TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 1349: Trái ôm phải ấp

“Đều là người một nhà cả, đừng nên khách khí.” Ninh Tịch không để ý nói.

Thái độ bình dị lại gần gũi của Ninh Tịch khiến Lý Y Tình càng cảm kích, cô bé nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Chị Tịch, ông nội em là thầy thuốc Trung y, giỏi nhất là xoa bóp bấm huyệt, em đi theo ông từ nhỏ nên kỹ thuật của em rất tốt, hay chị để em bóp vai cho chị được không?”

Ninh Tịch cưòi một tiếng: “Không cần, em bận thì cứ đi đi, đừng chậm trễ công việc của mình.”

Lý Y Tình lắc lắc đầu: “Không đâu, không đầu, em vừa mới thử ống kính xong rồi! Chị để em bóp vai cho chị đi mà, coi như là cảm ơn chuyện chị vừa giúp em, nêu không thì em áy náy lắm!”

Ninh Tịch thấy cô bé này nhiệt tình đến vậy thì cũng không đành lòng cự tuyệt, vì thê chẳng thể làm gì khác hơn là nói: “Vậy thì đành làm phiền em.”

“Dạ!” Lý Y Tình vui vẻ đứng sau lưng Ninh Tịch, hai bàn tay trắng nõn đặt lên vai Ninh Tịch rồi đè nhấn vô cùng chuyên nghiệp.

Cô bé này nhìn thì yếu đuối nhưng sức cũng không nhỏ, lúc ấn bóp dùng lực vừa đúng nên thật sự là thoải mái vô cùng.

Lý Y Tình vừa bóp vừa cau mày nói: “Chị Tịch, gần đây chị phải chịu áp lực rất lớn đúng không? Cơ ở bả vai cứng ngắc rồi nè!”

Ninh Tịch nằm trên bàn trang điểm lầm bầm: “ừ, có chút…”

Tiểu Đào đứng một bên nhìn không chớp mắt theo động tác của Lý Y Tình: “Cái này hay quá đi, hay là tôi cũng học theo cô một chút để sau này bóp bóp cho anh Tịch nhỉ!”

Lý Y Tình lập tức nói: “Được mà! Tôi dạy cho cô…”

Giang Mục Dã gõ cửa tiến vào thì thấy người nào đó trái ôm phải ấp hai cô em, người bóp vai, người đấm chân thì đầu đầy hắc tuyến: “Bà biết hưởng thụ quá đấy nhỉ…”

“Giang tiền bối!” Lý Y Tình thấy Giang Mục Dã đến thì lập tức chào hỏi rồi giải thích: “Chị Tịch mới cứu em cho nên bóp vai cho chị ấy để cảm ơn ạ!”

“Được rồi, ra ngoài ra ngoài, tôi có việc muốn nói với cô ấy!” Giang Mục Dã phất phất tay đuổi người.

Lý Y Tình với Tiểu Đào đều biết quan hệ giữa Giang Mục Dã và Ninh Tịch không tệ, cho nên rất nghe lời mà chạy lạch bạch ra ngoài.

Thấy Giang Mục Dẵ đuổi hai cô em đi mất thì Ninh Tịch có chút bất mãn: “Làm gì đấy?”

Giang Mục Dã sâu xa nhìn cô một cái: “Nhàn nhã quá ha, sắp chết đến nơi rồi còn cua gái…”

“Cái gì mà chết đến nơi? Mới sáng sốm nói gì dễ nghe chút không được sao?” Ninh Tịch tức giận nói.

“Bà biết… bà có biết nam thứ của bộ phim này là ai không?” Giang Mục Dã dài giọng nói.

“Nam thứ là ai thì liên quan gì đến tôi?”

Giang Mục Dã nhướng mày: “Bà chắc chứ? Nam thứ là Mạc Thần Tu đó!”

Ninh Tịch ngã lăn một cái rồi bò dậy: “ông đùa tôi đấy hả?”

“Tôi đùa bà? Người ta đến rồi kia kìa! Ở ngay bên ngoài đó!” Giang Mục Dã ngồi xuống vênh váo nói.

“Mẹ nó! Đừng đùa thê chứ…” Ninh Tịch cạn lời.

Các cụ đã nói, một núi không thể chứa hai hổ. Lấy địa vị của Mạc Thần Tu và Giang Mục Dã mà nói, chỉ cần là một bộ phim thi trừ trường hợp làm khách mời diễn vài ba cảnh hữu nghị bèo bọt ra thì chẳng bao giờ có chuyện người kia đã làm nam chính rồi mà mình lại làm nam thứ đến góp vui.

“Chậc chậc chậc, tên kia ngàn dặm theo đuổi bà, vì bà mà cam nguyện khuất nhục dưới chân tôi, chạy tới làm nam phụ! Ninh Tiểu Tịch, bà đúng là chất chơi lắm đó!” Giang Mục Dã tỏ vẻ đang chờ xem kịch vui mà chậc chậc không thôi.

Ninh Tịch đen mặt vò tóc khẽ nguyền rủa một tiếng: “Chết tiệt…. đã đủ phiền lắm rồi…”

Đọc truyện chữ Full