Hiện trường vỗ tay như sấm động!
Từng ống kính máy quay chĩa về nhóm nữ nghệ sĩ được đề cử rồi đặc tả biểu tình của họ trên màn hình lỏn.
Ngồi chính giữa là Ninh Tịch, cô đang cùng vỗ tay với mọi người, vẻ mặt cô có chút khẩn trướng thấp thỏm, tất nhiên những người khác cũng như vậy.
Ninh Tuyết Lạc kiên định ngồi trên ghê nhìn hình ảnh Ninh Tịch khẩn trương trên màn hình mà không nhịn được khinh thường giễu cợt trong lòng, chỉ là một giải nữ phụ mà thôi cũng khiến mày khẩn trương như vậy sao?
Trên màn hình lớn bắt đầu hiện lên những đoạn cắt kèm theo lời giới thiệu từng bộ phim: “Ngô Yên của Tôi Có Một Bí Mật, Lưu Tinh Tinh của Khách Trọ, Tần Thải Tâm của Quán Cafe số 8… và Ninh Tịch của Thiên Hạ.”
Bộ phim được xướng danh cuối cùng là Thiên Hạ đi kèm với đó là một cảnh phim, ban tổ chức cũng rất có tâm khi lấy một trong những cảnh kinh điển nhất của bộ phim, chính là cảnh Mạnh Trường Ca đang ôm lấy thi thể găm lấy đầy mũi tên của Tôn Hoán Khanh đồng thời ngoảnh mặt nhìn về phương hướng thành Trường An, khi ấy ánh mắt nàng từ một ánh mắt của một tướng quân anh dũng biến thành một yêu phi…
Dù chỉ là xuyên qua màn hình nhưng tất cả người xem đều cảm nhận được sự rung động to lớn ấy, kĩ năng diễn xuất của Ninh Tịch quả thật đánh mạnh vào người xem!
Những kẻ ngoài nghề cùng đám người thích bôi đen Ninh Tịch đều luôn miệng nói cô dùng vẻ ngoài để tô vẽ. Nhưng những người ngồi ở đây đa phần đều là những người tương đối chuyên nghiệp, trong lòng họ đều có sự tán thưởng đối với kỹ năng diễn xuất của Ninh Tịch, chỉ sợ rằng sau này giới giải trí lại có thêm một kỳ tài…
“Các vị khách quý, hiện giờ tôi muốn công bố chủ nhân của giải nữ phụ xuất sắc nhất của giải Kim Tông lần thứ 53 chính là…”
Tiếng MC vang lên đồng thời ống kính máy quay cũng nhanh chóng chĩa thẳng vào năm nữ nghệ sĩ được đề cử, cuối cùng trên màn hình lớn chia ra làm năm khung hình nhỏ đưa hình đặc tả của cả năm người.
Bởi vì năm máy quay dùng góc độ nhỏ để lấy hình cho nên cũng không quay được hình ảnh Giang Mục Dã đang ngồi cạnh Ninh Tịch.
Tên nào đó cúi đầu nhìn năm ngón tay đang siết chặt vào nhau của Ninh Tịch thì bĩu môi: “Bà khẩn truơng cái gì?”
Ninh Tịch rất muốn trừng cái tên đang ngồi bên cạnh một cái nhưng hiện giờ máy quay đang ghi hình cô nên phải giữ hình tượng.
“Ngưòi giành giải nữ phụ xuất sắc nhất của chúng ta lần này chính là — Ninh Tịch!!!”
MC vừa dứt lời thì tất cả mọi nguời đều hướng về phía Ninh Tịch mà vỗ tay chúc mừng.
“Tôi đã bảo bà không cần khẩn trương mà… có thể có chút tiền đồ được không! Bà chính là người sẽ càn quét tất cả các hạng mục giải thưởng trong tương lai đấy…” Giang Mục Dã hừ hừ còn chưa xong đã bị Ninh Tịch vồ lấy ôm siết.
Giang Mục Dã còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì Ninh Tịch đã buông anh ta ra và quay sang ôm Quách Khải Thẳng cùng các nhân viên của đoàn làm phim ngồi cạnh.
“Ninh Tịch dựa vào vai Mạnh Trường Ca trong Thiên Hạ giành được giải nữ phụ xuất sắc nhất, trong phim cô đẵ thể hiện rất rõ khả năng diễn xuất của mình…”
Đi kèm vứi lời giải thích lí do vì sao Ninh Tịch dành giải của MC, Ninh Tịch liên tiếp nhận được những lời chúc mừng từ bạn tốt xung quanh, xong xuôi hết cô mới đi lên phía sân khấu.
Giang Mục Dã nhìn cô gái trên sân khấu mà trong lòng vừa có chút vắng vẻ lại vừa có chút thỏa mãn, hừ hừ, người đóng cặp với cô là ông đấy nhá! Ông đây cũng có công đấy chứ!
MC lui xuống nhường lại sân khấu cho Ninh Tịch.
Lúc này Lục Đình Kiêu đang ngồi ở hàng ghế khách quý đầu tiên, mặc dù hồi nãy hai người ngồi cách nhau rất xa, thậm chí không thể trông thấy nhau. Nhưng mà, khi Ninh Tịch bước lên sân khấu thì khoảng cách giữa cô và anh lại trở nên gần gũi vô cùng.
Lục Đình Kiêu vẫn luôn vỗ tay, ánh mắt từ đầu đến cuối đều không rời khỏi cô, trong mắt anh ánh lên vẻ kiêu ngạo. Dù cho đây chỉ là một vai nữ phụ nhưng lại giống như cô đã làm được chuyện gì to lớn giỏi giang lắm…