Sáng sớm hôm sau, Ninh Tịch đúng giờ có mặt ở buổi casting.
Thời gian này cô chỉ ở nhà nghiên cứu kịch bản, Lâm Chi Chi cũng giúp cô tìm thêm số lượng lớn các tư liệu liên quan đến đề tại bộ phim này, còn những thứ khác thì tạm thời không để ý đến.
Vì mọi người trong nghề đều biết rằng tuy đạo diễn Giang Hành Chu casting rất dễ nhưng đồng thời cũng khó qua nhất.
Đơn giản là vì đoàn phim của ông từ chối hết các lời giới thiệu và quy tắc ngầm, chỉ nhìn vào thực lực để tuyển người mà thôi, đây cũng là điểm khó ăn nhất.
Giang Hành Chu khó tính có tiếng, đến nỗi diễn viên trong nghề chỉ cần nghe đến ba chữ này thì da đầu liền tê rần.
Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, ai bảo phim của người ta được cam đoan về mặt chất lượng và giải thưởng thế nên mới khiến cho các diễn viên hạng A sôi sục tranh cướp.
Lúc Ninh Tịch đến thì quả nhiên, hầu hết những gương mặt gạo cội đều ở đây, hơn nữa phần lớn là phái thực lực.
Bởi vì, phái không có thực lực vốn chẳng dám tới đây.
Còn nhớ năm ngoái, có một diễn viên hot ỷ có lượng fans đông và hậu trường vững chắc muốn đánh bóng tên tuổi ở chỗ của Giang Hành Chu. Kết quả là, vì diễn xuất quá kém nên bị Giang Hành Chu mắng chửi tới độ suýt phải rời khỏi ngành giải trí.
Ninh Tịch sau khi chào hỏi mọi người thì tìm một góc hẻo lánh ngồi xuống chuẩn bị, những người khác cũng đang hết sức chăm chú chờ đợi. Tất cả những người ở đây đều là những diễn viên có kinh nghiệm phong phú, nhưng khi casting với đạo diễn Giang thì lại lo lắng hệt như đang tham dự kì thi năng khiếu thi vào đại học năm nào vậy.
Ninh Tịch âm thầm lướt sơ qua các đối thủ của mình thì thấy mấy người quen, Phương Hiểu Văn, Hứa Kiều Kiều… hai người này, trong đợt casting nước hoa lần trước của Noble cô đã từng gặp qua. Phương Hiểu Văn đến đây là chuyện bình thường, dù gì người ta cũng đã từng nhận giải Kim Tông, nhưng Hứa Kiều Kiều này… cô cũng chỉ có thể bội phục dũng khí của người ta mà thôi…
Không có diễn xuất mà vẫn chạy tới đây thử vận may như Hứa Kiều Kiều, đổ lại cũng có mấy người.
Điều đáng nói ở đây là, phần lớn các diễn viên ở đây đều đã kết hôn và mang thai qua. Dù sao thì nữ chính trong kịch bản lần này cũng là một người mẹ và phần lớn các tình tiết đều diễn ra khi trung tuổi, nếu tuổi quá nhỏ thì cho dù có diễn xuất tốt đến mấy cũng chỉ e là không bộc lộ được tình mẫu tử và cảm giác tang thương cần có. Cái hôm tới nhà Tống Lâm chơi cũng có nghe chị ấy nói là lần này đạo diễn Giang tính tìm một diễn viên có chút lớn tuổi.
Mà hiển nhiên, so với đám người ở đây thì bất kể là tuổi tác hay điều kiện ngoại hình cô cũng chẳng hề có sức cạnh tranh gì.
“Tiền bối Tống!”
“Chị Lâm!”
“Chị Lâm tới rồi đó ạ!”
Trong đám người chợt có những tiếng xôn xao nho nhỏ, hóa ra là Tống Lâm tới.
Lần này Tống Lâm cũng là một thành viên trong ban giám khảo.
Ninh Tịch nghe thấy tên Tống Lâm thì liền phản xạ có điều kiện nhìn qua, càng khiến cô vui mừng là hôm nay nữ thần mặc đồ của Tắc Linh họn họ.
Tống Lâm giữ nụ cười đúng mực trên môi hàn huyên với mọi người và cũng không cố ý trò chuyện với Ninh Tịch mà nhanh chóng bước vào phòng casting.
Sau khi Tống Lâm tới thì buổi casting nhanh chóng được bắt đầu.
Người đầu tiên đi vào là Hứa Kiều Kiều, còn chưa đến 3 phút đã khóc lóc đi ra.
Mọi người cũng chẳng ai lấy làm ngạc nhiên, ngược lại còn tỏ vẻ đây là điều trong dự đoán. Còn sắc mặt mấy cô diễn viên cũng tới thử vận may như Hứa Kiều Kiều thì lại càng trắng hơn.
Buổi casting vẫn tiếp diễn, rất nhanh đã đến lượt Ninh Tịch. Sau khi số của cô được xướng lên, không ít người đảo mắt qua nhìn cô.
Ảnh hậu có được sự thừa nhận của đạo diễn Phong, đồng thời còn nhận được hai giải nữ phụ và nữ chính xuất sắc nhất của Kim Tông năm nay thì việc bị chú ý một chút cũng là điều khó tránh khỏi.
A