TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 402: Vô thượng tiên đồ (5)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Thanh niên hắc y đem ánh mắt của tất cả mọi người… Không đúng, là ánh mắt của tất cả các yêu tụ tập lại đây.

Những yêu tinh kia đối với loại tình huống này cũng không hề cảm thấy kinh ngạc.

Thậm chí còn có yêu hưng phấn huýt sáo, ra hiệu đừng quấy rối, nhanh chóng bắt đầu đi, bọn họ đã đợi không kịp nữa rồi.

Thanh niên hắc y: “Hôm nay chúng ta chơi trò… Phi tiêu bắn bia.”

Ngân Sinh bị đẩy lên trên đài ngay phía trước khách điếm.

Người phía dưới ồn ào, cười đùa, thúc giục, đủ loại âm thanh, hội tụ vào một chỗ.

Ngân Sinh ở trên đài, thân thể gầy yếu, nhìn qua vô cùng yếu ớt dễ bắt nạt.

“Này…”

Trong góc khuất của khách điếm, đột nhiên có một người đứng lên.

Thanh niên hắc y theo tiếng nhìn sang.

Yêu trong khách điếm cũng dừng lại, dồn dập nhìn sang phía âm thanh truyền tới.

Là một nữ tử.

Nữ tử có gương mặt rất ôn nhu, cảm giác đầu tiên đem đến cho người ta chính là ôn nhu như nước.

Giọng nói cũng cực kỳ êm tai.

Giống như gió mát chậm rãi thổi qua trong ngày hè oi ả.

Không thể không nói, nữ tử này, ở trong đám yêu quần ma loạn vũ, tuyệt đối được cho là đẹp mắt nhất.

Nàng ta có chút tức giận nhìn thanh niên hắc y: “Các ngươi khi dễ một nhóc con như vậy, thật quá đáng!”

Thanh niên hắc y đánh giá nữ tử, khóe miệng ngậm lấy một nụ cười xấu xa: “Tiểu mỹ nhân nhìn rất lạ mặt, từ đâu tới?”

“Các ngươi buông hắn ra.” Nữ tử chỉ vào Ngân Sinh.

Thanh niên hắc y cười to.

“Tiểu mỹ nhân, muốn chúng ta buông hắn ra cũng được, nhưng ngươi phải đền bù cho chúng ta nha? Vất vả lắm mới gặp được một thú vui như thế, không thể cứ bỏ qua như vậy được, mọi người nói có phải không.”

“Đúng thế!”

“Đáng dấp của tiểu mỹ nhân này thật đẹp.”

“Tiểu mỹ nhân từ đâu tới?”

Đám yêu tinh phía dưới ồn ào.

Nữ tử nhíu mày, nhưng không có nhiều luống cuống: “Các ngươi muốn cái gì?”

“Muốn cái gì à…” Ánh mắt của thanh niên hắc y đảo quanh người nữ tử: “Không bằng dùng tiểu mỹ nhân để đổi?”

Nữ tử đổi sắc mặt.

Thanh niên hắc y tiếp tục nói: “Không phải tiểu mỹ nhân muốn ra mặt vì tên nhóc này sao? Đương nhiên phải là một người đổi một người.”

Ánh mắt trần trụi của thanh niên hắc y, nhìn đến mức nữ tử thấy cả người không được tự nhiên.

“Các ngươi…” Gương mặt nữ tử đỏ lên.

Ánh mắt đánh giá nữ tử của chúng yêu xung quanh cũng trở nên không an phận.

Nữ tử tranh luận với bọn họ.

Nhưng mà nàng ta chỉ có một mình, làm sao có thể nói lại nhiều yêu như thế.

【 Tiểu tỷ tỷ, đừng xem kịch nữa, sắp gấp đôi a ~~ 】 Vương Giả nhắc nhở Sơ Tranh đang xem kịch.

Sơ Tranh: “…”

Gấp đôi ông nội mi!

