TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1379: Trấn ma

Huyết ảnh mấy vạn trượng sừng sững nơi chân trời, che lấp cả bầu trời, mùi máu tanh tràn ngập cả thiên địa, tản ra ma thần uy!

Trong thiên địa, vô số ánh mắt sợ hãi nhìn ma ảnh huyết hồng, loại ma uy đó khiến cho tất cả người dân ở đây không có nổi chút lòng tin chống cự nào.

Mà dưới vô số ánh mắt hoảng sợ, mục trần ngược lại đứng bình tĩnh vững vàng trên bầu trời, trong tay của hắn nâng lên một tòa tháp thủy tinh, thần sắc bình tĩnh không chút gợn sóng, giống như đầm sâu.

“Nếu ngươi muốn làm anh hùng ờ cái thế giới này, hôm nay bổn vương giúp ngươi toại nguyện”

Thản ảnh của huyết ma vương xuất hiện trên huyết ảnh vạn trượng, ánh mắt hắn từ cao nhìn xuống Mục trần, khóe miệng hiện lên nụ cười gằn dữ tợn, bản thân là một thành viên của ngoại vực tà tộc, đương nhiên là hắn tương đối hiểu các cấp bậc của đại thiên thế giới, Mục trần trước mắt chẳng qua mới chỉ lả đại viên mãn địa chí tôn, đổi lại là huyết tà tộc bọn họ thì cũng mạnh hơn huyết ma tướng một ít, nhưng so với huyết ma vương thì kém xa.

“Huyết Nhật hàng lâm!”

Khi tiếng cười dữ tợn của huyết ma vương vừa dứt, hắn cũng không chần chờ chút nào nữa, chân phải giẫm một cái, huyết ảnh mấy vạn trượng dưới chân chợt há to miệng, huyết quang từ trong miệng phun ra, trực tiếp tạo thành một vầng huyết nhật to lớn.

Huyết nhật trôi lơ lửng trên không trung, huyết quang tràn ngập, mà nơi huyết quang chiếu xuống, thậm chí cả thành thị phía dưới cũng dần dần bị ăn mòn.

“Đi đi”

Huyết ma vương cười lạnh một tiếng, chỉ thấy huyết nhật ầm ầm phủ xuống, nhanh như sấm đánh, trực tiếp định vị phương hướng chỗ Mục trần, ầm ầm lao đi.

“Không phải ngươi thích làm chúa cứu thế sao? Nếu ngươi né tránh ra, sợ rằng toàn bộ người bên dưới thành đều sẽ bị huyết nhật giết sạch”. Huyết nhật rơi xuống chỗ mục trần, huyết ma vương thì đắc ý cười nói.

“Sao phải giở mấy cái trò mèo này?” Mục trần nghe vậy thì cười nhạt, không phải tên này muốn hắn không tránh né hay sao, chỉ có điều từ đầu đến cuối tên huyết ma vương này đã ảo tưởng một điều, đó là thực lực của hắn trong mắt Mục trần cũng không có cao như hắn tưởng.

Vì vậy, thân hình Mục trần vẫn không nhúc nhích, chỉ ngẩng đầu nhìn huyết nhật đang gào thét tới, đợi đến khi gần tới nơi, hai tay hắn mới kết ấn.

Ong ong!

Cùng với việc ấn pháp của Mục trần biến hóa, chỉ thấy vô số đạo ánh sáng thủy tinh từ trong lòng bàn tay bắn ra, ngắn ngủi vài hơi thở liền biến thành một cái lưới thủy tinh khổng lò mấy vạn trượng, bao trùm hoàn toàn lấy huyết nhật.

“Không biết trời cao đất rộng!”

Huyết ma vương thấy vậy, nhất thời nhếch mép cười một tiếng, bên trong huyết nhật kia có hàm chứa sức mạnh đặc biệt của huyết tà tộc, tràn đầy tính ăn mòn, một khi dính vào sẽ giống như giòi bọ trong xương, cực kỳ phiền phức.

