Hôm sau, tại Trung tâm Triển lãm Quốc tế Đế Đô.
Nhà tổ chức tiền tài như nước, vì muốn rửa sạch sự sỉ nhục của buổi họp báo lần trước mà hoạt động tuyên truyền lần này được tổ chức tại một phòng triển lãm có sức chứa tới hai ngàn người. Tuần trước vừa công bố tin tức ra, vé đã được bán sạch, các tòa soạn tạp chí vì muốn được phỏng vấn mà chen nhau tới đầu rơi máu chảy.
“Thế nào rồi, bên phía Thịnh Thế nói sao?”
Trong hậu trường, tổng giám đốc của Tinh Tuy là Vương Hạo Quân sầm mặt hỏi một nhân viên cấp cao phòng quan hệ công chúng.
“Tôi đã cảnh cáo họ rồi, phía Thịnh Thế cũng đã trả lời, nói hôm nay sẽ cho chúng ta một đáp án vừa lòng.” Đối phương đắc ý nói.
Vương Hạo Quân nghe vậy trưng ra vẻ mặt như trong dự liệu, hừ lạnh một tiếng: “Tôi biết mà, còn tưởng khí phách thế nào, cuối cùng chẳng phải vẫn phải cúi đầu đấy sao? Nếu không phải vì sức hút của tên nhãi đó, tôi đã đổi hết thành nghệ sĩ của Tinh Huy rồi, đỡ để bọn họ chiếm được lợi!”
“Vương tổng nói chí phải ạ!” Tên cấp dưới liên tục phụ họa.
Hồi quay bộ điện ảnh Thiên Hạ, Tinh Huy nửa đường rút vốn nên chẳng vớ được chút lợi lộc nào. Ngay từ đầu bọn họ đã luôn nhắm tới miếng thịt béo này rồi, cuối cùng cũng tóm được cơ hội quay lại bộ phim này, hơn nữa còn trở thành nhà đầu tư lớn nhất.
“Còn một chuyện nữa muốn xác nhận với ngài, phó tổng giám đốc Ninh lần này cũng sẽ xuất hiện sao?” Tên cấp dưới hỏi dò.
Vương Hạo Quân ra vẻ bày mưu tính kế nói: “Ninh phó tổng xuất hiện sẽ là yếu tố then chốt, không chỉ là nữ chính của nguyên tác mà cũng là nhà đầu tư quan trọng của bộ phim này nữa.”
Chuyện khi đó đã qua lâu rồi, huống hồ Ninh Tịch cũng sớm đã lui về ở ẩn, đây chính là cơ hội tốt nhất để Tuyết Lạc quay lại xuất hiện trước mặt công chúng một lần nữa.
…
“Tử Huyên, thấy chưa? Tất cả mọi người ở đây đều đến vì em đấy!” Lúc này, Trịnh An Như ở phía sau khán đài trông thấy đám fan và đoàn người đông như kiến kia thì ánh mắt đen tối tràn đầy kích động và dã tâm.
Hàn Tử Huyên nghe vậy thì nghịch nghịch lọn tóc bên tai, có chút mất hứng, cái này chẳng phải là tất nhiên sao, có gì mà phải kích động chứ?
“Chị nghe ngóng rồi, bộ phim kia của Thâm Miên chỉ cần thuận lợi đưa đi dự liên hoan phim, khả năng đoạt giải là trên 80%. Thêm việc bộ phim Thiên Hạ này sẽ giúp em thêm nổi tiếng ở trong nước nữa, đến lúc đó thì em sẽ là sự tồn tại mà không ai có thể vượt qua trong làng giải trí này rồi. Sau này sẽ không còn ai dám nhắc tới cái tên Ninh Tịch trước mặt em nữa, kể cả có nhắc tới cũng chỉ tự mình rước nhục thôi…”
Mãi tới khi nghe thấy câu này, đáy mắt Hàn Tử Huyên mới khẽ động, vầng trán cũng vì thế mà giãn ra.
Trịnh An Như biết mình gãi đúng chỗ ngứa nên ra sức nói những lời mà Hàn Tử Huyên thích nghe: “Tên Giang Mục Dã đáng chết kia, chúng ta có lòng tốt đưa hắn theo để tuyên truyền. Hắn ta lại rượu mừng không uống muốn uống rượu phạt, Tử Huyên em yên tâm đi, hôm nay hắn ta sẽ phải xin lỗi em trước mặt mọi người!”
…
Cùng lúc đó, phía trước sân khấu đã bắt đầu rầm rộ lên.
Hai MC một nam một nữ nhiệt liệt nói lời mở màn hâm nóng bầu không khí, sau đó màn hình phía sau liền chiếu một đoạn hậu trường các tạo hình xinh đẹp của dàn diễn viên mới.
Các fan lập tức gào thét ầm ỹ cả lên.
“Xin mời nhà sản xuất của Thiên Hạ lên sân khấu.”
“Mời ngài! Xin mọi người cho một tràng pháo tay!”
…
Hai MC lần lượt giới thiệu và phỏng vấn từng nhân viên công tác của đoàn làm phim, đồng thời cũng tổ chức giao lưu với fan.
Đây mới chỉ là món khai vị mà thôi, phía sau còn nhiều tiết mục đặc sắc nữa.