TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
Chương 837

Khi có được cam đoan của tôi về sau, Tiết Xán lần nữa lại quay sang uy hiếp Mary: “Nếu ngươi để An Tố xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối để ngươi sống không bằng chết, vĩnh viễn đắm chìm trong vô tận thống khổ.” Tiết Xán lại không chỉ uy hiếp suông bằng miệng, anh tự đem thân hắc khí xẹt qua người Mary khiến con bé phát ra một tiếng kêu đau đớn.

Dù sao đây cũng là chuyện bất đắc dĩ phải làm, tôi rốt cuộc bắt đầu vào cuộc chơi trò chơi trốn tìm.

Lần này, là tôi đi tìm.

Trong lâu đài tất cả búp bê đều ở trong phòng này, trước đó đã bị Tiết Xán cho một mồi lửa đốt hết sạch, con búp bê mang linh hồn Mary là chúng tôi lấy từ chỗ Suzanne mang về.

Muốn bắt đầu trò chơi này, chúng tôi nhất định phải có một con búp bê.

Tôi cùng Tiết Xán liền xuống thị trấn tìm mua búp bê. Tôi chọn rất nhiều loại búp bê nhưng Tiết Xán đều khinh khinh ghét bỏ, không thể nói thẩm mỹ của lão quỷ này quá là dị thường. Về sau tôi thuyết phục Tiết Xán là cần tìm một con búp bê thật xấu, như vậy tôi mới có thể dễ dàng tìm ra, đây mới là chủ yếu.

“Vậy lấy cái này đi.” Tiết Xán tiện tay lấy một con búp bê đầu to đưa cho tôi, vốn dĩ búp bê thường nhìn sẽ rất đáng yêu nhưng con búp bê này lại có một cái đầu quá to so với thân mình, nhìn bất giác liền cảm thấy quỷ dị.

Nhưng là của Tiết Xán chọn, tôi không dám không lấy.

Mang theo búp bê trở về lâu đài, trò chơi chính thức bắt đầu.

Tôi mang búp bê cắt bỏ một góc, sau đó nhét vào một sợi tóc của tôi, rồi khâu lại.

Tôi cầm con búp bê bắt đầu niệm chú ngữ Mary đưa cho. Chú ngữ lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác, cho đến khi tôi cảm giác được tay bé con không tự chủ mà nhúc nhích. Ác linh đã bị hấp dẫn đến.

Sau đó con búp bê dính chặt vào tay tôi, con mắt nhìn chằm chằm vào tôi, tôi bất giác cảm thấy con búp bê như vật gì đó ghê tởm vậy, nhưng cố nhịn để không ném nó ra.

Một lúc sau cảm giác được ác linh đã dung nhập hoàn toàn vào con búp bê, tôi đem nó đặt ở trong một chậu nước, sau đó đóng cửa ra ngoài.

Nửa giờ sau, tôi bất giác nắm chặt tay Tiết Xán, hiện tại tôi đã đặt mình vào trò chơi, lúc nào cũng có thể phát sinh nguy hiểm không ngờ đến, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy căng thẳng lo lắng.

“Đừng lo, có ta.”

“Hôm nay ta nhất định sẽ làm cho ác linh kia hồn bay phách tán.”

Nghe được những lời này tâm tình tôi cảm thấy dịu đi không ít, thêm nửa giờ nữa trôi qua, tôi mở cửa phòng đi vào, quả nhiên, con búp bê đặt trong chậu nước đã biến mất.

“Hiện tại chỉ cần tìm được con búp bê kia, con liền có thể được giải thoát, dì An Tố, chúng ta nhất định phải tìm thấy con búp bê kia.” Mary cũng căng thẳng không kém, khăng khăng muốn giúp tôi một tay, nói là càng nhiều người càng nhanh chóng tìm ra.

Cứ như vậy ba người chúng tôi nhanh chóng tản ra khắp phía xung quanh tòa lâu đài để tìm kiếm, đại khái khoảng một giờ sau, chúng tôi đều không thu hoạch được gì liền tụ họp lại cùng một chỗ.

“Tình huống này cũng giống con năm đó, con không tìm thấy Nam Nam, bây giờ dì cũng không tìm thấy con búp bê, không có cách nào thoát được, chỉ có thể cứ như vậy bị trói buộc cả đời ở đây…nhưng lần này còn có dì bên cạnh, con không cô đơn nữa.” Mary vậy mà vừa nói vừa cười nhưng nụ cười lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Con bé không biết những lời này đã chọc giận đến Tiết Xán, xém chút nữa bị Tiết Xán động thủ nhưng tôi đã tranh thủ đem con bé bảo hộ ở dưới thân.

“Không muốn chết thì câm miệng lại.” Tiết Xán lạnh lùng nói.

Mary lại trở về dáng vẻ sợ sệt run rẩy nhìn Tiết Xán.

