỉ 3 cường giả đại viên mãn trước mắt thôi cũng đủ cho Mục phủ của bọn họ tanh bành.

Những cường giả sớm gia nhập mục phủ như Liễu Thiên Đạo, u minh cung chủ thì sắc mặt đều biến đổi, chợt thở dài một tiếng, âm thầm lắc đầu, sự việc hôm nay sợ rằng không dễ qua rồi.

Trong lúc đại điện đang xôn xao thì 3 lão giả tử vân tông cũng hồi phục tinh thần, lão giả tóc trắng thấy tử sắc ngọc thư bị bóp nát thì nụ cười trên mặt cũng tắt dần, trong mắt hiện lên ý lạnh.

– a a, giỏi, thật giỏi, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên lão phu thấy có người dám bóp vỡ ngọc thư của tử vân tông đấy!

. Giọng nói của lão giả tóc trắng lạnh lẽo, ánh mắt cũng sắc như đao, gắt gao nhìn mục trần chằm chằm.

– Vậy hôm nay có

Mục trần thản nhiên nói, tiện tay phủi bột vụn trên tay điCho các ngươi thời gian 10 hơi thở, cút ra khỏi mục phủ”

Đồng thời ánh mắt của hắn xẹt qua những cường giả mục phủ đang kinh hoàng, lúc trước những kẻ có ý sợ hãi thối lui đều đã bị hắn nhớ mặt, loại người lúc gặp nguy khốn chỉ biết lo cho mình như vậy, có ờ lại Mục PHÙ cũng không có tác dụng nào.

Nghe lời nói của mục trần, 3 người lão giả tử vân tông đều ngẩn ra, chợt ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười như sấm, khiến cả tòa đại điện đều run rẩy.

Đám người liễu thiên đạo hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên là không hiểu vì sao Mục Trần lại không coi 3 vị đại viên mãn trước mặt ra cái gì…

Ánh mắt của bọn họ không kìm được mà nhìn về phía mạn đà la, thấy nàng cũng không lên tiếng, mà dường như đang suy nghĩ gì đó, nhìn chăm chú bóng lưng mục trần…

– Không ngờ Phủ chủ của mục phủ lại là một tên nhãi nhai miệng hôi sữa, không biết trời cao đất rộng như vậy

. Lão giả tóc trắng có chút tiếc nuối lắc đầu một cái, nói:

– Đã vậy, mục phủ cũng không cần tồn

tại nữa

Đoành!

Khi hắn nói đến chữ cuối cùng, áo bào trên người đột nhiên bay phất phới, linh lực mênh mông như biển từ trong cơ thể đột nhiên quét ra, lúc này toàn bộ đại điện đều chấn động như sắp vỡ vụn.

– Vậy bắt đầu từ tên tiểu tử này đi!

Lão giả tóc trắng lạnh lùng cười một tiếng, chân bước một bước, thân ảnh liền quỷ mị xuất hiện phía trước mục trần, đánh xuống một chưởng, dưới chưởng, không gian vỡ vụn ra, hiển lộ một chưởng này rốt cục hàm chứa uy năng khủng khiếp thế nào.

Trong đại điện, đông đảo cường giả mục phủ thấy Tử Thiên Bi này lại muốn chém chết Mục Trần tại chỗ thì cũng nhao nhao lên tiếng, bất kể thế nào đây cũng là người đứng đầu mục phủ, nếu thật sự chết ở đây thì chỉ sợ mục phủ cũng không cần tồn tại nữa.

SẮc mặt đám người liễu thiên đạo biến ảo, cuối cùng cắn răng một cái, định ra tay bảo vệ mục trần, nhưng bị mạn đà la phất tay ngăn lại.

– mạn đà la đại nhản!

. Bọn họ không nhịn được lên tiếng.

Một vị đại viên mãn địa chí tôn toàn lực xuất thủ thì đừng nói Mục trần, dù là bọn họ cũng chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của mạn đà la lãnh túc, chỉ là nhìn chăm chú bóng lưng mục trần, bởi vì thời điểm hắn hiện thản, nàng liền nhạy bén cảm thấy một loại áp lực như có như không.

