Trong tiệc vui này có không ít những ngôi sao nổi tiếng trong giới, ngay cả người của Thịnh Thê vốn đối đầu người sống ta chết với Tinh Huy cũng có không ít.
Tuy bọn họ thuộc Thịnh Thê nhưng công ty cũng chẳng thể hạn chế quan hệ tư nhân của bọn họ.
Trong góc có hai nữ nghệ sĩ của Thịnh Thê đang nhỏ giọng nghị luận.
Một người mặc váy vàng có chút không yên tâm nói: “Haizz, theo quan hệ của Tinh Huy với Thịnh Thể thì chúng ta tới tham dự hôn lễ của Ninh Tuyết Lạc có ổn không? Gần đây quan hệ của Ninh Tịch với Ninh Tuyết Lạc cũng căng thẳng lắm…”
Nữ nghệ sĩ mặc váy đỏ bên cạnh vênh mặt coi thường: “Chả sao đâu, sự kiện lớn thế này mà không đến chẳng lẽ lại chạy đến cái hội trường bé tí hin đó dự cái tiệc thành lập quỹ từ thiện sao? cô thích thì cô cứ đi đi!”
“Khụ, tôi cũng chỉ nói vậy thôi mà… nói tỏi thì, Ninh Tuyết Lạc… Ninh Tịch… hai người này liệu có quan hệ thân thích gì không nhỉ? cùng là họ Ninh…”
Lúc mới đầu khi Ninh Tịch còn ở Tinh Huy thì Ninh Diệu Hoa để ngừa vạn nhất đã phong tỏa toàn bộ tin tức Ninh Tịch có quan hệ với Ninh gia. Cho nên trong giới giải trí hầu như không có ai biết thân phận của Ninh Tịch, chỉ có điều trên đời này làm gì có bức tường nào không lọt gió, thê nên khó tránh khỏi có chút lời ra tiếng vào.
Nữ nghệ sĩ váy đỏ nghe vậy liền nói: “Cái kiểu tin đồn này ý mà, xem chừng không có lửa thì làm sao có khói! Nêu Ninh Tịch thật sự có quan hệ với Ninh gia thì trước kia Ninh gia cũng chẳng nhìn chằm chằm cô ta như thê! Ninh gia vì Ninh Tuyết Lạc mà rút vốn đầu tư, đuổi Ninh Tịch khỏi Tinh Huy nữa, cô không thấy sự kiện hôm nay to thê này mà Ninh Tịch cũng chẳng xuất hiện sao?”
“Cũng đúng…” Nữ nghệ sĩ váy vàng gật đầu liên tục, cũng yên tâm không ít.
“Hơn nữa Ninh gia cũng chẳng phải là dân làm ăn như cô thấy đâu, người ta còn có núi dựa cứng lắm đấy!”
“Ổ? Nói vậy là sao?”
“Nghe bảo hôm nay Trang gia của Đê Đô cũng đến đó! Là Trang gia có vị khai quốc tướng quân Trang Tông Nhân đó! Bây giờ cô đã hiểu chưa? Chậc… không nói với cô nữa, chị đây phải làm chính sự!”
Nghệ sĩ váy đỏ vội vàng dặm lại phẩn tô lại son rồi đứng dậy, bóng dáng ưỡn ẹo đi về phía một lão tổng đã nhìn chằm chằm nãy giờ.
Tiệc cưới của Ninh Tuyết Lạc cơ hồ tụ hội tất cả nhà giàu của Đê Đô, trong mắt các nữ nghệ sỹ lại giống như từng cục thịt mỡ ngon miệng, cơ hội tốt như thế thì chỉ có kẻ ngu mới không đến thôi.
Ninh Tịch chẳng qua là nhờ Tô Dĩ Mạt rớt đài, núi không vua nên mới thuận thế chiếm núi xưng vương mà thôi. Nào có bằng Tô Dĩ Mạt trưốc đây có cái danh “bà chủ tập đoàn Lục thị” treo trên đầu với hậu trường vững chắc chứ, cần gì phải cho Ninh Tịch mặt mũi đến mức buông tha cơ hội tốt thê này.
Tình huống thê này chẳng thể nghi ngờ là cơ hội tốt để xây dựng các mối quan hệ cùng bàn chuyện làm ăn hợp tác. Trên cơ bản thì hầu như tất cả mọi người đều ôm mục đích như nữ nghệ sĩ váy đỏ kia.
Còn cái tin Trang gia cũng đển tham dự cũng không ít khách mời nghe được, vì thê hiện giờ đã có không ít người vây quanh Trịnh Mần Quân thăm dò.
“Tô phu nhân, nghe nói Trang gia cũng đến à, có thật hay không thế?”
Trịnh Mần Quân vừa mới lấy được câu trả lời khẳng định của Ninh Tuyết Lạc cho nên cũng hớn hở nói: “Đúng là sẽ tới, Tuyết Lạc vừa bảo tôi Trang tiểu thư đang trên đường tới đây rồi!”
“Ôi chao, sao Tuyết Lạc lại quen biết được người của Trang gia thế? Tô phu nhân, cô con dâu này của bà đúng là thần thông quảng đại!”
Trịnh Mẩn Quân bên này được một đám người vậy quanh xum xoe, cách đó không xa là Tô Tuân với vợ đang vác khuôn mặt âm trầm nhưng lại cố gắng khống chê không để lộ ra cái gì, ai mà biết đang êm đẹp mà Ninh Tuyết Lạc kia lại lòi ra quân át chủ bài như vậy!