Bởi vì đã mất nhiều thời gian như vậy mà vẫn không tìm thấy Nam Nam, tâm tình tôi có chút gắt gỏng, nhưng khó chịu bây giờ cũng không giải quyết được việc gì, tôi nghĩ nghĩ một lúc rồi nói với Tiết Xán: “Chúng ta cứ tìm không phương hướng như vậy cũng không phải là cách hay, chi bằng chúng ta mỗi một chỗ tìm qua liền dùng quỷ khí cùng linh lực lưu lại, như vậy dù ác linh có quay lại trốn vào chỗ chúng ta trước đó vừa tìm qua thì chúng ta cũng có thể phát giác ra.”

“Nương tử của ta thật thông minh.” Tiết Xán ôm tôi gặm một cái vào mặt.

Sau đó vì cảm thấy Mary không giúp được gì, Tiết Xán trực tiếp đem nhốt lại vào căn phòng của cô bé.

Hiện tại chỉ có 2 người tôi và Tiết Xán tìm kiếm, sau khi phân tán một đại lượng không nhỏ linh khí, tôi vậy mà nghe được văng vẳng tiếng cười như của trẻ nhỏ, lại còn có âm thanh chạy nhảy “đong đong đong” nhưng chỉ là vụt qua vụt lại những chỗ vừa phát ra tín hiệu, lại không thấy cái gì, chính xác là ác linh kia đang chơi đùa chúng tôi.

Đùa nghịch tôi cũng được, nhưng tên tiểu quỷ này vậy mà cũng dám đùa nghịch cả Tiết Xán, dựa vào tính tình của anh, đem cả cái thị trấn có lâu đài này cho hủy hoàn toàn là điều dễ như trở bàn tay, nhưng là bởi vì còn có tôi ở đây, anh sợ làm tôi bị thương nên mới không có làm như vậy.

Bất quá cũng coi như việc lưu lại quỷ khí và linh lực như một sự “đánh dấu” cũng có tác dụng, hiện tại chúng tôi đã “đánh dấu” hầu hết tất cả các phòng đã đi qua, hiện chỉ còn lại gian phòng ở tầng cao nhất, dùng làm nơi chứa các đồ đạc cũ.

“Tuyệt đối đừng có để ta tìm thấy, nếu không ta sẽ để ngươi sống không bằng chết.” Tiết Xán vừa tìm vừa lên giọng uy hiếp.

Tôi cảm thấy xung quanh người anh nồng nặc mùi sát khí.

Tôi cùng Tiết Xán đã đi đến trước cửa gian phòng cuối cùng, chúng tôi cùng nhìn nhau một cái, trước khi mở cửa Tiết Xán ngăn tôi lại: “Nàng ở chỗ này chờ ta, yên tâm, nó không có chạy được.”

Được bảo vệ một cách hơi quá như vậy tôi cũng có chút ngượng ngùng, tuy nhiên là vì việc này tuyệt đối hệ trọng nên tôi cũng phải cực kỳ cẩn thận.

“Mary nói nhất định phải chính tay em bắt được con búp bê kia.”

“Ta biết, chờ ta đem nó thu thập rồi sẽ để nàng tận tay bắt, ta sẽ không phá hư quy tắc của trò chơi khiến nàng phải chịu bất cứ nguy hiểm nào.”

Tiết Xán liền bắt đầu mở cửa tìm kiếm.

Không có bất kỳ sự kiên nhẫn nào, không phải thứ cần tìm anh liền trực tiếp phá hủy, rất nhanh cả gian phòng bên trong ngổn ngang đồ vật bị phá vỡ.

“Vật kia rốt cuộc trốn ở chỗ nào? Làm sao lại có thể không ở nơi này?” Tôi có chút hoảng hốt nhìn Tiết Xán phá hủy nốt cái giường là thứ duy nhất còn nguyên vẹn trong căn phòng, tôi sợ mình dẫm vào vết xe đổ của Mary, tôi tuyệt đối không thể để cho ác linh chiếm thân thể của tôi.

Tiết Xán không nói chuyện mà lại truyền đến cho tôi một ánh mắt mang vẻ an tâm, chớ vội.

Hả?

Sau đó anh dùng tay chỉ chỉ lên trần nhà, về sau quỷ khí trực tiếp xông thẳng lên trần nhà, một tiếng kêu thảm thiết sắc bén vang lên, một cái đầu to của con búp bê từ trên trần nhà rơi xuống.

Tiếp sau phần còn lại của con búp bê rơi xuống, lúc đầu con búp bê có mới tinh vậy mà vì ẩn núp mà trên thân dính đầy tro bụi, lại vừa rồi bị Tiết Xán đột nhiên động thủ, trên thân xuất hiện một lỗ lớn, có sợi bông lộ ra bên ngoài.

“Hahaha, chơi trốn tìm thật vui, các ngươi quả thật là lợi hại, vậy mà tìm thấy ta, nhưng mà ta vẫn còn muốn chơi tiếp, chơi tiếp.”

Một âm thanh sắc nhọn chói tai vang lên, chính là giọng nói trước đó chúng tôi đã triệu hồi Nam Nam.

Theo thanh âm phát ra, thân thể con búp bê vậy mà trở nên mờ đi, rồi hoàn toàn biến mất trước mắt chúng tôi không thấy dấu vết gì nữa.

Đọc truyện chữ Full