Loại áp lực này khiến cho nàng hiểu được, mục trần bây giờ cũng không phải Mục trần rời đi khi xưa nữa…

oanh!

dưới đông đảo ánh mắt hoảng sợ, bàn tay của lão giả áo trắng vỗ xuống, nhưng mà lúc sắp vỗ xuống lồng ngực mục trần thì mục trần mới nhẹ nhàng vung tay ra, đập nhẹ vào tay lão giả áo trắng, giống như đập con ruồi.

ầm!

ảm thanh bụp bụp vang lên, đông đảo ánh mắt cường giả mục phủ không nhịn được mà nhắm lại, dường như không muốn thấy cảnh Mục trần chết thảm tại chỗ.

Bất quá trong lúc bọn họ đang muốn nhắm mặt lại thì đột nhiên thấy một thân ảnh chật vật bay ngược ra, thân thể cày lên mặt đất một cái rãnh thật dài.

trong đại điện, không khí chợt quỉ dị yên lặng lại.

Bởi vì bọn họ thấy rõ, kẻ chật vật bay ra ngoài lại là Tử Thiên Bi của tử vân tông.

từng đạo ánh mắt khó tin nhìn về phía mục trần, chỉ thấy mục trần vẫn duy trì tư thế vỗ nhẹ tay, bước chân vững vàng tại chỗ, không dao động chút nào.

Lúc trước, một quyền vô cùng hung hãn của lão giả tóc trắng thậm chí không rung chuyển nổi mục trần tí nào, tự mình bắn ngược ra ngoài?

phụt

thân ảnh của tử thiên bi rốt cục cũng ổn định lại, lúc này liền phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng hoảng sợ nhìn mục trần, thời điểm khi 2 chưởng đụng nhau, rõ ràng hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng từ tay Mục Trần, loại sức mạnh này ngay cả đại viên mãn địa chí tôn hàng đầu như hắn đều cảm thấy hoảng sợ.

Đến lúc này sao hắn còn không biết, Mục Trần trước mặt này căn bản là giả heo ăn thịt hổ.

– bán bộ đại viên mãn?!

tử thiên bi gắt gao nhìn chằm chằm mục trần, cắn răng nghiến lợi nói.

Thời điểm giao thủ với Mục Trần, đao dộng linh lực của Mục Trần bạo phát ra, chính là ở tầng thứ bán bộ đại viên mãn, nhưng điều làm hắn khó tin là, mục trần bằng thực lực bán bộ đại viên mãn lại có thể trực tiếp áp đảo hắn?

ồn ào!

Lời vừa nói ra, trong đại điện, đông đảo mục phủ cường giả sắc mặt cũng khiếp sợ, đám người liễu thiên đạo thì càng khó có thề tin, lúc mục trần rời mục phủ mới chỉ là hạ vị địa chí tôn mà thôi, vậy mà giờ mới chừng một năm, cứ thế đã tăng đến bán bộ đại viên mãn?!

Kinh khủng hơn nữa là,hắn bán bộ đại viên mãn lại có thể đè ép được cường giả đại viên mãn như tử thiên bi?

– Tiểu tử này quỷ dị, cùng nhau xuất thủ!

. Tử thiên bi giận dữ quát lên, lúc này, dù hắn có ngu xuẩn hơn nữa cũng biết mục trần tuyệt đối không phải đèn cạn dầu, chỉ một mình hắn tuyệt đối không phải đối thủ.

bên cạnh, hai gã cường giả đại viên mãn khác của tử vân tông cũng nghiêm nghị gật đầu, ánh mắt có sát ý ngưng tụ, nhìn về phía mục trần.

soạt!

Nhưng mà không đợi bọn hắn đồng loạt xuất thủ, Mục trần đã bước một bước lên trước, không gian vặn vẹo một cái liền quỷ dị xuất hiện trước mặt đám người tử thiên bi.

– Thi triển chí tôn pháp thân!

Con ngươi ba người co rụt lại, không chút do dự quát một tiếng, chỉ thấy linh quang mênh mông ngưng tụ sau lưng hắn, trực tiếp ngưng tụ chí tôn phapsd thân, bởi vì lúc này bọn họ cảm nhận được một cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ phía mục trần.

nhưng trong lúc cự ảnh hiện ra sau lưng họ thì chợt một bàn tay tản ra ánh sáng thủy tinh xuyên phá không gian mà tới, nhanh như chớp đã xuyên thấu linh lực phòng ngự quanh thân bọn họ, nhẹ nhàng vỗ lên lồng ngực.

