Thanh âm thê lương đến cực hạn của thiếu nữ truyền ra khắp thành thị, cảm giác tuyệt vọng trong đó đủ để khiến bất kì ai cũng phải rung động.
Mà lúc này, những người dân khác trong thành thị cũng bị thanh âm thê lương của thiếu nữ thức tỉnh lại, sau đó bọn họ không ai bảo ai mà cùng hướng về phía Mục trần quỳ xuống, dáng vẻ run rẩy, tựa như nắm được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.
“Thiên thần đại nhân, cầu xin ngài cứu vớt chúng ta!”
Thanh âm này không ngừng vang lẽn, trên khuôn mặt mọi người cũng hiện lên vẻ tuyệt vọng đến tột cùng, cuộc sống bị nuôi như súc vật khiến cho bọn họ mất đi tất cả tôn nghiêm, thậm chí ngay cả quyền được chết cũng không có.
Tác dụng sống sót duy nhất của bọn họ dường như chính là để cung cấp nguồn máu tươi cuồn cuộn không ngừng cho đám huyết tà tộc kia.
Dĩ nhiên, bọn họ được phép sinh sản ra đời sau, nhưng đời sau của bọn họ cũng sẽ giống như heo chó bị nuôi nhốt, cứ tiếp tục tái diễn như thế đời này qua đời khác.
Không phải bọn họ không nghĩ tới việc phản kháng, nhưng trước sức mạnh tuyệt đối, sự phản kháng của bọn họ chẳng khác gì con kiến giãy giụa, ngoại trừ làm trò tiêu khiển cho đám ác ma kia ra, căn bản cũng không có chút tác dụng gì.
Những ác ma kia căn bản là thứ bọn họ không thể địch nổi.
Nhưng hiện tại, trong lúc bọn họ đã sớm tuyệt vọng, đột nhiên lại xuất hiện một người thần bí cường đại như thế, bọn họ không biết thanh niên thần bí này có cùng chủng tộc với họ hay không, nhưng ít ra, người trước mắt này cũng không có vẻ hung tàn.
Có lẽ, thanh niên trước mắt này có thể thay đổi được vận mệnh của bọn họ.
Vừa nghĩ tới đây, vô số dân bản địa ở nơi này đều điên cuồng dập đầu bái xuống, thậm chí còn không để ý tới máu tươi trên trán chảy ra, một chút đau đớn này nếu so với nỗi sĩ nhục bị nuôi nhốt thì hoàn toàn không đáng là gì.
Mục trần nhìn cảnh này, trong lòng cũng khẽ thở dài một hơi, vào giờ phút này, rốt cục hắn cũng hiểu vì sao, đối mặt với ngoại vực tà tộc xâm lược, tất cả sinh linh đều vứt bỏ hết thảy ân oán, một lòng đoàn kết chống địch.
Bởi lẽ, một khi ngoại vực tà tộc chiếm được đại thiên thế giới, như vậy tất cả sinh linh bên trong cũng đều sẽ giống như dân bản địa ở hạ vị diện này, bị nuôi nhốt nô dịch.
Ngoại vực tà tộc, thật đúng là đại địch không đội trời chung.
Mục trần vung tay ra, một luồng nhu lực quét ra, đỡ toàn bộ người dân đang dập đầu đứng dậy, hắn nhìn qua từng ánh mắt đang run rẩy, khẽ gật đầu, nói: “Yên tâm đi, ta sẽ cứu các ngươi ra khỏi nơi đây”
Những hạ vị diện này đều thuộc về đại thiên thế giới, mặc dù tầng thứ có thấp hơn, nhưng vẫn được coi là một phần của đại thiên thế giới, mà trên đại thiên thế giới, cũng sẽ rất ít người mang lòng kỳ thị hạ vị diện, nguyên nhân rất đợn giản, hạ vị diện mặc dù đẳng cấp thấp, nhưng một khi có thiên kiêu đánh vỡ được gông cùm xiềng xích của hạ vị diện, tiến vào đại thiên thế giới, người đó chắc chắn sẽ là kiêu hùng chân chính, thành tựu sau này không thể đo đếm được.
Giống như Viêm Đế, Võ Tổ…
Cho nên, cùng là người đại thiên thế giới, Mục trần mặc dù chưa coi là người tốt, nhưng cũng sẽ không trơ mắt nhìn những người này bị huyết tà tộc nuôi nhốt cho tới khi tận diệt.
“Cám ơn thiên thần đại nhân!”
Thiếu nữ lệ rơi đầy mặt, tất cả những người khác càng là kích động quỳ lạy một lần nữa, nhưng lại bị một luồng nhu lực đỡ lại, không cách nào quỳ xuống.
“Trong này hình như còn có một người?”, ánh mắt mục trần nhìn về nơi sâu nhất trong thành thị, sau đó tùy ý hỏi thiếu nữ trước mặt.
Trong cảm giác của hắn, sâu trong thành thị còn có một đạo khí tức mờ mịt nhưng mạnh mẽ, chỉ bất quá dường như còn đang ngủ say.