Sơ Tranh bước mấy bước đi vào, cầm cái ghế bên cạnh lên, hướng vào đầu thanh niên hắc y đập xuống.

Cái ghế nện lên đầu thanh niên hắc y, rồi tan ra thành từng mảnh.

Trong khách điếm đồng thời vang lên tiếng hút khí.

Sơ Tranh đập rất bất ngờ.

Tăng thêm lực chú ý của chúng yêu, đều đặt trên người nữ tử và thanh niên hắc y, căn bản không chú ý tới Sơ Tranh.

Thanh niên hắc y bị nện, vẻ mặt âm trầm quay lại, còn chưa thấy rõ là ai đập mình, thì bên tai lại vang lên một tiếng ầm vang dội.

“Ầm —— “

Lại thêm một cái ghế nữa nện lên đầu thanh niên hắc y.

Thanh niên hắc y không cảm thấy đau, đang muốn nổi giận, trước mắt đột nhiên tối đen, không cách nào khống chế việc mình mất đi ý thức.

Sơ Tranh còn muốn bổ thêm cái ghế thứ 3.

Kết quả phát hiện người đã hôn mê.

Không chống chọi được va đập như thế.

Còn là yêu tinh đấy!

Mất mặt.

Chúng yêu: “…”

Người này… người này ai vậy?

Ngay cả tiểu bá vương của Yêu giới cũng dám đập!

Không muốn lăn lộn ở Yêu giới nữa sao?

Chúng yêu muốn xem xem là yêu tinh nào mà to gan như thế.

Kết quả nhìn nửa ngày, chỉ cảm thấy tiểu cô nương trước mặt thật đẹp… Nhưng mà vô cùng lạ lẫm, hoàn toàn không quen biết.

Sơ Tranh ngước mắt nhìn về phía hai tên tùy tùng của thanh niên hắc y: “Các ngươi…”

Hai tên tùy tùng bỗng nhiên lui về phía sau, đáy mắt lộ ra vẻ cảnh giác.

Ba giây sau.

Hai người cùng nhau tiến lên, níu lấy thanh niên hắc y đã ngất đi, kéo hắn ta qua.

“Sơ Tranh!”

Nử tử bị chúng yêu vây quanh, bỗng nhiên kinh hỉ lên tiếng.

“Muội không có việc gì, quá tốt rồi, ta biết muội sẽ không có việc gì mà…”

Mặt mũi nàng ta tràn đầy vui mừng.

Sơ Tranh đạm mạc liếc nàng ta một cái, rồi lại quay đầu nhìn chằm chằm vào hai tên tùy tùng kia: “Các ngươi…”

“Ngươi là ai!” Tùy tùng nổi giận gầm lên một tiếng: “Dám đánh lão đại của chúng ta, ngươi không muốn sống nữa à!”

Sơ Tranh: “…” Ta, ta muốn sống nha.

Sơ Tranh cầm cái ghế thứ ba lên, đập về phía hai tên tùy tùng.

Đám người: “…”

Ta… X!

Tiểu cô nương này thật hung hãn.

Sơ Tranh dùng hành động chứng minh, cô không chỉ dám đập lão đại của bọn họ, mà cô còn dám đập cả bọn họ.

Trong khách điếm vang lên từng trận ầm ầm.

Hai tên tùy tùng hoa lệ nằm xuống bên cạnh thanh niên hắc y.

Sơ Tranh ném chân bàn trong tay đi.

Người một nhà thì phải chỉnh chỉnh tề tề.

Ừm!

Mỗi ngày đều đang cố gắng làm một người tốt đó!

【…】 Tiểu tỷ tỷ xin cô hãy buông tha cho cái từ người tốt này đi.

Sơ Tranh quay đầu nhìn quần chúng yêu tinh còn lại trong khách điếm.

Bộp ——

Chúng yêu tinh cấp tốc lui lại, xung quanh Sơ Tranh lập tức trống trải ra, giống như cô là một thứ ôn dịch rất đáng sợ vậy.