Đoành!

Âm thanh nặng nề một lần nữa vang lên, trong đại điện, mí mắt của mọi người đều giật nẩy lên một cái, sau đó liền thấy, thản ảnh của 3 người tử thiên bi một lần nữa chật vật bắn ra, nặng nề đụng vào cột đá bên trong đại điện.

Phụt.

Ba người đều phun máu tươi, sau đó cảm giác được linh lực trong cơ thể bắt đầu ẩm đạm, vội vàng cúi đầu, chỉ thấy trên lồng ngực của bọn họ đã in sâu một dấu tay thủy tinh, linh lực thủy tinh tràn vào trong cơ thể của bọn họ, linh lực thủy tinh đi qua đến đâu, linh lực trong cơ thể họ đều bị áp chế đến đấy, không thể khống chế được nữa.

tựa như đã bị phong ấn.

Ngắn ngủi vài hơi thở, dao động linh lực cường đại quanh thân bọn họ đã tiêu tán toàn bộ.

Linh lực trong cơ thể bị phong ấn, rốt cục trong mắt 3 người cũng trào lên sự sợ hãi, thủ đoạn của Mục Trần thực sự quá kinh khủng, bọn họ không thể ngờ rằng, trước mặt mục trần, ngay cả cơ hội thúc giục chí tôn pháp thân cũng không có.

Loại thủ đoạn này đã không phải việc mà cường giả đại viên mãn có thể làm được, sợ rằng chỉ có những người đã chạm đến tầng thứ thiên chí tôn mới có thề làm được.

Giống như tông chủ tử vân tông của bọn họ.

Chẳng lẽ mục phủ chi chủ này cũng đã đạt tới bước đó.

– Đi mau!

Bọn họ sắc mặt vàng như đất, chợt thúc giục chút linh lực cuối cùng trong cơ thể, nhanh chóng lao ra khỏi đại điện, thực lực Mục Trần thể hiện ra khiến cho họ họ cảm thấy thực sự sợ hãi.

thần sắc Mục trần lãnh đạm nhìn bọn chúng chạy nhanh như chó nhà có tang, cũng không ra tay ngăn cản.

soạt.

chẳng qua lúc bọn họ lao ra khỏi đại điện, bên ngoài đại điện chợt có tiếng linh lực cuồng bạo gào thét, sau đó mọi người liền thấy, thân ảnh của 3 người tử thiên bi lại một lần nữa chật vật bắn ngược vào trong, nặng nề ngã trên đại điện.

– Thiếu chủ còn chưa cho các ngươi cút, 3 lão cẩu các ngươi cũng dám đi?

bên ngoài đại điện có tiếng cười truyền đến, sau đó mọi người nhìn thấy, 2 thân ảnh từ ngoài điện tiến vào.

Vị đi trước là một nữ tử xinh đẹp mặc váy trắng, dung nhan trong trẻo lạnh lùng động lòng người, sau lưng nàng còn có một vị nam tử cao lớn, 2 quả đấm của hắn đang bụp bụp gõ vào nhau,dao động linh lực quanh thân cường đại, rõ ràng là một vị cường giả đại viên mãn thứ thiệt, sắc mặt hắn bất thiện nhìn chằm chằm thân ảnh 3 người tử thiên bi.

hiển nhiên người vừa mới ra tay chính là nam tử cao lớn này.

Lúc này, Mục Trần mới cúi đầu, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm 3 người tử thiên bi đang hoảng sợ, nói:

– Ba vị thực sự coi mục phủ ta là chỗ muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?

trong đại điện, yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người nhìn trước mặt mục trần, thân ảnh của 3 vị đại viên mãn đang run rẩy, không còn chút khí thế cao ngạo ban đầu; trong lòng họ không khỏi dâng lên một nỗi sung sướng cùng tự hào.

Từng ánh mắt nhìn về phía mục trần đã không còn vẻ hoài nghi lúc trước, thay vào đó là sự nóng bỏng cùng kính sợ nồng đậm…

khí phách như thế, thủ đoạn như thế….

Đây chính là chủ nhân chân chính của Mục Phủ bọn họ sao?

Đọc truyện chữ Full