TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 475: Nữ vương huyết tộc (4)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Ngón tay Sơ Tranh nắm chặt, hướng về phía trước kéo một cái, cả người Ayer ngã nhào trên mặt đất, trượt thẳng về phía trước.

Vẻ kinh ngạc còn dừng lại trên gương mặt tuấn mỹ bất phàm của gã.

Sơ Tranh dùng chân đạp lên bả vai gã.

Mặt mày nữ sinh buông xuống, không thấy rõ cảm xúc bên trong, chỉ có thể cảm nhận được lãnh ý trên người cô.

Ayer giãy dụa, rõ ràng trên người không có gì cả, nhưng lại có cảm giác bị trói buộc.

Khuôn mặt tuấn tú của gã hơi trầm xuống: “Tiểu thư xinh đẹp, cô biết ta là ai không?”

Nhân loại này thật to gan!

Cũng dám động thủ với gã.

Sơ Tranh thuận miệng tiếp một câu: “Ồ, vậy ngươi biết ta là ai không?” Chẳng cần biết ngươi là ai, ồn ào đến ta chính là không được! Vất vả lắm ta mới được ngủ trên giường đấy!!

“…” Ayer ngửa đầu nhìn cô, bộ dáng đoan trang xinh đẹp, nhưng vô cùng lạ lẫm.

Sơ Tranh không thèm phí lời với gã, chỉ muốn xử lý nhanh rồi về đi ngủ.

“Ayer các hạ!”

Công kích từ phía sau chợt tới.

Thân thể Sơ Tranh lóe lên, chậu hoa trưng bày trên hành lang, đập xuống đúng vị trí cô vừa mới đứng.

Người phụ nữ tóc vàng và hai Huyết tộc, theo dấu cô gái vừa chạy trốn, vội vàng chạy đến.

“Ayer các hạ, ngài không sao chứ?” Người phụ nữ tóc vàng khẩn trương đỡ Ayer dậy.

“Cô ta là ai?” Sắc mặt Ayer cực kém, nhìn chằm chằm Sơ Tranh.

Người phụ nữ tóc lập tức nói: “Đây là người mới, chưa được dạy quy củ, va chạm Ayer các hạ.”

Ayer nảy sinh tâm tư ác độc nói: “Đưa cô ta tới chỗ ta.”

Gã phải dạy dỗ cho cô biết một chút quy củ.

Cũng dám chống đối gã!

Người phụ nữ tóc vàng có chút đau đầu: “Ayer các hạ, cô ta chưa được dạy quy củ, đưa đến chỗ ngài, lỡ va chạm đến ngài…”

Ayer: “Làm theo lời ta nói.”

“… Vâng.”

Hiển nhiên tên Ayer này có địa vị cao hơn.

Người phụ nữ tóc vàng căn bản không dám trái lời gã.

Đương nhiên người phụ nữ tóc vàng cũng không thèm để ý, dù sao cũng chỉ là người mới mà thôi, còn dám công kích Ayer các hạ.

Ayer các hạ đưa cô đi, nói không chừng còn cứu cô một mạng.

“Các ngươi, hỏi qua ý kiến của ta chưa?”

Hai con chó điên, ở trước mặt cô, quyết định xong nơi cô sẽ đi?

Thật lòng sao?

Ta đồng ý chưa?!

“Ta đã cảnh cáo cô, ban đêm đừng đi ra ngoài!” Mặt mũi người phụ nữ tóc vàng tràn đầy nghiêm khắc: “Bây giờ cô còn dám có ý kiến? Ayer các hạ không muốn lấy mạng của cô, là đã mở cho cô một con đường… A…”

Người phụ nữ tóc vàng còn chưa nói hết lời, cả người đã bay vụt ra ngoài.

Hai Huyết tộc đi theo người phụ nữ tóc vàng thấy thế, buông cô gái kia ra, cùng nhau xông lên bắt cô.

Sơ Tranh vung tay lên, ngân tuyến vòng quanh hai Huyết tộc, rồi bỗng nhiên đập bọn chúng vào tường, thân thể chúng lập tức tan thành bụi phấn.

Người phụ nữ tóc vàng đụng vào đèn áp tường trên hành lang, lật nghiêng một cái, an toàn rơi xuống đất.

Nhưng mà còn chưa kịp nổi giận, biểu cảm liền cứng lại trên mặt.

Bà ta trông thấy hai Huyết kia tan thành tro bụi.

Đây… Đây là thứ gì?

Giọng nói lạnh buốt của nữ sinh chậm rãi vang lên trên hành lang: “Các ngươi thật sự rất ồn ào.”

Nhìn thấy hết thảy những chuyện vừa xảy ra, Ayer cũng không khá hơn chút nào, một luồng hơi lạnh vọt lên lưng, sự sợ hãi từ sâu trong đáy lòng càn quét mà lên.

“Ngươi… Ngươi…” Ayer cà lăm, đôi mắt trừng lớn, làm gì còn phong độ của thân sĩ như vừa rồi nữa.

Nói cho cùng Ayer cũng chỉ có một chút địa vị ở đây, đặt ở trong Huyết tộc, thì chẳng là cái thá gì cả.

Bằng không thì cũng sẽ không đến mức ngay cả nữ vương Huyết tộc mà cũng không nhận ra.

Gã quay người muốn chạy.

Nhưng mà một giây sau liền bị lôi trở lại, phía sau lưng chạm đất, ánh sáng lắc lư trước mắt.

Nữ sinh chậm rãi xuất hiện, cúi đầu đối diện với ánh mắt gã.

Ayer trông thấy dáng vẻ chật vật của mình trong đáy mắt cô.