Nghe câu hỏi của Mục trần, sắc mặt thiếu nữ tái nhợt, giọng nói vì sợ hãi mà trở nên run rẩy: “Thiên thần đại nhân, đó là Huyết Ma Tướng, thực lực cực kỳ kinh khủng, nhưng bây giờ đang trong trạng thái ngủ say, chúng ta nhanh chóng thừa dịp hắn chưa tỉnh lại mà mau đi đi”
Đối với Huyết Ma Tướng kia, bọn họ sợ hãi đến cực điểm, bời vì mỗi lần hắn thức tỉnh đều sẽ hút máu hơn ngàn người, tàn bạo vô cùng.
“Huyết Ma Tướng sao…”
Mục trần hơi trầm ngâm, chợt hắn cười cười, bàn tay chợt nắm chặt, một viên linh lực quang cầu chừng trăm trượng hình thành trong bàn tay,sau đó ném vào nơi sâu trong thành thị dưới vô số ánh mắt hoảng sợ.
Oanh!
Linh lực quang cầu nổ tung, sâu trong thành thị, vô số kiến trúc bị san thành bình địa, thoáng chốc sau, một cột sáng màu máu phóng lên cao, một tiếng gầm tràn đầy lệ khí vang lên trong thiên địa.
“Ai dám quấy rối bản tướng ngủ say?!”
Nghe thấy tiếng gầm này, những người dân trong thành thị đôi chân như mềm nhũn ra ngã xuống, sắc mặt hoảng sợ muốn chết, Ma vương đáng sợ nhất trong tòa thành này đã tỉnh lại.
“Chúng ta đều phải chết…” Có người tuyệt vọng lên tiếng, trong mắt bọn họ, Huyết Ma Tướng kia thật sự quá mức kinh khủng, bọn họ cảm thấy vị thiên thần đại nhân thần bí trước mắt này cũng mạnh mẽ, nhưng có lẽ cũng không thể đánh bại được Huyết Ma Tướng kia.
“Thiên thần đại nhân, nếu tình huống không ổn, ngài cứ đi trước đi!”, sắc mặt thiếu nữ trắng bệch, nói.
Mục trần thấy bộ dáng sợ hãi của bọn họ, không khỏi dờ khóc dở cười, lắc đầu một cái, hắn đã cảm ứng được thực lực của Huyết Ma Tướng kia, hẳn là tương đương với đại viên mãn địa chí tôn của đại thiên thế giới, thực lực như vậy, hắn lật tay là có thể đập chết một đống.
“Trong huyết tà tộc, Huyết Ma Tướng cấp bậc như thế nào?”. Mục trần hỏi.
Thiếu nữ ngẩn ra, chợt mờ mịt lắc đầu một cái, trong mắt bọn họ, Huyết Ma Tướng cũng đã tựa như ác ma vương, ở đâu ra còn gặp kẻ mạnh hơn?
Mục trần thấy vậy thì hơi thất vọng, xem ra tin tức của những người này cũng cực kỳ hạn chế.
“Thiên thần đại nhân, tin tức về huyết tà tộc bọn ta cũng không biết nhiều lắm, nhưng nữ vương chắc chắn sẽ biết”. Thấy mục trần thất vọng, thiếu nữ vội vàng nói.
“Nữ vương?”. Mục trần sửng sốt, thế lả thế nào? Hiện tại người dân bản địa ở đây vẫn còn nữ vương nào nữa?
Nhưng không đợt hắn hỏi ra lời, sâu trong thành thị, huyết quang ngất trời đã hạ thấp, đáp xuống trên bầu trời, biến thành một kẻ khoác hồng bào, bên ngoài thân thể trắng nhợt có rất nhiều huyết hồng văn lộ, trông cực kỳ quỷ dị.
Hiển nhiên, vị này chính là Huyết Ma Tướng kia, sau khi hắn xuất hiện, nhìn thấy huyết vụ đầy trời, sắc mặt không khỏi biến đối, lạnh lùng nói: “Các ngươi dám giết người của tộc ta?”
“ai làm, cút ra đây cho bản tướng!”
Tiếng gầm gừ của hắn hóa thành sóng âm cuồn cuộn, quét ra thiên địa, vô số người dân run rẩy, sắc mặt sợ hãi.
“Một đám sâu bọ hút máu mà thôi, chết thì chết, có cái gì phải kích động”. Lúc này Mục trần ngẩng đẩu lên, cười nhìn Huyết Ma Tướng, nói.
“Là ngươi làm? Đồ không biết sống chết!”. Huyết quang trong mắt Huyết Ma Tướng lóe lên, hung ác vô cùng nhìn Mục trần, thoáng chốc, huyết quang vạn trượng trong cơ thể hắn bộc phát ra, mà thân ảnh của hắn cũng hóa thành từng đạo tàn ảnh, xẹt qua hư không, nhắm thẳng vào Mục trần.
Sau lưng, biển máu ngập trời gào thét, thanh thế hết sức kinh người.