Thế mà mục trần lại chọn cách ngạnh kháng như thế, theo hắn thấy thì đó là tự tìm đường chết không nghi ngờ.

Dưới ánh mắt châm chọc của huyết ma vương, ánh sáng thủy tinh cùng huyết nhật chạm nhau, nhưng một khắc sau, nụ cười châm chọc trên mặt huyết ma vương nhất thời cứng đơ lại.

Bởi vì hắn thấy, khi 2 bên tiếp xúc với nhau, ánh sáng trên huyết nhật bắt đầu ảm đạm xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, cảm giác đó dường như đã bị phong ấn sức mạnh lại vậy.

xèo xèo!

Huyết hồng yên vụ* không ngừng bốc lên từ trên huyết nhật, mà cùng với việc lưới thủy tinh dần dần siết lại, vầng huyết nhật kia cũng bắt đầu bị thu nhỏ lại.

*khói màu máu

Ngắn ngủi mấy hơi thở sau, lưới thủy tinh khép lại, mà huyết nhật kia thì biến thành một viên hạt châu màu đỏ cỡ chừng bàn tay, bên ngoài hạt châu hiện lên từng đường văn lộ cổ xưa, tựa như phong ấn.

Mục trần xòe bàn tay ra, viên huyết hồng linh châu này bay vào trong tay hắn, hắn ngẩng đầu lên, nhìn huyết ma vương thần sắc đang bị chấn động, cười cười nói: “Trả cho ngươi này!”

Thanh âm vừa dứt, cánh tay hắn rung lên, viên huyết hồng linh châu bắn ra, nhưng mà cũng không phải là bắn về phía huyết ma vương, mà là bắn về đông đảo cường giả huyết tà tộc bên trong huyết vân.

“Mau tránh ra!” Huyết ma vương thấy vậy, nhất thời quát lên.

Oanh!

Nhưng mà, khi thanh âm của hắn vừa dứt, viên huyết hồng linh châu đã ầm ầm nổ tung ra, máu tươi cuồn cuộn bắn ra khắp nơi, phàm là cường giả huyết tà tộc bị dính vào thì đều bị sức mạnh đáng sợ kia ăn mòn thành tro bụi.

Trên bầu trời, từng mảnh huyết vân tiêu tán, vô số cường giả huyết tà tộc bị dính vào, tử thương thảm trọng, hoàn toàn hỗn loạn.

Mà so sánh với đám người huyết tà tộc đang cuống cuồng kia mà nói, thì bên trong thành bang, vô số người dân đều trợn mắt há mồm, lúc trước bọn họ vừa mới còn sợ hãi vì thế công hủy diệt của huyết ma vương, nhưng ai ngờ tới, ngắn ngủi mấy hơi thở sau, vị thiên thần đại nhân thần bí kia đã nhẹ nhàng hóa giải thế công của đối phương, hơn nữa còn phản ngược lại công kích, giết hơn một nửa cường giả huyết tà tộc.

Trước đại diện, đám người bạch y nữ vương sắc mặt cũng kinh sợ, sau đó kích động đến run người, những năm qua bọn họ còn chưa từng nhìn thấy huyết ma vương lại chật vật như thế, có lẽ, thanh niên thần bí trước mắt này thật sự có năng lực chiến thắng huyết ma vương?

Trên bầu trời, sắc mặt huyết ma vương xanh mét, ánh mắt nhìn Mục trần như muốn phun ra lửa, mục trần không chỉ đỡ được thế công của hắn, vậy mà còn phản ngược thế công của hắn trở lại, đây quả thực chính lả dùng tay của chính hắn tát hắn một cái thật kêu ngay trước mắt mọi người.

“Vậy đã không chịu nổi? Kịch vui vừa mới mở màn thôi.” Mục trần nhìn huyết ma vương sắc mặt xanh mét, cười nhạt nói.

Huyết ma vương nghe vậy, nhất thời nảy sinh lòng cảnh giác, chợt ngẩng đầu, sắc mặt biến đồi.