Bọn họ đều là yêu.

Có thể tùy tiện đập ngất được sao?

Thực lực của tiểu cô nương này, tuyệt đối không thấp.

Sơ Tranh: “Các ngươi…”

Yêu tinh Giáp: “Chúng ta và bọn họ không phải là một đám!”

Yêu tinh Ất: “Đúng đúng đúng, chúng ta không biết bọn chúng.”

Yêu tinh Bính: “Chúng ta chỉ đi ngang qua…”

Bầy yêu vô cùng thức thời.

Trò cười.

Vừa rồi thủ pháp đập yêu của tiểu cô nương này vừa thuần thục lại vừa cấp tốc, ngay cả ba người kia cũng không phải là đối thủ của cô, vậy đám tiểu lâu la như bọn họ, đương nhiên nếu có thể không quen biết thì hãy cứ giả vờ như không biết thôi.

Yêu nha.

Đại nạn lâm đầu thì đứa nào đứa nấy tự lo thân mình mà chạy.

Sơ Tranh: “…”

Ta chỉ muốn phá sản.

Sơ Tranh liếc bọn họ: “Trên người các ngươi có bảo bối gì, lấy ra đây.”

“…”

Loảng xoảng.

Có yêu ném đồ vật lên bàn.

Tiếp đó là một trận ào ào loảng xoảng.

Sơ Tranh sờ sờ trong tay áo.

Nhóm yêu tinh bên kia cảnh giác không thôi, sợ Sơ Tranh đột nhiên lấy ra thứ vũ khí lợi hại gì đó.

Mấy cái lá cây màu xanh lục hiển lộ từ trong tay áo Sơ Tranh.

Sơ Tranh đi đến ném đồ vật lên cái bàn trước mặt kia.

Buông Tiên Linh Diệp xuống, rồi chọn lấy hai thứ nhìn có vẻ thuận mắt trong đống đồ kia: “Cái này ta mua.”

“Đại Vương thích thì cứ lấy.” Yêu tinh Giáp yếu ớt nói.

Lá cây kia… Nhìn rất bình thường, có thể mua được những thứ này của bọn họ sao?

Cái này sợ là tùy tiện hái ven đường nha!

Đương nhiên bầy yêu chỉ dám lén lút nói dưới đáy lòng.

Chứ không dám khiêu chiến với Sơ Tranh.

Bằng không thì bọn họ cũng phải nằm dưới đất mà làm bạn.

Sơ Tranh đẩy lá cây qua: “Cầm.”

Tiểu cô nương mặt không cảm xúc nhìn bọn họ, nhiệt độ bốn phía tự dưng bắt đầu hạ xuống, làm cho người ta nhịn không được run rẩy.

Yêu tinh Giáp nuốt một ngụm nước bọt, run lẩy bẩy co ro tiến lên, cầm lấy năm cái Tiên Linh Diệp.

Hắn vừa chộp vào tay, biểu cảm liền hơi biến đổi.

Sau đó bỗng nhiên nhét vào túi, rồi giống như bị hù dọa, lùi về bên trong bầy yêu.

Một con yêu tinh khác thì không thông minh như hắn, cầm được Tiên Linh Diệp liền kinh hô lên, khiến các yêu tinh khác chú ý.

Dưới tiếng nghị luận của chúng yêu tinh, Sơ Tranh vung tay lên, dây trói đang trói lấy thiếu niên trên đài tự động buông lỏng ra.

Hắn lập tức lảo đảo đi xuống, núp ở đằng sau Sơ Tranh.

“Đa tạ đại nhân.”

“Thù lao dẫn đường.” Sơ Tranh mặt lạnh lùng.

Sơ Tranh quay người đi ra phía ngoài khách điếm Vạn Vật, Ngân Sinh nhìn thanh niên hắc y nằm dưới đất một chút, chần chờ vài giây, cuối cùng chạy theo Sơ Tranh rời đi.

Đọc truyện chữ Full