Còn trông thấy… đáy mắt băng lãnh của cô.

Chỉ trong một nháy mắt như vậy, gã có cảm giác như mình rơi vào vực sâu vạn trượng, gió tuyết từ dưới đáy thổi lên, làm huyết dịch tứ chi bắt đầu ngưng kết thành băng.

“Ta cho ngươi đi rồi sao?”

Thanh âm lạnh lùng của nữ sinh kéo gã về thực tại.

“Ngươi… Ngươi muốn thế nào? Ngươi có biết đây là nơi nào không?”

Ayer cố gắng trấn định, nhưng hai tay run rẩy đã bán đứng gã.

“Cô đừng làm bậy!” Người phụ nữ tóc vàng lấy lại tinh thần, lập tức lên tiếng cảnh cáo: “Làm hắn bị thương thì cô cũng sẽ không có kết cục tốt.”

“Ta đương nhiên sẽ không làm hắn bị thương.” Sơ Tranh nhìn về phía người phụ nữ tóc vàng, trịnh trọng hứa hẹn.

Người phụ nữ tóc vàng: “…”

Sơ Tranh đạp một cước lên người Ayer.

Ánh mắt Ayer có sự sợ hãi và phẫn nộ đan xen, phá lệ vặn vẹo.

Sơ Tranh đạp một cước kia, làm Ayer càng thêm phẫn nộ, tựa hồ đã quên cả sợ hãi: “Nhân loại, ta cảnh cáo ngươi, đây là Ivy Gerster, nếu ngươi dám làm gì với ta, thì ngươi tuyệt đối đừng mơ rời khỏi nơi này.”

Sơ Tranh: “…”

Nguy rồi!

Quên mất Huyết tộc không giống người bình thường.

Đạp có một cước như vậy, chắc chắn sẽ không ngất.

Sơ Tranh suy nghĩ nếu đạp thêm cước nữa, thì quá không phù hợp với thân phận của cô, cho nên rất là trấn định trói Ayer lại, cũng bịt luôn miệng của gã.

Sơ Tranh ném Ayer về phía người phụ nữ tóc vàng.

Hành lang yên tĩnh không tiếng động, ánh đèn vàng ấm áp, hắt lên cái bóng của cô ở trên tường, tạo thành một hình dáng vừa quỷ quyệt lại vừa tinh tế.

“Muốn sống không?”

“Cô… Cô đừng làm loạn!” Người phụ nữ tóc vàng lui về phía sau, sau lưng dựa vào bức tường băng lãnh.

Cánh tay trắng thuần tinh tế cầm một bình thủy tinh, khẽ lay động trước mặt bà ta.

Chất lỏng màu đỏ tươi bên trong bình thủy tinh, càng làm nổi bật lên cánh tay trắng như tuyết kia.

Sơ Tranh chuyển ánh mắt về phía Ayer: “Giúp ta giải quyết hắn, thứ này chính là của ngươi.”

Người phụ nữ tóc vàng trừng lớn mắt.

—— Ta đương nhiên sẽ không làm hắn bị thương.

Đúng thế.

Cô sẽ không làm hắn bị thương.

Nhưng cô ép mình giết Ayer.

Đây là con trai của trưởng lão danh dự ở Ivy Gerster, bà ta làm sao dám…

Người phụ nữ tóc vàng chống vào tường thở dốc, trên mặt đất là Ayer đã mất đi sinh mệnh.

Nhân loại giết Huyết tộc có lẽ rất khó, nhưng đối với đồng loại mà nói, thì cũng không phải khó lắm.

Sơ Tranh nhét bình thủy tinh vào trong tay bà ta: “Tối hôm nay chúng ta không ai gặp ai, đừng tiếp tục ồn ào đến ta, hiểu chưa?”

“…”

Người phụ nữ tóc vàng nắm chặt bình thủy tinh.

Bà ta không biết trong này là gì, nhưng nếu như bà ta không động thủ, thì cô sẽ giết mình.

Ở đây lâu như vậy, bà ta chưa từng thấy kiểu nhân loại như thế này…

Có lẽ cô không phải nhân loại.

Bởi vì trên người cô không có bao nhiêu khí tức của nhân loại.

Vậy cô là gì?

Người phụ nữ tóc vàng sợ hãi trong lòng nhìn Sơ Tranh tiến vào phòng.

Tận đến khi cánh cửa kia khép lại, người phụ nữ tóc vàng mới thở phào.

Ayer còn nằm trên mặt đất, người phụ nữ tóc vàng nhìn về phía cô gái sợ hãi trong góc, ánh mắt hơi trầm xuống.

Sơ Tranh trở lại phòng, cô gái nấm cách thật xa, sắc mặt trắng bệch, không biết có phải đã trông thấy cảnh lúc nãy trên hành lang không.

Cánh môi cô ấy giật giật: “Bên ngoài… Người kia, chết rồi?”

“Ừ.”

“Chỗ này… Rốt cuộc là chỗ nào?” Cô ấy vẫn cảm thấy mình bị bọn buôn người bắt cóc.

Nhưng chuyện vừa trông thấy, nói cho cô ấy biết, không phải.

Cô ấy tận mắt nhìn thấy một người chết.

“Ivy Gerster.”

“… Cái gì… Nơi nào?”

Sơ Tranh đẩy cửa phòng thay quần áo ra, bên trong trưng bày đủ loại quần áo, và đồ trang sức tinh mỹ.

“Nơi Huyết tộc nuôi nhốt nhân loại.”

“Huyết… Huyết tộc…” Toàn thân cô gái nấm đều nổi da gà.

Loại sinh vật này, thật sự tồn tại?

Làm sao có thể!

Đọc truyện chữ Full