Chỉ thấy trên bầu trời, một tòa thủy tinh tháp cực kỳ khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao trùm tất cả đường lui của hắn, hơn nữa ánh sáng thủy tinh nờ rộ, phong tỏa lấy không gian, khiến cho hắn không thể tránh né.

ầm!

Cự tháp đáp xuống, bao trùm lấy huyết ma vương lẫn toàn bộ huyết ảnh khổng lồ dưới chân hắn.

Mà thân ảnh mục trần cũng theo đó biến mất, tiếp theo, chớp mắt một cái hắn đã xuất hiện trong thủy tinh tháp, hắn nhìn huyết ma vương, lúc này sắc mặt xanh mét, cảnh giác quan sát bên trong tháp. Tay áo Mục trần vung lên, chí tôn linh dịch biến thành dòng lũ, cuồn cuộn không ngừng chảy ra từ trong tay áo hắn.

Khi chí tôn linh dịch đạt tới mức 5000 vạn, mục trần ngừng lại, búng ngón tay ra, dòng lũ gào thét, trực tiếp lao về phía vách tháp.

Oanh!

Trên vách tháp, 8 hình vẽ cổ xưa dữ tợn hiện ra, chỉ thấy 8 hình ảnh như ma thần kia chậm rãi rục rịch, nửa người hóa thành thực chất, lộ ra trên vách tháp, miệng há to, nuốt mẩy ngàn vạn chí tôn linh dịch kia vào trong cơ thể.

Mà sau khi nuốt mấy ngàn vạn chí tôn linh dịch,trên 8 pho ma thần này liền tản ra dao động vô cùng kinh khủng.

Lúc này huyết ma vương cùng vô cùng khiếp sợ nhìn 8 pho ma thần, bời vì ở trên đó, hắn phát hiện ra một cỗ uy áp kinh khủng từ trong linh hồn.

“Những ma tượng này thế mà lại được luyện chế từ ma đế?!” Nội tâm huyết ma vương điên cuồng gào thét, hiển nhiên hắn đã nhận ra loại dao động quen thuộc này.

Tám pho ma tượng này khi còn sống chính là ma đế trong ngoại vực tà tộc bọn họ!

“Đáng chết, tên tiểu tử này rốt cục có lai lịch gì? Không thể ở lại chỗ này, nhất định phải nhanh chóng truyền tin tức về, để mấy huyết ma vương khác lập tức liên thủ, chém chết kẻ này!”. Ánh mắt huyết ma vương điên cuồng lóe lên, vào giờ phút này, hắn rốt cục đã cảm thấy có chút sợ hãi, 8 tòa ma thần kia khiến hắn cảm thấy một khí tức tử vong!

“Bây giờ mới tính chạy sao? chậm rồi”. Mục trần nhìn ánh mắt huyết ma vương lóe lên, liền đoán được suy nghĩ của hắn, lúc này, tiếng cười lạnh lẽo vang lên, ngón tay búng ra, xa xa chỉ vào huyết ma vương.

“Bát bộ phù đồ, phù đồ diệt ma quang”

Cũng vào lúc này, thanh âm đạm mạc của mục trần vang lên bên trong tòa tháp khổng lồ.

Vù!

Cùng lúc đó, bên trẽn vách tháp,dường như 8 tòa ma thần giơ ngón tay sắc bén ra, chỉ về hướng huyết ma vương, chớp mắt sau đó, đầu ngón tay có 8 luồng ánh sáng đen bắn ra.

Ánh sáng đen trực tiếp xuyên thủng hư không, chớp mắt liền xuất hiện quanh thân huyết ma vương, mỗi luồng sáng đều phong tỏa hết thảy đường lui của huyết ma vương.

Tám luồng sáng đen gào thét tới, khí thế mặc dù không mạnh, nhưng lúc này, huyết ma vương đã dựng hết cả tóc gáy lên, một luồng khí tức tử vong không cách nào tả nổi đã bao phủ trong lòng.

