“À à… em cũng hẹn chị Thiên Tâm ăn cơm!”
Lục Đình Kiêu đưa tay xoa đầu cô: “Anh chờ em về.”
“Ừm…”
Sau khi nói xong thì hai người liền đi làm chuyện của mình.
Ninh Tịch đi được nửa đường lại không nhịn được mà quay đầu nhìn bóng lưng hai người kia.
Mặc dù Tống Lâm lớn tuổi hơn Lục Đình Kiêu một chút, nhưng chị ấy chăm sóc bản thân quá tốt cho nên nói Tống Lâm mới hai mươi mấy tuổi cũng chẳng ai nghi ngờ. Chỉ là, những cô gái bình thường tuyệt đối không thể so với phong độ của Tống Lâm. Lúc này, nhìn chị ấy với Lục Đình Kiêu đúng cùng một chỗ lại có cảm giác như thể hai vị vua đứng ngang hàng nhau.
Đó chính là điều mà cô luôn theo đuổi từ trước tới nay… hy vọng có thể sánh vai với Lục Đình Kiêu…
Ninh Tịch đang nhìn thì mơ hồ nghe được hai người họ nói chuyện.
“Lục tổng, những gì tôi nói hôm nay hoàn toàn nghiêm túc, hy vọng anh có thể suy nghĩ cho kỹ.”
“Không cần.”
…
Sau khi vào phòng riêng Ninh Tịch vẫn có chút không yên lòng.
Ninh Thiên Tâm thấy Ninh Tịch như vậy thì có chút lo lắng: “Tiểu Tịch, em không sao chứ? Chẳng phải ngài Lục vừa nói rồi sao? Là chuyện của công ty thôi, em đừng nghĩ nhiều…”
Ninh Tịch đập thằng đầu xuống bàn nghe “rầm” một cái: “Hu hu hu… sao lại có thể như vậy chứ!!!”
Ninh Thiên Tâm nhìn cô kích động như vậy thì lựa lời khuyên nhưng chưa kịp lên tiếng thì Ninh Tịch đã nói tiếp: “Sao nữ thần nhà em với Boss đại nhân lại xứng đôi như vậy chứ!!!”
Ninh Thiên Tâm: “…”
Phản ứng này hoàn toàn không có trong dự liệu của Ninh Thiên Tâm…
Ninh Tịch rên rỉ than thở một hồi rồi lại kích động đến không nhịn được mà lộn mấy vòng ngay tại chỗ: “Cứ có cảm giác đậu hũ nhà mình bị cướp!”
Lúc này Ninh Thiên Tâm đã hoàn toàn câm nín, con nhóc này không lo Lục Đình Kiêu bị cướp, mà lại lo… Tống Lâm bị cướp?
Chắc có lẽ vì trong tiềm thức Ninh Tịch luôn chắc chắn rằng ai cũng không cướp được Lục Đình Kiêu…
Vốn Ninh Thiên Tâm còn có chút lo lắng chuyện Ninh Tịch với Lục Đình Kiêu qua lại với nhau, nhưng theo thời gian trôi qua thì cô cũng nhận ra là Lục Đình Kiêu hoàn toàn nghiêm túc với Ninh Tịch. Điều khiến Ninh Thiên Tâm thấy rung động nhất chính là sự tin tưởng lẫn nhau giữa hai người họ.
…
Bạch Kim Đế Cung.
Lục Đình Kiêu vừa mới về đến nhà thì Lục Cảnh Lễ bám gót xông vào.
Trên ghế salon trong phòng khách, anh trai anh đang đen mặt đưa tay nhéo nhéo mi tâm.
Lục Cảnh Lễ lặng lẽ bày tỏ sự cảm thông sâu sắc, đại quân cướp vợ của anh Hai đã tiến hóa đến mức này rồi, đúng là càng ngày càng đáng sợ…
Lục Cảnh Lễ nhào tới rên rỉ nói: “Anh Hai, chuyện này cũng là do em, chỉ trách em ban đầu không điều tra rõ lai lịch của Tống Lâm! Nhưng mà cô ta giấu kỹ quá! Ai lại ngờ cô ta ăn được cả trai lẫn gái chứ!”
Nói tới đây Lục Cảnh Lễ lại cẩn thận liếc anh trai một cái, sau đó lầm bầm nói: “Phải biết… địa vị của Tống Lâm trong lòng Tiểu Tịch Tịch không phải tầm thường! Nếu cô ta không thành công ở phía anh mà ra tay trực tiếp với Tiểu Tịch Tịch thì… em e là chị dâu sẽ không cầm lòng nổi mất…”
Thấy ánh mắt chết chóc đáng sợ của anh trai nhà mình Lục Cảnh Lễ lập tức co rúm người lại, nhưng mà vẫn gắng nói cố thêm nốt mấy câu: “Anh, anh tin em đi mà! Dầu gì em cũng cũng lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy cho nên rất rõ, ý nghĩa của thần tượng trong lòng fan hâm mộ tuyệt đối vượt quá những gì anh có thể tưởng tượng! Đừng nói là bạn trai, đến lúc mấu chốt thì có là chồng cũng phải xếp sau thần tượng…”
Tóm lại tức là, tình địch của anh Hai lần này cực kì trâu bò…