Cơn sóng dấu son môi tạm thời chấm dứt tại đây, nhưng mà Lục Đình Kiêu vẫn một mực giữ lấy dấu son tuyên thệ chủ quyền kia cũng là cách cực kì hữu hiệu để khống chế tình hình.
Hậu quả chính là…
“Anh Hai! Anh thật quá đáng hu hu hu…”
Vì Lục Đình Kiêu có khiên chống đỡ nên vô số hỏa lực đều nhằm thằng Lục cảnh Lễ mà bắn.
Ngay cả những người đánh chủ ý lên vị trí Tộc trưởng phu nhân cũng đều nhận ra là việc tìm cơ hội bên Lục Đình Kiêu là chuyện không thể, mà dù có thể thì bọn họ cũng không có lá gan đó.
Lục Đình Kiêu đã công khai rồi vậy bọn họ còn chạy đi tìm chết làm gì. vì thế, không ít người đầu óc linh hoạt liền đổi phương hướng ra tay.
ví dụ, như người con trai duy nhất của Lục Đình Kiêu.
“Có tin đồn nói là cô gái bên cạnh Lục Đình Kiêu hôm nay rất được lòng Tiểu Thái tử! Lục Đình Kiêu không gần nữ sắc cho nên cô ta hoàn toàn là nhờ vào Tiểu Thái tử mới lên chức thành công!”
“Tôi nghe nói thân phận cô gái kia cũng không ra gì, nhưng mà cô ta đem Tiểu Thái tử ăn gắt gao nên ngay cả Lục lão gia và Lục lão phu nhân cũng phải cho cô ta vài phần mặt mũi!”
“Xem ra mấu chốt vẫn là Tiểu Thái tử rồi!”
“Cô giờ móỉ ngộ ra đấy à? cô nhìn Quan gia kia mà sáng mắt ra đi!” có người nhìn về phía cách đó không xa.
Quan Thụy mang theo đứa con trai lớn là Quan Tử Hòa với cháu trai Quan Trí Thần nhiệt tình chào hỏi với đám người Lục Sùng Sơn.
Đe tránh tỏ ra quá tận lực mà lần này Quan gia dứt khoát không để Quan Tử Dao xuất hiện.
Trước đây bọn họ quá mức ân cần khiến cho người ta dễ dàng coi thường, huống hồ Quan gia hiện giờ đã không giống ngày xưa.
Quan Tử Hào vừa mới về nước đã lấy được một hợp đồng đầu tư vật liệu xây dựng cho chính phủ, tiền lời của công trình này đủ để Quan gia mở rộng gấp hai. Nhờ hợp đồng này mà coi như Quan gia đã đứng vững gót chân ở trong nước.
Quan Tử Hào tướng mạo anh tuấn, mày kiếm mắt sáng, thái độ tao nhã lễ phép: “Chú Lục, nghe nói trong tiệc mừng thọ lần trước Trí Thần nhà cháu gây chuyện không vui! Cháu đã dạy dỗ nó rồi, Trí Thần còn nhỏ nên tính tình có phần thẳng thắng không hiểu những quanh co uốn lượn! Nêu có gì không lễ phép hay chỗ nào không hay thì cháu xin thay mặt Trí Thần xin lỗi chú.”
Ánh mắt Lục sùng Sơn khẽ đánh giá Quan Tử Hào nhiều năm không gặp, ông ta thấy khí độ của đối phương cũng có mấy phần tán thưởng nên mở miệng nói: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, không cần nhắc lại.”
Mặc dù chuyện ngày đó khiến ông ta rất giận Quan gia, nhưng kết quả cuối cùng vẫn khiến Lục sùng Sơn thấy hài lòng. Tất cả những tin đồn bất lợi của Tiểu Bảo đều được giải quyết.
Lại cộng thêm việc gần đây Quan gia phát triển không tệ, mà đối phương cũng để ý đến cảm thụ của bọn họ, không để Quan Tử Dao đến đây hôm nay nên ông ta cũng không làm quá lên làm gì.
Coi như không thành sui gia thì cũng không cần thêm môt kẻ đich.
“Em Tiểu Bảo, anh xin lỗi em! Ngày đó là anh không đúng, không nên tin mấy tin vịt kia mà hiểu lầm em! Không ngờ em còn nhỏ vậy mà đã lợi hại thế, coi nhu anh phục em!” Thái độ của Quan Trí Thần cũng rất chân thành, hơn nữa lại khen Tiểu Bảo một phen.
Hừ, chỉ là một thằng nhóc con chưa dứt sữa làm sao có thể dễ dàng lấy được hảo cảm của mình chứ.
Nêu không phải ba với ông nội bắt nó làm thể thì còn lâu nó mới nói với thằng nhãi con này những lời trái lương tâm như vậy.
Quan Trí Thần vừa giễu cợt trong lòng vừa lấy ra một khối rubik rồi nhiệt tình đưa cho Tiểu Bảo: “Khối rubik đặc biệt này là cha mang từ Mỹ về cho anh đấy, anh thích lắm, mất một tiêng mới giải được nó ra! Anh tặng em, chơi nó có thể giết thời gian.”