“Đáng chết, tên này mới chỉ thực lực đại viên mãn, tại sao lại có thể thi triển ra công kích kinh khủng như thế?!”. Trong lòng huyết ma vương điên cuồng gầm thét, không còn ung dung như ban đầu nữa, một khắc sau, thân thể của hắn trong nháy mắt phình to ra, oành một tiếng, nổ tung.

Huyết quang vô tận cuồn cuộn lan ra, thế mà 8 luồng ánh sáng đen kia vẫn không chút ảnh hưởng, tiếp tục bắn vào mênh mông huyết quang.

Vài hơi thờ sau, chất lỏng màu đen đột nhiên bộc phát ra, lan tràn khắp nơi, phàm là huyết quang bị dính vào đều sẽ bị chất lỏng đen ăn mòn trong nháy mắt.

Ngắn ngủi chỉ một phút, huyết quang mênh mông đã biến mất hầu như không còn, còn sót lại một tia huyết quang thì chật vật chạy thục mạng dươi sự truy đuổi của chất lỏng đen.

Bành!

Huyết quang rốt cục không chịu nổi, vặn vẹo một cái, biến thành một bóng người, lúc này huyết ma vương đã cực kỳ chật vật, dao động sức mạnh vốn cường đại thì lúc này đã suy yếu tới cực điểm, trên thân thể hiện đầy những vết ố màu đen.

Vẻ mặt hắn sợ hãi nhìn mục trần, hiển nhiên không ngờ rằng thủ đoạn của Mục trần lại kinh khủng như thế, chỉ vừa ra tay đã đánh hắn vào nơi vạn kiếp bất phục.

“Ngươi không thể giết ta, nếu giết ta, những huyết ma vương khác sẽ có cảm ứng, đến lúc đó, bọn họ liên thủ, ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ!”. Huyết ma vương quát lên.

“Ồ vậy à?”

Mục trần giật mình một cái, chợt cười cười, nói:”Vậy thì không giết ngươi!”

nghe vậy, huyết ma vương vui mừng trong lòng, nhưng mà còn không đợt hắn vui mừng ra ngoài mặt thì thanh ảm lạnh lẽo của Mục trần lại truyền tới: “Cứ phong ấn ngươi lại cũng được”

Ong ong!

Trong nháy mắt khi tiếng nói của Mục trần vừa dứt, bên trong tòa tháp liền bộc phát ra vô tận ánh sáng thủy tinh, những ánh sáng này tụ đến, trực tiếp ngưng tụ bên ngoài thân thể huyết ma vương.

Mà khi ánh sáng thủy tinh chiếu rọi xuống, huyết ma vương hoảng sợ phát hiện ra, toàn bộ sức mạnh trong cơ thể hắn đang bắt đầu ảm đạm với một tốc độ kinh người, dù lả hắn cũng không cách nào điều động được.

“Bản vương liều mạng với ngươi!”

Huyết ma vương hoảng sợ tột độ, gầm lên một tiếng, định thúc giục sức mạnh, trực tiếp tự bạo.

“Phong!”

Nhưng mà, mục trần cũng không cho hắn cơ hội tự bạo, âm thanh lạnh như băng vang lên, ánh sáng thủy tinh điên cuồng siết lại, sau đó huyết ma vương gào lên thê lương thảm thiết, thân thể của hắn thu nhỏ lại, vài hơi thở sau đã biến thành một viên huyết hồng quang cầu, trôi lơ lửng giữa không trung.

Mục trần giơ tay ra, huyết hồng quang cầu rơi vào lòng bàn tay, bên trên bề mặt cỏ văn lộ thủy tinh không ngừng xoay tròn, mà bên trong quang cầu, có thể thấy được khuôn mặt dữ tợn của huyết ma vương.

Mục trần nhìn khuôn mặt dữ tợn của huyết ma vương, khẽ mỉm cười.

“Ngươi thua.”

Đọc truyện chữ Full