Mục trần nhìn biển máu cuồn cuộn cuốn tới, cũng chỉ lắc đầu một cái, chớp mắt sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên hung ác, năm ngón tay nắm chặt,nặng nề đánh ra một quyền cực kỳ bình thường.
Oanh!
Một quyền đánh ra, ánh sáng thủy tinh lan tràn trên đầu quyền, sau đó trực tiếp đánh vào biển máu.
phanh!
Một quyền hạ xuống, không gian chấn động, cả vùng đất vỡ vụn, mà biển máu cuồn cuộn kia cũng nổ tung ra, trong biển máu, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, tiếp đó, đông đảo người dân kinh hãi nhìn thấy, một đạo huyết ảnh chật vật trực tiếp bắn ra khỏi biển máu.
Banh banh!
Huyết ảnh đụng nát vô số kiến trúc, cày lên mặt đất một vết sâu dài mấy vạn trượng, bắn từ trong thành ra ngoài thành…
Mục trần nhìn vậy cũng bay ra ngoài, bàn tay nắm chặt, lực hút cuồn cuộn, thân ảnh bị hắn đánh bay cũng nhanh chóng bị kéo ngược trở lại, bị hắn nắm trong tay.
Mục trần cúi đầu, hắn nhìn thân thể Huyết Ma Tướng co quắp lạnh như băng, trên khuôn mặt còn y nguyên vẻ không thể tin nổi; lúc này hắn mới không nhịn được mà nhăn mặt một cái.
Hẳn cũng không nghĩ tới tên Huyết Ma Tướng này lại yếu như thế, không chịu nổi một kích, chỉ một quyền mà đã bị hắn cứng rắn đánh chết.
“Thật là phế vật, vậy mà còn đang muốn moi từ ngươi chút tình báo”. Mục trần tức giận lắc đầu một cái, sau đó liền ném thi thể Huyết Ma Tướng này đi như rác rưởi.
Mà lúc này, cả tòa thành một lần nữa im phăng phắc.
Những người vốn đang run rầy sự hãi vì Huyết Ma Tướng xuất hiện, lúc này, khuôn mặt bọn họ một lần nữa cứng đờ ra,hiện tại, bọn họ cảm thấy ngày hôm nay tất cả mọi thứ có vẻ cực kỳ hư ảo, không chỉ những ác ma huyết tà tộc mà bình thường họ không địch nổi bị một cước đạp chết như dẫm một đám kiến, thậm chí cả Huyết Ma Tướng giống như ác ma vương này cũng bị thanh niên thần bí trước mắt một quyền đánh bay…
“Bị hành hạ đến mức xuất hiện ảo giác sao?” Có người lẩm bẩm cười khổ, tất cả mọi việc thật sự quá mức không chân thực, bọn họ không tài nào tưởng tượng nổi, trong mảnh thiên địa này vẫn còn có người cường đại như thế.
“Thiên thần đại nhân!”
Thiếu nữ thanh tủ kia thì đem ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Mục trần, mạnh mẽ như thế, ngoại trừ thiên thần trong truyền thuyết ra thì còn có thể là ai?
Chẳng lẽ thiên thần đã nhìn thấy sự tuyệt vọng của bọn họ, cho nên giáng thế để cứu vớt bọn họ sao?
“Nhanh đi đi”
Mục trần thấy vậy, cười nhạt, phất tay về phía đám người phía dưới, sau đó cũng không đợi bọn họ nói gì, thân hình vừa động liền biến mất tại chỗ.
Thiếu nữ cùng đông đảo người dân thấy vậy đều quýnh lên, nhưng mục trần biến mất cực kỳ nhanh chóng, khiến bọn họ không thể nào ngăn cản, rốt cục bọn họ nhìn nhau, cũng chỉ có thể khổ sở cười một tiếng.
Tất cả mọi người đều quỳ rạp xuống, dập đầu về hướng Mục trần biến mất
Một lúc lâu sau, bọn họ mới một lần nữa đứng dậy, sau đó điên cuồng thoát ly khỏi tòa thành này, bọn họ biết, nơi này rất nhanh sẽ có những đám huyết tà tộc khác chạy tới, nếu không trốn nhanh, bọn họ sẽ tiếp tục rơi vào kết cục lúc trước.
Mà sau khi những người dân này chạy đi, trên bầu trời, thân hình mục trần thoáng hiện ra, hắn nhìn những thân ảnh đã thoát đi kia, khuôn mặt lộ vẻ trầm ngâm.
“Lúc trước bọn họ có nhắc tới nữ vương là sao? Có vẻ như hiểu rất rõ về huyết tà tộc?”
“Thế giới này đã bị huyết tà tộc chiếm cứ, bọn họ còn có thể hội tụ lực lượng một chỗ phản kháng sao?”
“Nhưng lực lượng của bọn họ, hẳn là không đủ để chống lại huyết tà tộc…”
“Xem ra cần phải tạm thời âm thầm đi theo…”